Tập thơ: Cầu vồng cõng những cơn mưa
Tập thơ: Cầu vồng cõng những cơn mưa
Tác giả: Thanh Tịnh Đông Hưng
NXB: Giao thông Vận tải - 2008
Chạm lá thông kim
Lang thang chiều hoang xứ lạnh
Về đâu sương áo mong manh
Mắt thông đỏ hay xanh
Chỉ thấy ngút ngàn nẻo vắng
Mây ngậm ngùi lữ khách chân côi
Phố núi không lời
Mờ ảo vắng hiu
Ánh mắt cao nguyên bối rối
Thác đổ miệt mài
Hồ thở hơi cay
Con đường lần tìm vách đá
Chạm lá thông kim...
Chợt gần chợt xa...
Rót vào đêm gió ngàn tóc rối
Ô cửa nhà ai hắt bóng lưng đồi
Hương ngọc lan bổi hổi
Gói nổi niềm chất ngất về xuôi
Ngọt ngào ...chờ đợi
Vọng tiếng non ngàn
Lời ru đêm dài hun hút
Chớp bể mưa nguồn ta mãi bên em...
Đà Lạt 10/2008
Chén hội ngộ
Thân tặng:Nguyễn Hữu Định,Bùi Phước Thiện (VTV)và các bạn
Mấy độ xa vui vầy hội ngộ
Đông Hà chiều hạ chén tâm giao
Trỉu nặng tim nhau tình bằng hữu
Men nồng ngây ngất bến khát khao
Chén nhớ,chén thương tràn chén cãm
Say tình lảo đảo chén tình say
Mắt ướt hương cay nồng chén thắm
Uống sao cho cạn chén tình đầy
Mỗi đứa mỗi phương, đời mỗi phận
Đứa giàu đứa sang thằng lận đận
Nhật ký thắm trang màu cánh phượng
Sáng lòng trang giấy nét tình chung
Núi lấy mặt trời sao thổn thức
Hồn xíêt hồn nhau lòng rưng rức
Canh tàn,tình bạn say túy lúy
Mai chốn ra về ngẫm còn say
Bạn về đễ lại đầy chén nhớ
Tôi buồn nhấp ngụm, khướt lòng say
Tháng 6/2008 MTT
Bến lòng
Kính tặng Thầy Cô giáo
Một bến đò hoang một mái chèo
Suy tư bậc đá bạc rong rêu
Đưa đón bao nhiêu rồi tri khách
Năm tháng còn đây một bến nghèo
Âm thầm trăn trở có ai hay
Một đời ươm nựng mấy rừng cây
Rừng trăm năm trĩu bao nhiêu trái
Đất mòn mỏi khô dáng guộc gầy
Một trắng một đen vẽ muôn màu
Vẽ đời tươi sáng mắt quầng sâu
Biết bao màu đẹp tô đời thắm
Mây trắng thời gian quyện mái đầu
Thương lắm Người ơi?có biết không
Con là tri khách đã sang sông
Khốn khó dọc ngang đời mấy đỗi
Đau đáu trong con một bến lòng
11/2008
Biển đêm
Đêm sóng đùa bờ cát ngây ngô
Bọt trắng tung ngây ngất bãi lõa lồ
Uốn mình theo nhịp dập dìu sóng vỗ
Biển cuồng quay hổn hển dại khờ
Chiều bối rối đêm về bỡ ngỡ
Rạo rực bờ đẫm ướt tê mê
Sóng xuýt xoa môi mềm thỏ thẻ
Trút dại khờ trao gởi - trắng đêm say
Bình minh lên mặt trời đỏ ngậy
Bãi thẹn thùng má ửng hồng xuân
Nở nụ cười sóng thỏa thê óng ánh
Hôn khẽ môi xinh nũng nịu chòng chành
Ta cùng biển một đêm giòn quánh
Chếnh choáng say nghiêng đổ đất trời
Mai về xa - nhớ không biển gọi
Tiếng dặt dìu đêm sóng chơi vơi
10/2008
Về Bình Định
Bình định ơi!ta đến bên Người
Hoàng hôn đổ vạt chiều nghiêng bóng núi
Kinh thành xưa cỏ rối
Trống Tây Sơn hòa nhạc tiếng rừng
Thoảng bóng nào ngơ ngẩn chơi vơi
Ta như Cánh Tiên đắm say Phú Lốc
Đứng sững sờ mây trắng lơ phơ
Đêm dần đổ-Ánh trăng thơ
Về biển Quy Nhơn nghe sóng vỗ
Ta muốn hóa thân trứng đá vô cùng
Để được đếm bao lần tiếng sóng
Ôm ấp yêu thương cùng biển đêm dài
Ngất ngây gió quên tháng ngày khắc khoải
Mở buồng tim rạo rực tương lai
Ta nở từ trứng tình thơ dại
Hòa mình ché rượu quê hương
Tình giăng mắc tơ vương
Niềm thương,nổi nhớ
Ta tỉnh ,ta mơ
Ta say hay bỡ ngỡ
Nhặt vụng về khờ khạo vần thơ
Quy Nhơn tháng 10/2008
Canh cuối
Cuối canh gà gọi
Chuông chùa trầm lơi
Tiếng đời, lời đạo
Ngẫm đời tâm chao
Áo cơm trĩu gánh
Nợ tình thơ văn
Lối tình mỏng mảnh
Nẻo em chòng chành
Cuối canh gà gọi
Giọt hồn vỡ đôi
Ngồn ngộn tội lỗi
Sóng đời cuộn trôi
Sương đẫm mi rồi
Mặn chát bờ môi
Chuông chùa diệu vợi
Nhịp đời chơi vơi
Cầu vồng có võng cơn mưa
Miên man tìm kiếm rưng rức thời gian mưa ngàn gió bể
Điên khùng vạn nẻo đêm sâu què quặt lang thang
Im lặng nhăn nheo bức tường già nua chớp khẽ
Rộn ràng dàn giụa nước ngập đồng quê đỏ quạch tơ vương
Thương!
Nắng rát đầu trần - ngày mưa vội vã
Bến sông con đò neo cạn nơm nớp tím da
Mái chèo khuấy nước văng vẳng nụ cười méo mó
Con cá quẫy đuôi bóng bóng phù sa trôi nổi lênh đênh
Gió lạc mùa ngân nga cung trầm, sóng sánh lững lơ hàng cây xõa tóc
Bên kia cơn bão ngang tàng vượt biển ,chốn bình yên tiếng khóc còn thơm
Chén cơm nguội ngắt miếng gắp miếng rơi rơm rớm
Tô canh tập tàng tô thêm muôn sắc ríu mắt hai màu trắng đen
Đợi!
