MƯa BÊn Ô CỬa
Ta nằm đây lặng nghe tiếng mưa rơi
Giữa bốn bức tường và ô cửa nhỏ
Gian phòng tối... Am u... Lạnh lẽo
Tưởng chừng như thế sự đã ngưng trôi.
Ta nằm đây nghe tiếng thở dài xa vằng
Nghe trái tim mình nhịp đập có còn không
Nghe tâm hồn dâng cao, nghe cõi lòng xuống thấp
Nghe tiếng cười chết lặng giữa thing không.
Ta động đậy để xem mình còn sống
Hay là hồn đã vội bỏ xác thân
Ta ngồi dậy để xem mình còn sức
Bước tiếp không? ... Đi hết đoạn đời này.
DL2004-2006
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.