-
Số bài viết
25 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
2
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Caocongkien
-
Ảnh: Internet Thân mến tặng các bạn thơ, văn của tôi! . Bạn và tôi gặp nhau trong bóng tối Trao nhau được gì ngoài ký tự rong chơi? Một câu chào, lời chia sẻ đầy vơi... Mà sao ấm áp tình người đến vậy? * Hình dáng bạn, tôi chưa hề được thấy Tiếng bạn cười, tôi cũng chẳng được nghe, Chỉ có dòng chữ thân thương hiện về Cùng trái tim của bạn trên trang blog... * Tôi thấy bạn qua những gì bạn viết Từ con tim cùng khối óc loài người. Những trở trăn và ngang trái trên đời, Đã hiện lên tâm hồn bạn trong tôi... * Tôi và bạn từ bóng tối xa xôi Xin hãy trao nhau những gì chưa biết, Chia sẻ, cảm thông - trang viết, vần thơ Và những nhớ mong, yêu mến, đợi chờ! * Tới một ngày nào như thể trong mơ Bạn và tôi bước ra từ bóng tối, Cuộc hạnh ngộ bao năm chờ, tháng đợi. Ta hiểu nhau khi đã cuối cuộc đời... /. Caocongkien
-
. Ước gì! Tôi hóa con tằm Nhả tơ, dệt lụa ôm chầm thân em! Ước gì! Biến tấm áo len Mùa Đông lạnh giá, ôm em trọn lòng! * Ước gì! Thành cái gối hồng Hôn hoài chiếc gáy mặn nồng sức xuân! Ước gì! Làm một tấm khăn Để em quàng cổ, được gần đôi môi! * Ước gì! Tôi chẳng là tôi... Ước gì được nấy, để rồi được em...! Caocongkien
-
Em ơi, níu lại mùa Thu Để tôi gửi một cánh thư tháng mười! Thu đi mang cả lòng người Đông về bỡ ngỡ, chơi vơi mây ngàn... * Em ơi, níu lại nắng tràn Níu màu hoa cúc rực vàng, hương bay! Em ơi, níu lại heo may, Nhành cây trút lá, áng mây cầu vồng...! * Đông về, em có lạnh không Có mang áo ấm cho hồng má duyên? Có nghe gió bấc hàn huyên, Có nghe thổn thức bên hiên sương mù... * Đông về em hãy níu Thu Cho tôi gửi những tiếng ru tim mình: Thủy chung như bóng với hình, Giữa trời Đông lạnh ấm tình lứa đôi... Caocongkien
-
Ảnh: Internet Thu lưỡng lự, Đông cũng vừa ngấp nghé Gió bâng khuâng, chiếc lá vội lìa cành... Em ướm thử một chiếc áo len xanh, Má ửng hồng dù trời chưa trở lạnh... * Ôi mùa Thu và nắng vàng óng ánh Sắp bay xa cùng với ánh trăng ngà...! Để Đông về sương bỡ ngỡ giăng qua, Và mắt em nói bao điều kỳ lạ... * Ấm lòng tôi suốt cả mùa Đông giá Lời mắt em - nắng ấm áp ngày Xuân. Hạt thơ nhỏ, tôi gieo sẽ nảy mầm Đợi em về giữa mùa Xuân vun xới... * Nắng Xuân mới cùng mây xanh diệu vợi Như mắt em - ca hát suốt bốn mùa... Giữa muôn hoa khoe sắc, hương đưa. Tôi mơ màng điệp mộng dài muôn thuở...
-
Ảnh: Internet Em ơi, níu lại mùa Thu Để tôi gửi một cánh thư tháng mười! Thu đi mang cả lòng người Đông về bỡ ngỡ, chơi vơi mây ngàn... * Em ơi, níu lại nắng tràn Níu màu hoa cúc rực vàng, hương bay! Em ơi, níu lại heo may, Nhành cây trút lá, áng mây cầu vồng...! * Đông về, em có lạnh không Có mang áo ấm cho hồng má duyên? Có nghe gió bấc hàn huyên, Có nghe thổn thức bên hiên sương mù... * Đông về em hãy níu Thu Cho tôi gửi những tiếng ru tim mình: Thủy chung như bóng với hình, Giữa trời Đông lạnh ấm tình lứa đôi... Caocongkien
-
Cảm ơn bạn Đặng Thành Vinh đã ghé đọc! Chúc bạn luôn vui vẻ và thành công!
