VỖ GiẤc BÊn HỒn
Khói thuốc bay hòa mình vào hơi thở
Ôm cả trời héo hắt cả ruột gan
Môi mặn đắng lòng mang đầy u uất
Dạ bồn chồn hồn trĩu nặng tâm tư.
Làn khói bay theo từng cơn gió thoảng
Mà hồn buồn mãi lẫn khuất đâu đây
Bay đi bay đi hồn buồn đừng trở lại
Để lòng này giữ mãi nụ cười thôi.
Quay trở lại à hồn quay trở lại
Bởi vì buồn và hồn nhớ ta chăng
Thôi đành vậy cùng nhau ta sánh bước
Ta ôm hồn vào giấc ngủ hư vô …
Và cứ thế hồn cùng ta bay mãi
Đến cùng trời cuối đất chẳng lìa xa
Và cứ thế ta cùng hồn bay mãi
Mặc sự đời ngày tháng mỗi đổi thay.
DL2004-2006
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.