TÔi LÀ NgƯỜi Ích KỶ
Bất ngờ nhận ra mình là người ích kỷ, rất ích kỷ. Khi yêu thì yêu hết mình cho dù không được gì vẫn yêu và cứ yêu cho dù mai này thế nào vẫn cứ thế mặc kệ dư luận, tiếng thị phi. Chấp nhận hậu quả dù mai này sẽ thế nào. Nhưng khi ghét cũng rât cố chấp, không thích nghe, gặp, nói, cười với những gì mà mình ghét - nếu dữ dội và nghiêm trọng hơn có thể là "hận". Khác với người khác tôi không bao giờ thích chuyện trả thù. Thực chất là không phải tôi không muốn không nghĩ đến chuyện phải trả thù những người mà tôi ghét. Tôi thường hỏi mình sao khi trả thù người thì sao đó thứ còn lại là gì: khoái trá của chiến thắng, hay cả hai cùng đau khổ. Tôi thường nói hạnh phúc của người mình yêu là hạnh phúc của chính mình. Nên chuyện trả thù là điều không thể. Vậy con người ích kỷ trong ta là gì. Có phải là ta cố chấp với những chọn lựa ban đầu và không thể nào thay đổi nó. Tôi sống tệ với chính mình, quá tệ với chính mình!!!
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.