Nhựa Sống
NHỰA SỐNG
Buộc mặt trời trên cành sầu trước ngõ
Trói hoàng hôn, bắt cóc đêm trường.
Để tôi sống trong những ngày không tối
Tôi sẽ không buồn và sẽ chẳng tương tư.
Tôi không nhớ và chẳng yêu em nữa
Như từ giờ chẳng có hoàng hôn
Chỉ có nắng và ngày đầy ánh sáng
Tôi héo mòn không phải vì em.
Tôi khô đi trong những ngày nắng cháy
Tôi khát thèm những giọt tinh khôi
Lửa đã cháy từ trong lòng tôi đỏ
Tôi ngã nhoài, thân xác héo khô.
Rồi tôi chết trong những ngày kiệt sức
Mắt nhắm nghiền, bên ấy tôi mở mắt
Chẳng thấy mặt trời trên cành sầu trước ngõ
Chỉ thấy đêm nhưng chẳng có nhớ nhung.
Tôi không nhớ những đêm dài khi trước
Thường kêu tên mơ mộng một người
Và chẳng nhớ một con người dĩ vãng.
Tôi quên rồi. Em là ai?
Ở bên đó tôi hái hoa bắt bướm
Lại mộng mơ như ngày chửa có em
Mải rong chơi tôi lạc vào nơi lạ
Nghĩa địa buồn một dáng thân thương
Em nhỏ lệ lên ảnh bia rớm bụi
Tôi giật mình, chợt nhận ra tôi
Tôi đã chết, tại sao tôi chết?
Sao em buồn, em khóc vì tôi?
Tôi đi tìm câu trả lời tôi viết
Và thấy đau trong kiêu ngạo ngày xưa
Cố dấu đi ngọn lửa tình vẫn cháy
Dấu hoàng hôn, tôi phủ nhận nỗi buồn.
Chàng ma trẻ không còn phiêu lãng nữa
Ôm tương tư mắt lệ đa sầu.
Chàng biết khóc vì lệ nàng hôm ấy
Biết nàng thương, tha thiết yêu chàng
Chàng hối hận lỡ để nàng rơi lệ
Dáng hao gầy sau mỗi sớm mai.
Nàng ngồi khóc trong đêm dài da diết
Ta sợ nàng sẽ bước theo ta.
Chàng quyết trí trở về dương thế
Lại làm người, nguyện mãi yêu thương.
Vì tình yêu, vì một người con gái
Mọi gian nan đều đứng dưới chân chàng.
Chàng hỏi dò từng cơn gió nhẹ
Từng cánh chim, cánh bướm lạc bay
Đặt hy vọng ở nơi từng gọng cỏ
Sẽ đưa chàng đến với em yêu
Đôi chân chàng đi từng ngày không mỏi
Với nụ cười và hy vọng chàng đi
Giọt mồ hôi lăn theo tiếng nhịp
Chàng vẫn đi những bước không cùng.
Một ngày kia chàng chìm trong giấc mộng
Sau những ngày không biết gian nan
Khẽ trong mộng một nàng tiên bước đến
Thử thách chàng sắc nước, hương tình.
Chàng ngất ngưởng thét vang trời đất
Ta chỉ yêu mỗi cô ấy mà thôi
Chỉ cô ấy mới cho ta hạnh phúc
Trái tim này sẽ chẳng có phai phôi.
Trời và đất như xé toang một nửa
Tiếng vọng vang từ xa khuất mây trời
“Con đã thắng, tình yêu con thắng
Dậy mà đi tìm hạnh phúc, con ơi!”.
Chàng thức dậy và đúng là phép lạ
Chàng ôm hôn từng gọng cỏ dưới chân
Mặt rạng rỡ, giấc mơ dài tan biến
Tình yêu chàng nở rộ một chiều thu
Chàng chạy đến bên người con gái
Nỗi nhớ nhung ăn đứt má hồng
Chàng quỳ dưới chân khẽ khàng lên tiếng
Ta đã trở về và chẳng có ra đi.
Đôi dòng lệ như hòa tan trong một
Khúc tình nồng lại chan chứa từ đây
Khung trời kia vẫn đậm đà hương sắc
Dù ngày mai chỉ có hoàng hôn
Ta yêu nàng vì ta chẳng của ta
Ta sinh ra từ mắt nàng đẫm lệ
Mãi trọn đời chung thủy có nhau
Nàng trói ta trong đôi mắt nhung đen
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.