Tự sự
Tôi tự hào vì mình đã có 1 tình yêu lớn. Dù giờ đây tôi và anh đã không còn ở bên nhau.
Hơn 5 năm dài, chúng tôi đã âm thầm yêu nhau và đến với nhau, bất chấp những ngăn trở của lề luật và định kiến xã hội. Bởi tôi và anh có quan hệ huyết thống ở đời thứ ba. Và như vậy, tình yêu của chúng tôi không bao giờ được xã hội, người thân chấp nhận.
Nỗi lo sợ sẽ làm tổn thương những người thân của mình nếu tình yêu của chúng tôi bị phát hiện. Mặc cảm tội lỗi. Những dằn vặt vì một tình yêu không lối thoát và cả những áp lực tuổi tác về phía tôi khi thời gian trôi qua mà tôi, trong mắt mọi người, vẫn là một cô gái đi về một mình mỗi ngày như thế... cuối cùng đã kéo chúng tôi xa khỏi nhau, dù lòng vẫn còn yêu tha thiết.
Tôi đã đi qua những ngày tháng của tận cùng đau khổ và nỗi nhớ thương anh. Thế nhưng, giờ đây, tôi không ân hận vì quyết định ngày đó của mình, vì tôi biết rằng tôi đã hành động đúng. Tôi mừng là cuối cùng lý trí của tôi đã lên tiếng và tôi đã chiến thắng được bản thân mình, giải thoát được cho tôi và anh và hơn hết, tôi đã không làm tổn thương những người thân yêu của mình.
Giờ đây, lòng tôi đã bình yên. Dẫu rằng tận sâu thẳm trái tim mình, tôi vẫn còn yêu và nhớ thương anh da diết. Tôi không thể chia sẻ với bất kỳ ai về tình yêu tội nghiệp ngày ấy của mình. Thế nhưng tôi vẫn muốn viết một điều gì đó, chia sẻ một điều gì đó...để con bé ngu ngơ trong tôi được bình yên, và để "siêu thoát" cho tình yêu tội nghiệp đã được 2 chúng tôi tạo dựng nên và rồi cùng nhau giết chết nó.
Hãy ngủ yên nhé, tình yêu ngày cũ. Bởi cuộc đời này vẫn còn có những lề luật mà con người không thể nào vượt qua.
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.