-
Ảnh: Internet . Hai mươi tháng mười, chị em cười khoái chí Cánh mày râu "âm ỉ" rút lui... Cái tội "đánh trống bỏ dùi". "Đắng cay phải chịu, ngọt bùi cũng cam"... Hôm qua bàn tán râm ran Sáng nay im thít, chứa chan nỗi sầu. "Quyền cao, chức trọng" còn đâu...? Bếp ga cùng với bếp dầu "chỉ huy"... Chân cuồng, tay cuống mà chi...? Coi chừng cơm sống thì đi không về... Mấy thau quần áo bộn bề... Giặt mà không sạch - gối bê phòng ngoài... Phe ta - sức rộng vai dài Quen lo "việc lớn" nay "sai quai hàm". Cả năm có mấy khi làm...? Để ra nông nỗi "bần hàn" hôm nay ... Caocongkien
-
Phố núi và mùa thu. Thật tuyệt!
-
Ảnh: Internet Anh viết mấy vần thơ nho nhỏ Gửi về em yêu dấu phương xa. Một bó hồng tươi thắm sắc hoa, Hai mươi tháng mười, mừng em đó... * Ngày phụ nữ sáng bừng lịch đỏ Cười lên em! Cho nhẹ nhõm tâm hồn. Tạm quên đi lo lắng héo hon, Vui tận hưởng một ngày ý nghĩa... * Anh gửi em mùa thu tròn trịa Gió heo may vương vấn sương mù, Chiều tím mộng và những lời ru, Nụ hôn cùng trái tim chân thật... * Dẫu xa cách cùng trời cuối đất Tim trong tim, bóng vẫn trong hình. Em vẫn người phụ nữ đẹp xinh, Anh say mãi tình em ngây ngất...
-
Ảnh: Internet Vì ai mà nắng làm duyên...? Để tôi lóa mắt làm phiền đến em... * Ngõ hồn bước lạ chân quen. Vấp phải sợi nắng va em ngã nhào... * Em ơi! Hãy đỡ tôi nào! Kẻo tôi vịn nắng đổ nhào vào em...
-
Ở tận phương nào, em biết không...? Nơi anh, chỉ có một dòng sông. Rất nên thơ dưới màu xanh cây lá, Lặng lẽ chảy, giữa hai bờ hối hả... Làn nước lành, kể bao điều mới lạ, Những chuyện tình xưa đã hóa thác ghềnh... * Dải cát dài đơn lẻ buồn tênh Ru con sóng dập dềnh nâng nỗi nhớ, Như tình yêu và trọn đời duyên nợ... Tím áng phù sa mong ngóng, đợi chờ, Ngày nào đó, cát chợt tỉnh giấc mơ! Theo sông về sống chung nơi biển biếc... * Em có nghe những lời tha thiết Của cát sông, sóng nước thầm thì...? Và dòng chảy chưa thoát kiếp hàn vi, Dù mang nặng trong mình bao ước vọng. Tới một ngày, sông sẽ về biển rộng! Góp sóng trào cùng gió lộng thiên thai... * Mang cát về xây lâu đài tình ái Giữa biển khơi, xanh mãi những bến bờ. Xây đường băng cho những ước mơ, Khi bay xa hãy nhớ về chốn cũ...! Và dòng sông sẽ hòa lời cùng gió: Bản tình ca muôn thuở nợ duyên...
-
Ảnh: Internet Như biết rằng em yêu màu tím Nên bằng lăng nở muộn những chùm hoa. Trời đã cuối Thu, nắng nhạt nhòa, Sương giăng lạnh cho hoa càng tím ngắt... * Từ phương xa cùng trời cuối đất Anh gửi em chùm hoa tím bằng lăng. Cùng bài thơ viết dưới ánh trăng Bên gốc bằng lăng trải đầy nhung nhớ... * Đông sắp về, ngắm hoa tím nở Thương nhớ em nhiều, cháy cả ruột gan! Cuối Thu, sao hoa tím nở tràn? Có phải vì em? Hay để Đông đến muộn...?
-
Ảnh: internet Ai làm lá đổ tháng mười Trải đầy con ngõ vắng người ghé qua? Úa tàn sắc lá phôi pha... Mưa buồn giăng lạnh nhạt nhòa đêm thâu. . Ai sui người bước qua cầu Quên con ngõ nhỏ nhuốm màu rêu phong? Dưới giàn thiên lý trổ bông, Vẫn còn hơi ấm mà không thấy người... . Người đi, trải nắng tháng mười Nhớ chăng kẻ đếm mưa nơi ngõ sầu...? Vết chân xưa cũ còn đâu! Quạnh hiu ngõ vắng, nát nhàu lá rơi... . Ngõ xưa đợi bước chân người Trở về quét lá vàng nơi cõi lòng...! Giàn thiên lý vẫn trổ bông, Mưa buồn vẫn đổ, người trông ngóng người. /.