Ngày nắng bóng cây lim dim mơ màng ngái ngủ
Đêm mưa não nề ếch nhái làm vua không vương miện chẳng áo bào-vô ưu
Hồ chiều thiếu bèo, vắng bọt đáy nước ngu ngơ lững khuất bùn sâu
Con đường ngút xa ống nhòm zum gần trước mặt quờ tay với thấu
Sóng dập sóng xô chênh chao cuồn cuộn ngàn sau
Mai!
Chẳng biết màu
Lung Linh
Bạc trắng nẻo về con chim trú bão quên miền xích đạo nắng ấm hay không
Chỉ biết ngày cuốn vào đêm,trăng níu mặt trời quyện hoang nhật thực
Lảo đảo quay cuồng,thịnh nộ,giông tố mênh mông
Đời bồng bềnh ta ngu ngơ tình thơ cơ cực
Cầu vồng có võng cơn mưa...
11/2008
Cùa ơi!
Cùa ơi! tiếng gọi thân thương
Tôi về với bạn vấn vương tơ lòng
Đèo mơ sim tím nhớ mong
Bao năm quằn nặng lưng cong nổi niềm
Thôn trang êm ả diụ hiền
Hương tiêu nồng ngát cỏi tiên ngây người
Gừng thơm sánh nước chè tươi
Xanh giàn trầu thắm môi cười ai xinh
Hoa cau trỉu cánh chung tình
Vương lên vạt áo nhắc mình ngày xưa
Trời chiều tím nhạt mây thưa
Mênh mênh khúc nhạc gió đưa võng tình
Ai người chấm họa bức tranh
Bên đồi thôn nữ hồng nhành tường vi
Mộng thơ ôi quá diệu kỳ
Tôi về òa vỡ ngất ngây hương tình
Cùa ơi! tôi nhắn với mình
Thác ghềnh cuộn chảy dòng tình riêng tôi
Tháng 6/2008
Chiều Cửa Việt
Ai đốt đồng trên biển
Gợn trời xanh làn khói vô tình
Chút nắng chiều ríu mày lơ đễnh
Nhẹ mênh mênh dìu sóng gió Nồm
Cửa Việt lắng chiều hạ muộn
Thoảng vệt dài sóng bạc miên man
Khoảng chơi vơi mái chèo sóng cả
Chốn nào em - ta dõi mắt mù khơi
Con còng nhỏ ngây ngơ về quên lối
Bờ bãi lõa lồ chờ đêm sóng ái ân
Hát vu vơ hàng phi lao lẩn thẩn
Đổ bóng sầu lên triền cát lặng thinh
Biển mơ màng điệu đàng thơ mộng
Dấu trầm tư hư ảo trùng triềng
Sóng níu hồn dấu chân gầy lững thững
Mơ bóng em về - biển vắng hoàng hôn
9/2008
Dấu lặng
Cây rừng hút gió mênh mông đại ngàn giận hờn mây mù phủ trắng
Lao đao suối góp nước nguồn dồn về sông vừa đũ gợn sóng biển xa
Núi vút cao lao xao tiếng sấm ngang đầu, hậm hực màu giông im ắng
Con đường sình lầy gập bóng muộn mành ảo vọng nửa ánh trăng
Đêm vẫn đen
Màu đen cổ tích
Thời gian níu mơ hồ tĩnh mịch
Mơ màng tiếng dế phong thanh
Mong manh mạng nhện giăng theo năm tháng mịt mùng khổ ải
Tích tắc thời gian
Ai đếm tiếng gõ của mưa giọt ngắn dài trên lá
Lạnh lùng hoang vắng bãi tha ma
Trong cô tịch có còn ta ngây ngô nhặt từng mảnh thinh không chắp vá
Ngồi dệt nỗi buồn ủ ấm đêm đông
Thụng thình tiếng trống
Âm vang khúc dỗi hờn,đá núi cắn răng
Chốn rộn ràng xuôi ngược bóng ai tìm lại dấu chân người đã đi qua
Não nùng dấu ái rối bời cơn mưa đá
Lặng
Im
Ta nghe sóng vỗ vào mặt bờ cát tiếng dối lòng nỉ nôi
Ngày mai có biến mất bức tranh lắm màu nhiều cảnh
Nguệt ngoạc vết bút lông dấu lặng trên khuôn nhạc tình
Mình ta tĩnh tâm
Không sắc...
11/2008
Độc hành đêm
Hạt sầu chơi vơi
Gieo vào quãng tối
Vạc về bối rối
Buông câu rã rời
Dế than nỉ nôi
Thời son bạc úa
Rũ nhàu vạt lụa
Trăng khóc già nua
E thẹn sao thưa
Trộm nhìn lúng liếng
Ai ngồi lượm miếng
Tình rơi hững hờ
Đêm trắng ngẩn ngơ
Bạc nỗi mong chờ
Đợi hoa quỳnh nở
Sợi buồn tơ giăng
Đắng chát đêm hoang
Chua lè chén ái
Cay nồng khắc khoải
Nhạt nhắt môi mềm
Gió khẽ đùa đêm
Đong đưa rèm mảnh
Buốt hồn đơn lạnh
Đêm dài em xa...
9/2008
Độc Huyền cầm
Độc huyền chăng sợi tơ manh
Ngân nga níu đổ không gian thẩn thờ
Buộc đêm lắng mộng ngẩn ngơ
Đan thêm khúc nhạc vào thơ lạc vần
Gió về đứng lặng góc sân
Mây trôi chống chếnh ái ân nửa vời
Sao khuya bỏ gác cửa trời
Vạc về lặng lẽ tiếng đời ái oan
Khép lòng dế chẵng nỉ non
Canh khuya day dứt mỏi mòn đường tơ
Hồn ai cuộn khói lơ thơ
Mênh mênh một cõi chơ vơ lạc loài
Tơ lòng vương khúc u hoài
Trĩu cung sầu thẳm đêm dài dài thêm
Độc huyền ai nựng từng đêm
Để ai rũ ruột ướt mềm gối đơn...
