Nơi cuộc sống bắt đầu
Ngày...
Một buổi sáng với biết bao nhiêu là việc đã xếp lại, dành một chút ít thời gian còn lại để trãi lòng mình với Blog.
Hai tuần trôi qua, hai tuần nơi đất lạ. Sống một cuộc sống không thể rời xa công việc nhưng không thể hiểu kiểu mình đang sống là kiểu gì. Thật sự không thể hiểu nổi.
Bình tĩnh, một sự bình tĩnh lạ lùng và chịu đựng như thế. Phải chăng mình đã lớn, đã trưởng thành thật rồi.
Không, mình lại không nghĩ như thế. Cái vỏ bọc cứng như sắt thép kia đang bị mùa thu làm cho tan chảy, chỉ khác nó không tan chảy ra bên ngoài mà lại ngược vào bên trong. Cảm xúc tan chảy, trái tim và tâm hồn tan chảy nhưng vỏ bọc thì ngày một cứng như sắt , như thép.
Bỏ lại phía sau những cảm xúc thật của lòng mình. Bỏ lại phía sau những tháng ngày tươi đẹp nhất. Bỏ lại và xóa đi tất cả những gì thuộc về quá khứ, hoài niệm. Không còn ký ức, có lẽ sẽ tốt hơn. Có lẽ thế.
Không còn ký ức, người ta sẽ không có những cơn đau mà không biết phải điều trị bằng cách nào. Không còn ký ức, để có thể dễ dàng bắt đầu những điều mới mà không đắng đót.
Người ta có thể giữ được tình yêu không, có thể buộc một người khác ở bên mình không khi làm tổn thương họ. Câu trả lời là không thể...Nhưng cuộc đời và người đời vẫn có điểm giống nhau như thế...Nghiệt ngã mà không thể phân minh.
Mà có phân minh đi nữa thì cũng không thể giải quyết được gì. Người đời sẽ tin vào những điều như thế. Một sự giải thích hợp lý vì yêu quá mà người ta thường có những hành xử như thế ...nhưng có bao giờ, họ nghĩ được là: Hay tình yêu của họ không đủ lớn để có những hành xử tốt hơn như thế.
Mà mọi điều đã bỏ lại sau lưng, trăn trở thì cũng không đi đến điểm cuối cùng bởi sự tổn thương quá lớn. Thôi, buộc nỗi nhớ vào gió nhờ gió cuốn đi xa. Thôi buộc niềm tin vào những phôi pha để đỡ trằn lòng khi đêm xuống. Và buộc mình vào hư không để sống không bạc bẽo với nơi và ngày mà cuộc sống đã bắt đầu...
Ngày, mà cuộc sống ...bắt đầu!
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.