Xuân Tiễn Đưa
Buổi sáng mùa Xuân bừng lên nắng mới
Chim hót trên cành vọng Quốc chơi vơi
Em thấy Quê Hương rực sáng cõi trời
Và Mẹ gọi tiếng buồn, thương lồng lộng
Em bước trở về bên kia biển rộng
Gió núi chập chùng Xuân nở rưng rưng
Chị tiễn Em đi lệ nhỏ mừng mừng
Tình Tổ Quốc, Em ơi đầy tim Việt
Thôi cũng đành, mùa Xuân này ly biệt
Cho tin yêu Người vun bón Giấc Mơ
Mai Em về cùng dựng lại bóng Cờ
Hoa lại nở, ngát thơm trời Đất Nước
Đường về dẫu khó, gắng không chùn bước
Vì Mẹ đêm ngày mắt lệ đợi mong
Đồng Bào khổ cực, Bão, Lụt tràn sông
Đời Nghèo, Khốn xót đau hồn Dân Tộc
Mùa Xuân này, không còn đi hái Lộc
Trong tiếng Em cười, trong áo trắng vui
Chỉ còn Chị với bao nỗi bùi ngùi
Chào Xuân mới, vẫn Xuân buồn Đất Khách
Tiễn Em đi, lần này nghìn xa cách
Chẳng biết bao giờ sẽ gặp lại nhau?
Biết bao giờ Quê Mẹ bớt khổ đau?
Người về lại, hưởng Xuân vui Đất cũ
Buổi tiễn đưa, tóc xõa mù vai rũ
Cho mắt Em buồn, màu mắt Quê Hương
Thôi Chị về, cho đứt đoạn vấn vương
Cho chân cứng, đá mềm Em cất bước
Em hãy đi, như bao Người thuở trước
Vai gánh Hiếu Trung, Chí chẳng sờn lòng
Đem thân mình làm phân bón Non Sông
Cho tươi thắm máu Da Vàng yêu dấu
Chị bên này, ca vang lời tranh đấu
Cho bước Em đều khắp nẽo Quê Hương
Tuổi Trẻ mình đi dựng lại Tình Thương
Cho Quê Mẹ, Xuân Thanh Bình sớm tới
Hoài-Vi
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.