7/2008
Đổi thời gian cho tôi
Em cõng tri thức trồng lên miền hút gió
Địu con chữ gầy cấy xuống ruộng cằn khô
Bước chân trần dấu quê vò võ
Gieo mầm xanh,xanh ngát giấc mơ
Đèn dầu gió lay em sợ
Giáo án ngời - bạc thếch duyên em
Bảng đen viết ngày vào đêm
Phấn trắng kẽ đường thao thức
Nhạt nhòa nhật thực riêng em
Em gánh lên non
Em gùi xuống biển
Cuối ngày bóng đổ chiều nghiêng
Ánh mắt lung liêng
Tiếng cười con nít
Nỗi niềm sao mãi vương mang
Tôi nhớ hoài năm tháng
Trang sách nào ngu ngơ
Xin thời gian đổi chỗ một lần
Tôi học trò ngoài sổ riêng em
11/2008
Dự cảm Đêm Noel
Đêm Nô en đêm của mọi người
Phần ta và em rớt rơi đâu đó
Cây thông vút cao lộng lẫy sắc màu
Bóng đèn hắt hiu trong ngõ
Đợi quà ông già Tuyết nóng tan
Giáo đường tiếng thánh ca lánh lót
Điệu nhạc trầm rụng xuống đáy đêm đen
Tìm trong đống thời gian vụn nát
Nụ hồng đen ngây ngất say mê
Lung linh dòng sông ngấn lệ
Hắt ánh đèn màu gợn đỏ sóng mờ xa
Rét đêm đông ngày sinh của Chúa
Ngày ta ngồi lạnh buốt song thưa
Đêm No en lất phất bụi mưa
Giọt ngắn dài đậu bờ môi mặn
Gió bấc lạnh lùng bàn tay khô cóng
Nô en hồn đơn độc
Nâng chén nồng chưa uống - mềm say
12/2008
Em & Tôi
Em
Đã quên...
Hương bùn quê sâu lắng
Vu vơ ngứt lá thẹn đêm trăng
hây hây cọng rơm vàng cỏng nắng
Xoã bóng chiều vương lũy tre làng
Trong trẻo
Một thời trinh trắng
Tím bằng lăng trao gởi dại khờ
Trang vở ép phượng hông nho nhỏ
Nụ hôn đầu bẻn lẻn cháy giấc mơ
Tôi...
Ấp yêu
Muôn vàn nỗi nhớ
Mặn mòi thoảng gió hương xưa
Cổ thụ che trái tim đôi lứa
Vòng tay thưa rực lữa mùa đông
Dấu ái mưa gầy cháy bỏng
Biết rằng...
Tình xưa muộn mằn vô vọng
Thảo nguyên xanh một bóng ngựa hồng
Sóng ngu ngơ miệt mài biển vắng
Gió miên man hát ngàn phiêu lãng
Tôi vẫn tìm cuối nẻo đêm hoang...
8/2008
Em đi
Em đi theo miền cây trái
Buồn thẳm bùn sâu lúa khoai
Nặng lòng môn nưa lầm lủi
Tháng năm trĩu gánh u hoài
Nắng hồng dìu em đi mãi
Cóng khô mưa rớt đêm dài
Mùa đông ủ mầm tê dại
Ngậm ngùi ký ức co ro
Em đi đồng quê vò võ
Váng phèn hoài móng chân xưa
Lác lồng gieo neo lệ ứa
Khói đồng chiều vương mắt cay
Em đi về chốn mơ say
Nhớ không chiêm trũng bùn lầy
Hai mùa mẹ cha cày cấy
Bạc miền thương nhớ lất lay
9/2008
Em gái đồng chiêm trũng
Trông mưa - nắng đốt mắt vàng
Lúa vừa ngậm chẹn lụt tràn đồng sâu
Mảnh mai thân gái dãi dầu
Ngực tròn chấm nước phèn nâu nhặt mùa
Vô tình trút nước trời mưa
Chậm tay đồng trắng nửa mùa treo niêu
Chắt chiu từng hạt chắt chiu
Mo cơm sũng ướt ôi thiu tháng ngày
Cơm thơm lặn ngụp ai hay
Mồ hôi nước mắt gom đầy bát ngon
Xuân xanh khô quắt nửa hồn
Em cười đáy mắt gợn buồn xa xăm
Lời thề hẹn ước trăm năm
Bay theo phố thị - lặng câm sụt sùi
Trời mưa trút nước xuống đời
Mưa em lắng giọt đầy vơi riêng mình ...
9/2008
Em giận
Em giận
Trăng buồn đi ngủ sớm
Gió nhỡn nhơ quán vắng thâu đêm
Chớp giông trời lặng yên không tiếng sấm
Mây dỗi hờn lận đận cơn mưa
Em giận
Đêm dài thêm nữa
Ngày buồn tênh gãy góc nụ cười
Con chim sâu quên chuyền cành bưởi
Nhện giăng tơ bỏ mặc con mồi
Em giận
Biển chiều ngây ngất sóng
Cuồn cuộn xô con nước lạnh lùng
Vỗ nát giấc mê đời - cay đắng
Mặc dã tràng gùi cát lấp mênh mông
Em giận
Vu vơ chao nước con chuồn chuồn
Nắng mưa - vội vàng sớm muộn
Mặc ai rối rắm sợi buồn
Ra vào đếm bước tiếng dài thở buông
8/2008
Em qua đời tôi
Em qua đời tôi
Ngọn gió thoảng vô tình
Làn khói mỏng mong manh
Tan nhanh - quay cuồng tôi bão tố
Em qua đời tôi
Cơn mưa dầm cuối đông
Rả rích âm u lạnh lùng
Dai dẳng - não nề tôi mưa hạ
Em qua đời tôi
Dòng sông hờ hững
Êm ả xuôi biển Đông
Ngàn đời - bạc đầu tôi sóng vỗ
Em qua đời tôi
Màn đêm u tịch
Đời hoang liêu vắng lạnh
Đeo đẳng - mịt mù tôi miền cổ tích
Em qua đời tôi...
Gió phương Nam
Thương tặng Bạc Liêu
Ngọt ngào hoa trái
Mênh mênh lúa vàng
Biển quê sóng đỏ
Gợn màu thủy chung
Châu thổ ngân rung
Cung trầm trĩu nhớ
Bến tình bỡ ngỡ
Xa buồn ngẩn ngơ
Mặn muối trong mơ
Gừng cay hơi ấm
Rượu tình men ngấm
Ngiêng say ngiêng say
Ánh mắt em lay
Hồn anh chếnh choáng
Đổ dài năm tháng
Điệu hò mơn man
Muốn níu thời gian
Cong chiều sợi nhớ
Nghe nồng hơi thở
Gió đồng phương Nam
Bạc Liêu 10/2008
Giọt thiết tha!
