Ơn Mẹ
Ngày xưa cực khổ đói nghèo
Quanh năm lội suối, trèo đèo nuôi con
Lưng còng, gối mỏi, gót mòn
Mẹ không nản chí, mà còn vươn lên.
Cần cù Mẹ đã làm nên
Nhà cao cửa rộng, dưới trên thuận hoà
Con cháu có cửa có nhà
Thành gia lập thất, vậy mà chưa an.
Lòng Mẹ vẫn còn gian nan
Lo toan đủ thứ, sẽ san đủ đường
Con cháu thấy thế xót thương
Khuyên Mẹ ngơi nghĩ... Mẹ thường lãng quên.
Về già Mẹ vẫn chí bền
Gom gót tiết kiệm, làm nên bao điều
Tiền của chẳng có bao nhiêu
Tấm gương của Mẹ... là điều lớn lao.
Giờ đây... trên cõi trời sao
Mẹ đã thanh thản, ngọt ngào bên Cha
Không còn lo nghĩ chi xa
Trời mây một cõi... Thích Ca độ trì !
11.2013
HOANGHAI
Recommended Comments
There are no comments to display.