*********.................MUỐN......NÓI...................************
Em ơi ! sao thời gian trôi nhanh quá !
Anh chẳng còn nhìn được chữ tình yêu
Nhớ ngày xưa anh đã nói bao điều
Rằng đời này anh xin yêu em mãi
Mà giờ đây anh sống trong sợ hãi
Sợ tình đời sẽ mãi oán trách anh
Vì lời yêu anh giữ đã chẳng thành
Và phải chăng anh đã yêu người mới ?
Phải không em anh là người dối trá?
Giữa tình đời còn nhiều chữ thuỷ chung
Để trong đêm có những lúc lạnh lùng
Anh đã thấy em đôi dòng lệ ướt
Khi xa nhau lòng anh ai biết được
Những đêm buồn sống với nỗi cô đơn
Xưa thấy em còn những lúc dỗi hờn
Mà giờ đây bên anh nghe quạnh vắng
Càng về đêm em ơi sao im lặng ?
Làm cho anh lại nhớ những giấc mơ
Giấc mơ xưa sao anh thấy vu vơ
Vu vơ vì chuyện tình thơ bé dại
Nói đến đây anh lại càng sợ hãi
Sợ em buồn khi anh viết lời thơ
Lời thơ buồn như một phút ngẩn ngơ
Lời chia tay mà anh không dám nói
............
Em ơi!
Hãy tha thứ cho anh vì tất cả
Một đêm buồn cầm bút tự nói ra
Đã bao lâu anh như những bóng mà
Đếm bước chân trên đoạn đường xa lắm !
Em biết không bao bước chân buồn thẳm
Quay lại nhìn chỉ có mỗi mình anh
Và thế rồi trong đêm tối mong manh
Anh thiếp đi giữa hai hàng ghế đá
Trong giấc mơ của một nơi xa lạ
Vẫn thoảng buồn hạnh phúc biết tìm đâu
Và mỗi đêm anh muốn giữ lặng sầu
Anh tìm đến bao mùi men khói thuốc
Đề ngày mai sẽ chẳng ai biết được
Kẻ phụ tình đếm những bước cô đơn .
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.