Nức nở tiếng mưa ướt đêm sâu
Ray rứt canh khuya ngọn đèn đau
Sao xa nhấp nháy tìm tay ấm
Biển sóng chập chờn lạnh buồm nâu
Đá cuội tròn lăn miền yêu dấu
Hóa ngọc lung linh chớ rưng rưng
Thiên thai chốn về nồng giấc mộng
Đừng trắng đêm dài ướt nhớ nhung
Bão tố quằn lưng chỉ mung lung
Say khướt mềm ai chớp trời cong
Trái đắng ngậm môi ngòn ngọt lạ
Ươn ướt làn mi chút mặn mà
Giông hờn ghen vụng lỡ câu ca
Hồng thắm hoàng hôn trốn đâu xa
Hậm hực mưa mau trời chững gió
Mai nắng có còn ? giọt thiết tha
12/2008
Gửi em miền gió cát
Em trườn bước đôộng Rú Làng* vút ngát
Gió ngược chiều tóc rối cỏ nắng chan
Trạng cát rang bàn chân gầy bỏng rát
Bờ vai thon kĩu kịt gánh vô vàn
Miền gió cát quê neo màu nắng
Mặn da em tràm chổi hoang sơ
Choai Môốc,Choai Mây* - hoa mua nở
Cây cỏ sắc hương nguyên thủy thầm ghen
Núp rú quê mùa - hoa bẽn lẽn
Mộc mạc rìa làng hé nụ tươi nồng
Đất khô cằn cho màu phêu phổng
Nước trằm trong -Gợn uốn gợi đường cong
Tôi gặp em thời gió thoảng
Phải lòng nhau - Chết lặng mắt thiên thần
Tình cuống dậy vắng hồn lẩn thẩn
Thoáng hương đồng miền gió cát lên men
8/2008
*Những địa danh ở làng Cu Hoan
Gươm Tình
Em tuốt gươm tình
Hồn ai lìa khỏi xác
Bay theo mây gió chốn sa trường
Ngây ngô đánh đu cành mỏng
Dại khờ neo vách đá chênh vênh
Lặn hụp bao phen biển sâu nông mấy trượng
Mảnh xác ngu ngơ thao thức đêm trường
Bao năm rồi hồn đi lững đững
Tìm gươm xưa xin nhập xác khô tàn
Ai biết xác tìm hồn - khô khản
Khoảng lặng miên man - đao kiếm vô tình
Tiếng gươm vút ngang tai ngọt lịm
Hồn ngất ngây lảo đảo rụng rơi
Cái xác khô miệt mài khắc khoải
Vật vã quắt quay duyên kiếp lạc loài
Em tuốt gươm
Em vô tình đi mãi
Còn lại đây tấm xác vô hồn
Hồn lững lơ bay vật vờ muôn chốn
Xác lưu đày nợ chồng chất ...thời gian
9/2008
Hai nửa
Đen trắng âm dương
Sanh tử khôn lường
Giận ghét Yêu thương
Chỉ khúc vô thường
Nửa em nửa tôi
Thương nhớ xẻ đôi
Mỗi nửa một nơi
Nghen nấc không lời
Giao cả cho đời
Sao cứ chơi vơi
Duyên nợ một thời
Não hồn lệ rơi
Tạo hóa hai nửa
Để đời xót xa
Tím giấc mộng ngà
Vỡ nát mơ hoa
Ai dễ xóa nhòa
Vỡ hồn hai nửa...
Tháng 6/2008
Hoa đá
Tiên nữ tóc vờn biển vắng
Đá trơ vơ năm tháng cỏi còm
Một đời thực hư tối sáng
Vắt máu tim -khao khát đơm bông
Hoa đá vỡ tung trao gởi hương nồng
Đượm màu hoang dã dấu trinh nguyên
Cho cỏ cây cuộn mình đêm nổi sóng
Mây dỗi hờn buông giọt hờn ghen
Đá bên đá nụ tròn chúm chím
Bỏ mặc đời khổ luỵ rong rêu
Vết nứt thời gian phai nhòa ngày cũ
Đứng bên đời hoa đá bóng pha lê
Biển đá 10/2008
Hoa mười thương
Họa thơ Tường Vi
Mười thương hoa nở kiếp này
Chín thương hoa nhỏ lưu đày trần gian
Tám thương hoa sống khô khan
Giữa sa mạc trắng mấy lần đổ mưa
Bảy thương hoa nở trái mùa
Héo khô cánh mỏng nhụy chưa hé hồng
Sáu thương hoa tỏa ngát hương
Canh khuya lay lất vấn vương tơ trời
Năm thương hoa khép à ơi
Lời ru nghẹn nấc mây trôi cuối trời
Bốn thương hoa nở mưa rơi
Trăng buồn ngủ sớm rối bời ái ân
Ba thương hoa khóc âm thầm
Nửa vời dịu ngọt lặng câm riêng mình
Hai thương hoa nở mong manh
Thoi đưa vun vút chòng chành thời gian
Một thương hoa nở dịu dàng
Cho ta trọn kiếp lang thang bến tình...
10/2008
Hy vọng
Ước ngày mai em lại đến...
Tình yêu nhuộm mái đầu pha sương nũng nịu đêm đen
Tưới lên cánh đồng cằn khô nụ cười ngậy mùi rơm rạ
Sấy khô mùa đông nhão nhoẹt ,ẩm mốc bạc màu thời gian
Xóa đường hằn cong trên má tháng năm ,gõ lên làn môi nụ hồng giòn giã
Con giun đất quẫy mình chân đạp mây xanh hóa rồng
Đêm không trắng, con cuốc hát bài tình ca thắp lữa giữa mênh mông
Cát pha lê,sỏi ngọc ngà,bừng sáng chói lòa soi tan băng giá
Ngàn sao lấp lánh đổ xuống mặt hồ óng ánh ngàn hoa, vạn vật không còn - mình em và ta
Khúc nhạc thăng hoa chẳng cần vần điệu cung bậc vút cao, chỉ tiếng thổn thức con tim nhịp rung ngọt lịm
Đời một màu xanh trinh nguyên trải lá nựng hai trái tim hồng
Con đường thênh thang, mưa sương lất phất đôi tay nắm chặt đi về phía thiên đường
Lâng lâng, ngất ngưỡng
Cho tất cả mất còn lặng lẽ ra đi, trời đất quay cuồng tỉnh tỉnh, say say
Ôi ngất ngây! ngất ngây
Giấc mơ giữa ban ngày,trái đất không quay vẫn nghiêng đổ vụng về hoang dại
Xanh thắm tương lai...
