Hôn em...
Có vị ngọt đọng lại trên môi anh :
Sau một thoáng vô tình nhưng cố ý,
Khi mọi thứ không còn là suy nghĩ,
Mà chỉ là bất chợt của trái tim...
Bờ môi anh khẽ chạm bờ môi em!
Đôi mắt sáng bổng im lìm say ngủ
Ta là ai? Ta có còn tự chủ?
Đâu biết đâu! Ta đã say mất rồi!
Gian phòng lạnh nhưng ấm ở đôi môi
Trái tim anh đập mạnh khúc liên hồi
Khi tình yêu như hòa vào hơi thở
Em bất chợt mắc cở bảo anh thôi...
Ôi môi em như trái ngọt đầu cành!
Không phải rượu sao làm anh ngây ngất,
Cho anh quên những phút giây tất bật,
Cho anh được hơi thở của yêu thương...
Nguyễn Duy Linh
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.