Ngây Dại - tặng K
Ai xui chi cho một lần gặp gỡ
Để bao ngày mong mãi bóng hình ai
Ngày hôm ấy em cười sao xinh quá
Hồn ta qua… mãi chẳng thấy quay về.
Ôi tim ta sao mà ngây dại quá
Chỉ tiếng cười, chỉ ánh mắt thoáng qua
Ta đã say như vạn chén rượu nồng
Ta đã mộng như mê man cơn ngủ.
Dẫu biết rằng đó chỉ là giấc mộng
Tựa như sương, như gió, lại như mây
Làm sao nguôi bao thương nhớ tháng ngày
Tình hôm ấy và hôm nay vẫn thế.
Mộng mong manh và tình anh ngây dại
Cánh bằng lăng rơi rụng giữa chiều tàn
Gió vô tình cuốn tung hoa với mộng
Và tình anh như mộng với hoa chiều.
Rồi mai đây trên vạn nẻo đường đời
Dẫu không cùng chung bước một lối đi
Nhưng vẫn mong trên con đường em bước
Có một phần nho nhỏ dấu chân anh.
24/3/2003.
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.