BÓng TỐi
Là đây một khoản buồn xa vắng
Của đất trời cây cỏ muôn hoa
Trong đôi mắt ưu tư trầm lặng
Trong trời chiều tĩnh mịnh dần qua
Là đây tương lai và quá khứ
Mơ hồ gió bụi thổi can qua
Động (lại) nơi đây muôn vàng rối rắm
Tức lòng giũ bỏ có nào tha
Bám riết! bám riết! không từ bỏ
Đau thương! đau thương! héo trời tà
Bình minh có lên ngày mai nữa
Xin cho tìm thấy một lối ra.
SGPA-2010
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.