11/2008
Khúc kinh trầm
Đốt tháng năm nhặt tro tàn nguội
Thay muối mặn mà bữa đầy vơi
Rót chén si mê tình yêu muộn
Ta uống cùng em nhũn kiếp người
Ngậm đắng bờ môi ngọt bờ môi
Mỏi gót dại cuồng bước xa xôi
Dựng đứng đêm đen say phờ phạc
Đập nát ngày đau bóng đơn côi
Chú dế tương tư khóc nỉ nôi
Cỏ lạnh sương đêm đẫm mi rồi
Gió khẽ bờ vai tròn nông nổi
Lối mòn rêu phủ lặng chiều trôi
Cóp nhặt bên song dấu nụ hôn
Mùa suông lần hạt ngẫm vuông tròn
Ngồi kết ngày thương dài chuỗi mộng
Nhẩm khúc kinh trầm nẻo vấn vương
12/2008
Khúc tơ vương
Họa theo bài thơ"Khúc ru tiền kiếp " của Tương Vi
Cát nào có tuổi sao ơi
Cỏ vương vấn đợi trăng trôi ngang đầu
Sóng cuồng,mây giận không đâu
Mưa ngâu đẫm nhớ,chấm màu hoang sơ
Ngàn năm đá vẫn mong chờ
Nửa đời thổn thức ngây ngô bên người
Tình sầu đi,ở chơi vơi
Muộn màng duyên kiếp trách trời - lại không
Đường ngang tình khúc tơ vương
Kiếp sau hò hẹn nát lòng ai xa
11/2008
Khúc xuân
Mưa xuân nũng nịu đậu nhành xuân
Chồi non tủm tỉm rộn muôn cành
Trẻ thơ đùa nắng đàn bướm nhỏ
Non nước xuân tình nụ xinh xinh
Đào mai tình tự mắt long lanh
Má cỏ ban mai mơn mởn sương
Mướp cà phây phây màu thôn dã
Lúa thì con gái nõn nà xoan
Quê ta đàng điệu bức tranh xuân
Nắng ấm đồng sâu, ấm phố phường
Xanh trời,xanh lá người hơn hớn
Đất nở lời ca ngây ngất hương
Xuân về trai gái ủ duyên riêng
Môi nồng mọng ngọt chín yêu đương
Ngực xuân rộn rã nhà ai cưới
Rể mới dâu hiền ước đẹp đôi
Xuân đến muôn nhà chúc muôn người
Vẽ tươi miền ngược thắm miền xuôi
Bắc Nam nâng khúc chào xuân mới
Tổ Quốc thanh bình thịnh tương lai
Mẹ
Kính tặng Mẹ nhân mùa Vu lan
Vết chân chim vẽ quầng mắt mẹ
Trắng mái đầu lặng lẽ thời gian
Nước mắt, khăn tang...
Phận thiếp với chàng
Đèn đầu canh khuya nửa đời hoang lạnh
Mẹ là cha đũa lẻ cong oằn
Nứt nẻ khô cằn tiếng ầu ơ
Kết sợi thương đau tơ lòng xây tổ
Bên ráo con nằm mái dột mẹ nghiêng
Ấm con thơ chăn mẹ đêm trường
Đời mẹ lạnh lạnh từ tâm tưởng
Thuở chiến tranh quê hương ly loạn
Hai anh em tài sản mẹ gánh theo
Mẹ ngon củ nần củ éo
Chén ngon chén ngọt để dành con
Sáng đường con mắt mẹ đêm mòn
Cho hôm nay cây đời bùi ngọt
Con hái trái lành ươm hạt ngày mai
Mẹ - mẹ ơi? Con biết nói thế nào
Mùa báo hiếu sen hồng rực rỡ
Tình mẹ ôi ! vô bến vô bờ
Từ bùn quê hoa đời vẫn nở
Bông súng trên đồng mẹ của con
Mùa báo hiếu 2008
Men ấm
Thương con thú hoang nhớ núi
Canh cánh mưa nguồn đỏ sông
Ngựa hoang rừng chiều một bóng
Thảo nguyên ngút ngát xa xăm
Nửa khuya cánh đồng mắt thẳm
Bạc đầu con nước mênh mang
Tỉnh say mưa qua chếnh choáng
Lục bình tím ngắt lang thang
Ngày mưa mỏi mòn đợi nắng
Mây mù rệu rã bến sông
Con đò hắt hiu lẻ bóng
Bến chiều xao xác mong manh
Cánh chim chiều đông áo mảnh
Ấm hơi bối rối nắng gầy
Nẻo xa cánh mềm phương ấy
Ủ nồng men ấm ngàn mây
11/2008
Mưa đêm
Mưa xát vào đêm
Từng giọt cay nhòe giấc
Cây đèn đường vuốt mặt
Soi trắng đêm tìm bóng chính mình
Đường vắng nước loang
Chiếc thuyền giấy lang thang
Chở đầy nỗi nhớ hằn năm tháng
Bập bềnh trôi bến đổ xa xăm
Mưa trút vào đêm
Từng giọt xanh xao quặn thắt
Đơn độc ề chề tháp Vi Ba đỏ mắt
Đau đáu phương trời thao thức canh khuya
Tiếng cuốc dầm mưa
Vọng đêm sâu độc huyền ngũ âm cung lạc
Ô cửa quầng thâm hắt hiu phờ phạc
Mưa đổ miệt mài lệ xóa đêm côi...
11/2008
Mưa Vũng Tàu
Vũng Tàu nức nở cơn mưa
Mắt đau nhuốm lệ nẻo xưa ngậm ngùi
Đường về bóng nhạn lẻ đôi
Chao nghiêng cánh mỏng sầu rơi dặm dài
Nhạt nhòa giấc mộng lâu đài
Liêu xiêu phố biển lạc loài cỏ cây
Ai đong mấy nỗi vơi đầy
Trời cao vợi thấp đất dày mỏng manh
Lối mờ chốn cũ chênh vênh
Tơ giăng ruột thắt tim ngàn vết băm
Phượng hồng rũ cánh xa xăm
Bằng lăng tím ngắt em cầm hồn tôi
Hạ buồn từng giọt hạ rơi
Thuyền xa bến mộng giọt đời tràn mi
Sóng mưa ướt đẫm thầm thì
Người về người có nhớ gì?hở em
7/2008
Mười bảy
Viết tặng con
Uốn vầng trăng ...
