Tự bạch
Buồn như chấu cắn
Hết đứng lại đi
Chẳng muốn làm gì
Thấy đời cô độc
Sống trong ảo mộng
Blog, diễn đàn
Tất cả tiêu tan
Chỉ còn đời thực
Buồn vui, mất, được
Đặt hết vào tim
Rong ruổi đi tìm
Cái điều không thể
Tan vào sóng bể
Chạy tít ngoài xa
Chỉ còn mình ta
Tâm hồn lá cỏ
Trái tim bỏ ngỏ
Cô độc giữa đời
Chỉ thấy đơn côi
Sao trời không tỏ...
Biết là không thể
Vẫn ngóng trông theo
Ta cứ bơi chèo
Đến ngày mệt lử
Về đâu mặc kệ
Cuộc sống bể dâu
Sóng có bạc đầu
Muôn đời thủ thỉ
Trái tim phượng vĩ
Biết gạt bão giông
Để mãi đỏ lòng
Theo dòng thời cuộc
Buồn vui mất được
Không của riêng ai
Ngớ ngẩn mắt nai
Đoá hồng rất thật
Nỗi đau bất tận
Rồi cũng qua đi
Để gió thầm thì
Đôi lời muốn nói
Bình minh lay gọi
Sáng rọi tầng không
Mây trắng phiêu bồng
Khát lòng thanh bạch
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.