Jump to content
  • entries
    28
  • comment
    1
  • views
    14.149

Ngày mới của tuyệt vọng - 06/1/05

fragile

228 views

"Có chăng là dường như trong giấc mơ ta gặp nhau..."

 

Trời hỡi, sao mà mình nhớ anh. Không ngày nào mình không nghĩ đến a và muốn gọi cho a.

 

Vô công ty, công việc bận rộn và những đồng nghiệp xung quanh đã cuốn mình theo khiến mình quên a đôi chút, nhưng chỉ cần buông công việc ra là mình lập tức nhớ a. NHớ da diết. NHớ khôn cùng. Tận sâu thẳm trái tim mình là bóng hình anh. Mình thật sự rất yêu a nên giờ mới khổ sở thế này.

 

Mình mỗi ngày mỗi vất vả chiến đấu với trái tim mềm yếu của mình. Mình gắng lấp đầy thời gian trống trãi, gắng không gọi điện cho anh. MÌnh cứ cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống. Đêm nào mình cũng đấu tranh với việc gọi cho anh hay không gọi. TÌnh yêu này đã đưa mình lên đỉnh thiên đàng và rồi dìm mình xuống tận đáy khổ đau. Còn gì bất hạnh hơn khi mình vẫn còn yêu anh như thế và anh vẫn còn yêu mình như thế mà 2 đứa không đến được với nhau? Đó là một nỗi đau đeo đẳng và là một nỗi bất hạnh tột cùng của những kẻ yêu mà không đến được vơí nhau.

 

Cuộc sống thật vất vả. ĐỜi con người mong manh là thế, ngắn ngủi là thế mà sao cứ phải khổ sở với những nỗi đau cuộc sống mang lại, mà sao không được trọn vẹn sống trong cuộc đời. Và hơn hết, đó là một điều nghiệt ngã khi yêu nhau mà không đến được với nhau. Những lề luật xã hội mà con người đặt ra đã trói buộc chính con người. Nếu mình và anh sinh ra ở một quốc gia khác hẳn mọi sự sẽ khác. Thế nhưng tại đây, mình và anh đã không thể thay đổi bất kỳ điều gì. ĐÓ là định mệnh và đó là cuộc sống. Cả một điều đơn giản nhất của con người là được chung sống trọn đời với người mình yêu mà cũng không đạt được. MÌnh thật bất hạnh và anh cũng thế. MÌnh thấy xót xa cho mình, cho anh, cho những ai yêu nhau mà vì hoàn cảnh không được đến với nhau. Với bao người khác, hạnh phúc sao mà giản đơn, mà với mình, sao hạnh phúc lại vất vả và khó nắm bắt đến vậy? Đâu là hạnh phúc của mình? Đâu là người mà Cha trên trời muốn dành cho mình? Liệu mình có thể yêu ai như từng yêu anh không?

 

Kỳ thực, chẳng ai biết được là mình đang rất khổ sở. MÌnh đi làm, cười nói tếu táo, vui đừa cợt nhã, ăn mặc diêm dúa..Nhìn mình như thế chẳng ai biết được nỗi lòng điêu đứng này của mình. MÌnh khoác cho mình một vẻ ngoài tươi rói mà trong lòng lại chết dần mòn. Mình luôn gắng kềm hãm trái tim, gắng đấu tranh với bản thân từng giờ từng phút để không gọi cho anh, không tìm đến anh. Thật là quá vất vả , ôi cuộc sống!



0 Bình luận


Recommended Comments

There are no comments to display.

Khách
Add a comment...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...