Con thành mười bảy
Mắt con cười, thêm tý men say
Gợn chút hồng... mây nhung nhớ
Thoáng mưa buồn lất phất sắc xuân
Nhẹ gió thu chút tình chưa nói
Rạo rực hồn nắng hạ... chưa quen
Biết suy tư...
Biết giận...Hờn...
...
Biết giấu ánh trăng,gom hoa nắng sân trường
Để tặng người...
Tặng mình...và nhật ký
Đóa hoa đời đã hé hương yêu
Trong lá biếc,hoa trinh,hồn trắng
Mười bảy con hồn nhiên
Ngây thơ...
Sáng...
Giữ đi con chút gì mười bảy
Để sau này con đào xới kiếm tìm
những gì mười bảy của con
Trong đống kia, những mảnh cuộc đời
trăng con,vẫn còn nguyên vẹn
Vẫn sáng,vẫn ngời...
mãi mãi thời gian...
Hoa mười thương
Họa thơ Tường Vi
Mười thương hoa nở kiếp này
Chín thương hoa nhỏ lưu đày trần gian
Tám thương hoa sống khô khan
Giữa sa mạc trắng mấy lần đổ mưa
Bảy thương hoa nở trái mùa
Héo khô cánh mỏng nhụy chưa hé hồng
Sáu thương hoa tỏa ngát hương
Canh khuya lay lất vấn vương tơ trời
Năm thương hoa khép à ơi
Lời ru nghẹn nấc mây trôi cuối trời
Bốn thương hoa nở mưa rơi
Trăng buồn ngủ sớm rối bời ái ân
Ba thương hoa khóc âm thầm
Nửa vời dịu ngọt lặng câm riêng mình
Hai thương hoa nở mong manh
Thoi đưa vun vút chòng chành thời gian
Một thương hoa nở dịu dàng
Cho ta trọn kiếp lang thang bến tình...
Phôn
Đêm nghe mưa
Sụt sùi phôn ướt sũng
Ngậm ngùi mưa đổ vội vàng
Sóng nấc nghẽn - thậm thào loang nước
Nhạt nhòa ướt đẫm đêm hoang ...
Tôi vắt khô bớt nổi sầu khắc khoải
Đổ về dòng sông cũ gieo neo
Dòng yêu thương - vợi thẳm bến nghèo
Đường tơ nghe tim chùng nức nở
Bâng khuâng nối từng sợi nhớ
Giăng qua đời lặng lẽ phôn xưa
Mắc vào giọt sầu tan vỡ
Vỗ về em giấc ngủ thật thà
Sóng dứt chừng lạnh ướt, mưa xa
Nhạc lòng
Rạn lòng mây rớt giọt mưa
Nứt ai vướng sợi tơ xưa rụng rời
Âm u sầu nấc giăng trời
Tím bầm nửa khúc nhạc rơi không lời
Cung trầm đêm vọng xa xuôi
Phím rung ngấn đọng đầy vơi chén tình
Vút cao gầy tiếng xuân xanh
Buông lơi lỡ nhịp thác ghềnh mặc ai
Thu vàng gieo khúc tàn phai
Để ai nhặt tiếng nhạc cài tóc đêm
Mưa vương mấy hạt qua thềm
Tung nhiều cung bậc rũ mềm đơn côi
Nhạc lòng rối khúc buông lơi
Bâng quơ mấy nốt ngậm ngùi - chia em
9/2008
Nhạt chiều
Tặng: Em
Ráng chiều phố biển hây hây
Lang thang nửa bóng tím ngày riêng ta
Lời gió hát,tiếng sóng ca
Còi tàu rời bến diết da phương người
Hải đăng đứng dõi mù khơi
Mênh mông biển vắng mây trời vấn vương
Đếm bậc đá,trầm tiếng chuông
Núi cao Chúa xót tay buông ngậm ngùi
Bông sứ muộn rụng chơi vơi
Qua đường người nhặt rối bời xưa xa
Thoảng hương biển muối mặn mà
Nhạt tôi bóng đổ chiều tà không em
Vũng Tàu 10/2008
Đọc nhật ký
Khói thuốc ngẫn ngơ
Lất lay đêm khuya mòn nỗi nhớ
Níu thời gian trở về ngày cũ
Nghẹn ngào năm tháng ngút xa
Gởi nhớ - mây không bay
Nhờ tìm - sao không hấp háy
Hỏi trăng - trăng đã hao gầy
Gió sầu ngây ngất đắm say mộng vàng
Buồn mở trang nhật ký
Cũ rích một thời mộng mị
Úa vàng lời hẹn phôi pha
Lên men câu thơ ngọc ngà ẩm mốc
Đọc cũng chẳng thấy thừa
Vẫn giống ngày xưa...
Chỉ khác - thêm một lần đọc
Và một lần buồn nhớ người xưa...
