VỀ ThƯƠng LẤy NĂm CĂn
VỀ THƯƠNG LẤY NĂM CĂN
(thơ Thanh Niên Xung Phong)
Chờ hôm ráo trời anh về lại Năm Căn
Em nhớ ra đón trên bến đò năm cũ
Tiếng lục huyền cầm Phó Sinh tình tứ
Mấy mươi năm ròng như nhớ như quên
Hương tràm xưa có còn theo gió trôi êm
Bông nổi trắng thơm dòng kênh Bỏ Hũ
Rặng bình bát có còn bầy giang sen làm tổ
Vẫy lá đưa nhau vô miệt Cạnh Đền
Đừng nhắc ngheng em, anh dám đâu quên
Đêm thắp đuốc dựng quàng lán trại
Bài hợp ca rền đầu doi Chủ Chí
Gạt mồ hôi cười - được bữa văn công!
Con bù mắt rừng cắn đến đỏ lưng
Ngụm nước lợ hớp vào mà khé cổ
Bó gối bờ đê ôm bùn cố ngủ
Cơn mưa trái mùa ruộng mạ hóa lạch, sông
Đất nẻ chân chim cỏ cháy khét đồng
Cây leng nhỏ lưỡi oằn cong dưới nắng
Mồi hôi muối lưng áo em bạc trắng
Giọng ca tan trong ngào ngạt say mê
Mái chèo, em ơi, lại đưa anh về
Ghe tắc ráng xuôi kênh tiêu tở mở
Tìm lại cho mình vẩn vơ nỗi nhớ
Gáo nước trước sân tắt ngún cơn hè
Lại gặp lúa vàng cong nhánh dáng quê
Chợ trên nước vui bạn hàng tấp nập
Vạt tràm xưa ong dẫn bầy lấy mật
Anh cứ hứa hoài
về thương lấy Năm Căn.
ĐCĐ
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.