Ngày dịu dàng - 2/5/06
Mình biết rồi, nk ạ, A chính là người mà Cha trên trời đã chọn cho mình. Mình thật sự linh cảm điều đó.
Mình giờ chẳng quá vui hay quá buồn. Mình không còn thấy trái tim vui rộn rã như xưa mỗi khi chiều được gặp anh nữa. Mình giờ trong tình yêu rất thụ động, cả thèm chóng chán. Mình chỉ muốn tìm 1 bến dừng bình yên, và an toàn thế thôi.
A cho mình cảm giác yên tâm và nương tựa. Mình cảm thấy người này có đủ điều kiện và tư cách để là người chồng tốt của mình. Và thế là mình cho A một cơ hội. Có lẽ A đang ngỡ rằng mình cũng rất yêu anh, nhưng kỳ thực, tình cảm mình dành cho A chỉ như cơn gió nhẹ thoáng qua trên mặt hồ và làm mặt nước thoáng xao động, thế thôi. Nếu mà A không hội đủ điều kiện mình đặt ra thì mình chẳng bao giờ màng đến A đâu.
Và mỗi khi hạnh phúc hay sống những ngày bình yên, mình lại nhớ đến a, lại thấy quá đỗi đau lòng, lại thấy đớn đau và lại khóc. Có 1 phần xương thịt của mình đã mất đi. Có 1 phần linh hồn của mình đã ra đi và đang sống lang bạt ở 1 nơi nào đó. Mình rất nhớ thương linh hồn đó, rất đớn đau vì bị rứt khỏi phần xương thịt đó. Trăm lần, vạn lần mình cầu mong cho anh được mạnh khoẻ, hạnh phúc và bình an. Mình yêu anh và mình sẽ mãi cất giữ tình cảm này ở 1 nơi rất sâu thẳm trong trái tim mình - 1 nơi không ai có thể chạm đến. 1 nơi kông gì có thể lấp vùi. 1 nơi mà cho dù mình có thịt nát xương tan thì nó vẫn cứ hoài nguyên vẹn và trở thành bất tử. Yêu a nhiều lắm, a biết không?
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.