8/2008
Nhớ em
Họa theo bài thơ "nhớ anh" của Tường Vi
Sao trời lấp lánh đêm thương
Nhớ nhung ngàn vạn bạc sương Ngân Hà
Bướm vàng vẽ khúc la đà
Muôn vàn thương chút mặn mà riêng em
Lá thu bối rối vương thềm
Bao nhiêu lá ủ gối mêm cô liêu
Tiếng em sóng nhạt nửa chiều
Vương sầu vạn kiếp sáo diều thở than
Sóng nồng nàn,Tình chứa chan
Vô vàn môi ấm gửi đan biển trời
Hôn vào khoảng lặng chơi vơi
Đong đầy nổi nhớ người ơi !đong đầy
11/2008
Phố hoang
Lá vàng nức nở tàn đêm
Thu vừa bước vội bên thềm đông sang
Cây buôn buốt lạnh xốn xang
Mong manh hơi ấm muộn màng rớt rơi
Gối đông sũng ướt chơi vơi
Đèn khuya héo hắt bóng trôi nẻo chờ
Phố hoang run rẩy cơn mơ
Xanh xao ngày nắng đợi chờ tan mây
Má chiều loang phấn rứt rây
Lâm thâm giọt vợi, giọt đầy rưng rưng
Em xa hun hút chập chùng
Môi kề điếu thuốc mịt mùng khói bay
Nhớ dài đêm,thương mỏi ngày
Miền heo hắt bóng đổ gầy xót xa
11/2008
Rong rêu
Thương tặng: Lão Zdu Zdu Hồ
Giang tay bốn bể đâu cũng là nhà
Đêm nằm bờ cỏ đếm sao là bạn
Ngửa mặt mưa rượu ngà say mới đã
Úp mặt đất hôn ngã nghiêng chiến trận vừa qua
Lãng tử rong rêu tháng ngày áo cơm đủ bàn tay nắm
Non ngàn biển biếc bàn chân mấy lớp đá mòn
Chim hót lời ngọc vàng hoang dã ngang mây
Ngựa tung bờm khua vó bản trường ca lửa cháy
Cá quẫy đuôi dòng sông thư pháp lung linh
Lắm lúc lặng thinh
Chớp chớp mi gầy
Thương người dặm trường khổ ải
Nhấp vài ly đắng đêm trắng mềm xương
Sáng nghiêng nghiêng gồng mình ngất ngưỡng
Trưa lặng tiếng đếm bước thời gian
Chiều bóng đổ ngang-trời bằng dĩa ốc
Tối khệnh khạng-đất bát mì cua
Chuyện hơn thua
Không tính
Cho người đời trả vay
Say!
Say!
Không dễ gì say
Tâm tịnh với đời...
11/2008
Say
Nâng chén
Cho trời say chếnh choáng
Lâu đài nghiêng đổ tan hoang
Nước sông hồ tràn trăng lênh láng
Đường về nhắm mắt thênh thang
Nâng chén nữa
Cho đời say lảo đảo
Thần tượng kia mếu máo thậm thào
Rách nát tềnh toàng thế nhân lơ láo
Lối về -chân bước trăng sao
Nâng chén nữa
Cho tình say lũ khũ
Mộng vàng chỉ cánh phù du
Bướm trăng nhung nhớ ngủ khật khù
Tơ hồng từng mảnh rớt vào thiên thu
Nâng chén nữa
Ta nâng thêm chén nữa
Cho đất trời chẳng nhớ là ai...
8/2008
Sông Cầu miền Nam
Tặng :Người ở Sông Cầu
Ở tận miền Nam
Quê hương em...
Cũng có con sông Cầu nho nhỏ
Nhưng không chảy êm đềm dưới ánh trăng mơ
Chỉ khúc nỉ non đêm về trầm lắng
Róc rách nước nghèo nhờn nhợt ánh trăng
Sông Cầu quê em không làn Quan họ
Không hội lim úa cả hẹn hò
Chẵng "người ơi người ở đừng về"
Nên ước mộng thuyền tình cô lẻ
Nửa mái chèo khô quắt thời gian
Ôi! sông Cầu gầy guộc miên man
Ỏ tận miền Nam
Em năm tháng
Ôm nỗi buồn vợi thẳm vấn vương
Sầu quánh đặc đêm sương
Nỗi nhớ cay nồng
Niềm thương trái đắng
Tình lẻ bóng khô cằn chát mặn
Đợi mưa về khát cháy môi hôn
7/2008
Sóng xa
Tặng: Tường Vi
Nha trang ơi! mấy mùa qua vội
Nghe tiếng em theo sóng dội về
Đêm mưa buồn giọt tình rơi mộng mị
Giấc mơ hồng e ấp đóa Tường Vi
Tiếng mưa rơi...
Tiếng em tôi...
Vọng ngàn trùng biển ái
Gởi trao ai diệu vợi tháng năm dài
Bờ thùy dương thầm thì đọng mãi
Để thạch sùng đếm bước ai say
Không chút mảy may bóng hình nơi ấy
Đêm rũ dài thao thức quắt quay
Nha Trang trong tôi vơi đầy
Tường Vi trong tôi êm ả
Tháp bà nồng nàn vũ điệu Áp sa ra
Nha Trang !
Nha Trang!
Ngày mới biển dịu dàng - tôi sóng vỗ miên man...
5/10/2008
Mong manh
Lang thang miền cô tịch
Toát lạnh
Giật mình...
vụn nát tháng năm
Mảnh vỡ đau thương tím ngắt
Khăn tang phủ trắng bến đời
Kẻ khóc kẻ cười
U uất, lả lơi...
hư không run rẩy
Trở về...
Sắc sắc không không
Cỏi nhân sinh chếnh choáng
Quằn quại thác ghềnh trôi nổi bi ai
Hờn oán sân si
Bạc thếch nẻo đời
Linh hồn lầm lạc một thời
mong cầu cứu rổi
Phủ phàng khoảng lặng vô tâm
Bỗng chợt tắt-đen ngòm
...
Thực tại
Tráng lệ lâu đài
Đời mảnh vá
Mong manh
Về chốn cũ
Tôi về chốn cũ lối rêu phong
Dâm bụt mắt cay hé mấy bông
Hàng cau xơ xác đang chờ đó
Đâu cánh trầu xưa thắm thiệp hồng
Tôi về chốn cũ nếp vườn xưa
Mướp cà còm cõi đợi chờ mưa
Lá gai trông ngóng người năm cũ
Níu bóng chiều mưa viếng lễ chùa
Tôi về chốn cũ mái trường xưa
Phượng hồng thao thức đỏ giấc trưa
Sân trường ngơ ngác đàn chim sẻ
Buồn đổ chiều nghiêng mấy tàu dừa
Tôi về chốn cũ gốc nhãn già
Nhăn nheo sần sụ nỗi diết da
Tìm hương bồ kết ngày xưa ấy
Chạnh nhớ -bờ vai gió nuỗn nà
Ta về chốn cũ một mình ta...