-
- 1
-
- Lá rơi ngõ vắng
- thiên lý
-
(và 2 từ khóa)
Được dán nhãn
-
Ở tận phương nào, em biết không...? Nơi anh, chỉ có một dòng sông. Rất nên thơ dưới màu xanh cây lá, Lặng lẽ chảy, giữa hai bờ hối hả... Làn nước lành, kể bao điều mới lạ, Những chuyện tình xưa đã hóa thác ghềnh... * Dải cát dài đơn lẻ buồn tênh Ru con sóng dập dềnh nâng nỗi nhớ, Như tình yêu và trọn đời duyên nợ... Tím áng phù sa mong ngóng, đợi chờ, Ngày nào đó, cát chợt tỉnh giấc mơ! Theo sông về sống chung nơi biển biếc... * Em có nghe những lời tha thiết Của cát sông, sóng nước thầm thì...? Và dòng chảy chưa thoát kiếp hàn vi, Dù mang nặng trong mình bao ước vọng. Tới một ngày, sông sẽ về biển rộng! Góp sóng trào cùng gió lộng thiên thai... * Mang cát về xây lâu đài tình ái Giữa biển khơi, xanh mãi những bến bờ. Xây đường băng cho những ước mơ, Khi bay xa hãy nhớ về chốn cũ...! Và dòng sông sẽ hòa lời cùng gió: Bản tình ca muôn thuở nợ duyên...
-
Hạp và Mơ là một cặp xứng đôi, hai người đến với nhau từ mối tình suốt mấy năm. Họ có một hiệu ảnh và trang điểm cô dâu khang trang giữa thành phố. Cuộc sống của họ khá đầy đủ, chỉ buồn một nỗi chưa có con sau mấy năm chung sống. Họ đã đưa nhau đi khám tại mấy bệnh viện lớn và ở đâu cũng cho kết quả giống nhau. Các bệnh viện đều kết luận: cả hai vợ chồng đều có sức khỏe bình thường. Rồi niềm vui cũng đã đến, Mơ có thai và sinh được một bé trai kháu khỉnh. Hạp là con trai duy nhất của một gia đình nên rất vui và hãnh diện. Anh ta chăm sóc vợ con rất chu đáo, không nề hà bất cứ việc gì. Cứ tưởng cuộc sống yên ả trôi qua như vậy. Ai ngờ đùng một cái, có tin Hạp ngoại tình. Mọi người hết sức bất ngờ vì cả hai vợ chồng cùng làm một nơi, đi đâu cũng có nhau. Hơn nữa Hạp là người đàn ông đứng đắn. Thật là lạ! Ảnh: Internet Hóa ra, mọi chuyện bắt đầu từ khi đứa con ra đời, Mơ gần như quên hẳn nghĩa vụ làm vợ đối với Hạp. Mơ vẫn yêu thương, chăm sóc Hạp như thường, nhưng cô tỏ ra lãnh đạm với Hạp trong chuyện gối chăn. Mơ luôn kiếm cớ để thoái thác mỗi khi vợ chồng gần gũi. Thậm chí Mơ đòi ngủ riêng một giường để "đảm bảo yên tĩnh" cho cậu con trai. Thật ra Mơ bị lãnh cảm sau khi sinh nở, nhưng Mơ không nói với chồng và cũng không tìm cách chữa trị. Tình trạng đó kéo dài tới hơn một năm. Đối với một người đàn ông đang tuổi sung mãn như Hạp quả là một cực hình. Thấy Mơ ngày càng nguội lạnh Hạp bắt đầu lên mạng chát chít, và trên điện thoại đã có những tin nhắn mùi mẫn yêu thương. Nhưng Mơ rất tin tưởng chồng và biết Hạp rất chung thủy, yêu thương mình nên không để ý gì tới điện thoại và máy tính của Hạp. Hạp bắt đầu thường xuyên vắng nhà...Hàng xóm bắt đầu bàn tán về Hạp. Mơ đã nhận thấy Hạp đổi khác và bí mật theo dõi cả trên máy tính và điện thoại. Một buổi tối đẹp trời, Hạp ăn vận lịch sự, cưỡi chiếc xe máy bóng lộn phóng đi. Mơ vội vã gửi con rồi bám theo, vòng vèo qua mấy dãy phố dài, Hạp dừng lại trước một nhà nghỉ. Cánh cổng mở ra, Hạp chạy