7/2008
Uống rượu cùng cây khế
Cây khế ơi!chiều xám mi nhòa
Có phải mưa làm đau cành lá
Ta biết mi xanh hè rực nắng
Buồn mà chi co cóng mùa đông
Nhìn ra ngỏ cây bàng đỏ áo
Đứng trơ vơ tìm ký ức ngày qua
Chim chóc lao xao ngày nắng
Bặt tăm - chiều đổ rưng rưng
Nhấp cùng ta ly nồng khế nhé
Mai cứ dâng quả ngọt cho đời
Mùa đổi thay đâu phải mi nông nỗi
Cũng như ta lắm lúc khô môi
Chẳng nghe gió kia giả dối
Cụng ly mặc tháng năm trôi
Mùa sang hiên nhà hoa nở
Chùm trĩu ngọt ngào mộng hồn thơ
11/2008
Tìm thu xưa
Tôi tìm mảnh thu xưa
Chơi vơi vết ngậm ngùi
Dán lên mùa thu mới
Hoen úa rũ không lời
Gió cũ về thoảng vội
Nắng già nhăn nheo phơi
Mưa xưa lăn bối rối
Lá nhớ gì chơi vơi
Lơ thơ mành rẻo lạnh
Chút xanh trời ởm ơ
Èo uột nắm mây thừa
Thoảng hồn giấc thu cũ
Thêm một mùa thu nữa
Thêm một mùa em xa
Một mùa tôi thay lá
Hạt tình chẵng phôi pha
8/2008
Thoáng Vĩnh Long
Cổ Chiên ngầu mắt đỏ
Cái Cá trôi lững lờ
Tiếng người nghe bỡ ngỡ
Nối nhịp cầu quê em
Tím lục bình trôi êm
Bến chiều rung xao xuyến
Môi ai cười chúm chím
Để ai ngồi lặng im
Dưa bồn bồn ngọt lịm
Bông so đũa ngày tươi
Cọng súng tuổi đôi mươi
Nõn nà duyên châu thổ
Bưởi căng tròn nhịp thở
Òa vỡ chén thơ say
Mang Thít má hây hây
Nhuộm hồng chiều nhạt nắng
Cái Vồn chân trĩu nặng
Đậm đà hương phù sa
Ngụm Sơn Đông thoảng ngà
Tê mê hồn khách lạ
Đêm Vĩnh Long vội vã
Sao nẻo về thiết tha...
10/2008
Tiếng chuông chùa
Diệu thẳm tiếng chuông chùa
Ru hồn người đêm mưa
Bồng bềnh đời dải lụa
Mênh mênh sợi gió đùa
Ta mê mãi bốn mùa
Bể đời nỗi chát chua
Lênh đênh miền sóng cã
Bến lành khóc già nua
Vật vờ chốn ngu ngơ
Nửa đời ta mang nợ
Phạc phờ trắng giấc mơ
Tâm tịnh ngả ơ thờ
Mất còn mưa bóng bóng
Chuông vợi trầm - thinh không
Nhân sinh mành tơ mỏng
Hồn phảng gió hương nồng
01/7/2008
Tìm ta
Đêm vỡ giấc...
Hồn rã rời
Mình ta lặng lẽ một đời tìm ta
Tìm ta trong giấc mơ hoa
Có còn mảnh vỡ
Thật thà ngày xanh
Ta tìm ...
Tìm chút mỏng manh
Thăng trầm từ thuở thác ghềnh lãng du
Tìm ta...
Bến đợi mịt mù
Lơ thơ chiếc bóng gật gù cơn say
Ta tìm một nửa mảy may
Tình xưa...
Thấp thoáng luống cày chốn quê
Tìm ta ray rứt đam mê
Miền thơ túng bấn rối bề mắt sâu
Thôi thì tìm góc giải sầu
Viết bài thơ gãy cong câu lạc vần
7/2008
Vần thơ biếc
Trái tim gầy ôm tình yêu mãnh liệt
Sưởi ấm đêm đông giọt ngàn tha thiết
Bếp lửa hồng rưng rức ngấm thời gian
Tuyết băng tan hòa dòng chảy miên man
Sóng trào dâng chói ngời niềm hy vọng
Ốc đảo cô đơn hạnh phúc ngập tràn
Cành đa cũ nẩy chồi thương kiến nhỏ
Thảo nguyên chiều lịm ngát cỏ xanh mơ
Con chim hót bài ca tròn nhịp thở
Viết vào ngày rạo rực biếc vần thơ
12/2008
Giao mùa
Cọng nắng già vương liếp rào thưa
Mấy giọt chia ly rớt rơi ngoài ngỏ
Man mát hồn gởi trao mấy thuở
Tiếng yêu thương trinh trắng ngọt ngào
Mới hôm nào hạ hồng rực rở
Sao bây giờ gầy guộc xanh xao
Tìm đi em hôm nào chút nắng
Cài tóc em gầy chút hanh hao
Ta ngu ngơ bến mộng năm nào
Tìm trăng sao đâu lời hẹn ước
Ta ngây ngô đứa trẻ hôm nào
Thơm lắm má hồng rạo rực mấy vần thơ
Ngây ngất hương tình trong nổi nhớ
Đến rồi đi thời gian có đợi chờ
Xào xạc bên thềm thu lấp ló
Ta giật mình-thu đến rồi sao
7/2008
Về đi em
Về đi em - rau dưa xứ sở
Nước quê ta trong vắt,tuổi thơ
Chiếc cầu ao - dặt dìu nỗi nhớ
Rụng hương cau tìm tóc thẫn thờ
Thương mái trầu rũ mềm than thở
Buông nỗi sầu bồ kết vắng hoa
Bông cải trổ ngồng hăng mái lá
Tiếng ca buồn - vọng chốn trầm kha
Đổi giấc mơ - vỡ nát ngọc ngà
Lâu đài người tráng lệ cao sang
Giấc u say - bến hờ gió thoảng
Mặc áo người - dấu lệ phấn son
Về đi dấu chân đất em còn
Mẹ quê gói vào lòng năm tháng
Ai khướt say quắt vàng chạng vạng
Mắt nhuốm buồn tím lịm chiều hoang
Về đi em chim non lạc hướng
Trở lại thôi thú nhỏ lầm đường
Ảo mộng thiên đường sâu muôn trượng
Bọt nước mong manh - Phận má hồng
Về đi em!Hảy về đi em
9/2008
Vui với anh
Có ai biết ai ngờ
Trong giới Bờ lốc gơ*
Cần mẩn chú ong thợ
Xây ngôi nhà ước mơ
Sáng xe ôm về chợ
Vui với xứ văn thơ
Quán Nét bàn phím mờ
Tủm tỉm đám trẻ thơ
Phím mờ cho thơ sáng
Hồn mấy nẻo mênh mang
Âm thầm theo ngày tháng
Lặng lẽ nhã tơ lòng
Ngày mai quán Nét vắng
Đám trẻ hỏi ông trăng
Đâu rồi ông tóc trắng
Rưng rưng lệ hai hàng
10/8/2008
*Blogsger
Tặng anh Phan Văn Quang (ngẩu hứng)
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.