xe luôn vào sân... Mơ bám sát rất khéo nên Hạp không hề hay biết. Mấy phút sau, Mơ đã đứng trước cánh cửa khép chặt mà Hạp vừa vào. Mơ nghe rõ có tiếng cười khúc khích của một đôi nam nữ đang đùa giỡn. Máu ghen bốc lên ngùn ngụt, Mơ tông mạnh cửa xông vào. Ai ngờ, cửa chỉ khép mà không khóa nên ngã chúi xuống sàn nhà, nhưng may mắn không việc gì vì ngã vào một chiếc chăn dày ... Mơ chết lặng, đứng như trời trồng, miệng ú ớ khi thấy Hạp và cô em gái mình trong phòng. Lúc này cánh cửa chiếc tủ lớn trong phòng bỗng bật mở và Mơ càng kinh ngạc hơn khi thấy chồng em gái mình bước ra... Em gái Mơ nói rõ hết mọi "mưu mô", nhưng Mơ vẫn còn nghi ngờ Hạp còn có người nào khác. Đến khi kiểm tra thấy sự ăn khớp giữa những tin nhắn điện thoại của chồng và điện thoại của em gái Mơ vẫn chưa tin. Khi em gái Mơ đăng nhập vào nick "người tình" của Hạp, Mơ mới hiểu rõ mọi chuyện. Vợ chồng em gái Mơ tế nhị "ra về trước". Còn lại hai người, họ cuốn lấy nhau và trở lại "tuần trăng mật" như năm nào, như cái "lần đầu tiên" đầy ngọt ngào và đáng nhớ. Mơ đã khóc và ân hận rất nhiều khi được em gái (vốn là một bác sĩ) cho biết những nhu cầu của một người đàn ông. Và "chuyện đó" có tầm quan trọng như thế nào đối với tâm lý, sức khỏe và cả hạnh phúc của vợ chồng. Mơ thú thật mình bị lãnh cảm và ghê sợ sự gần gũi vợ chồng. Giờ đây Mơ và Hạp đã có một đời sống vợ chồng viên mãn, hòa hợp và rất hạnh phúc. Phải chăng cú sốc vì chồng "ngoại tình" đã làm cho Mơ khỏi bệnh lãnh cảm khi gần gũi với chồng...? Caocongkien
-
Xin chào! Tôi thấy trên diễn đàn này có khá nhiều bài viết nghiêm túc và chất lượng. Có điều giao diện hơi phức tạp. (có thể do tôi mới tham gia và chưa quen chăng?). Thực tình tôi vẫn chưa hiểu rõ về cách thức và cách đăng bài lên từng chuyên mục, nên nhiều khi tôi đăng bài không đúng quy định. Rất mong được sự thông cảm của Ban quản trị và các thành viên! Mong Ban quản trị cải tiến giao diện cho dễ sử dụng hơn! Xin cảm ơn!
-
Ảnh: Internet Nhớ em, tôi viết câu thơ Hiu hiu tả gió, vật vờ vịnh mây. Mộng mơ tà áo em bay... Câu thơ sững lại một giây dại khờ. * Trăng khuya khi tỏ khi mờ Băng khuâng buông bút để thơ lạc vần. Chùa xa vẳng tiếng chuông ngân. Giật mình tỉnh mộng phân vân dại khờ. * Phương xa em có nằm mơ Cùng tôi giấc mộng đơn sơ mặn nồng? Để thơ có chút sắc hồng. Pha loãng màu tím mênh mông dại khờ... * Ước gì! Em hóa thành thơ! Để tôi trọn kiếp dại khờ bên em...! Caocongkien
-
Đã lâu lắm rồi. Dễ đến hơn chục năm, tôi mới gặp lại Lực, bạn học thời phổ thông của tôi. Thời niên thiếu, tôi và Lực là hai thằng bạn thân, nhưng học khác trường. Lực học trên trường huyện còn tôi học trường làng. Lực học không khá nhưng được cái cần cù. Học xong phổ thông, Lực thi vào trung cấp Điện lực. Còn tôi sau khi tan vỡ ước mơ, tôi đành chấp nhận số phận với cái nghề điện tử. Chúng tôi bặt tin nhau từ đó, vì thời đó là thời bao cấp, mọi thông tin liên lạc đều bằng thư tay, gửi thì bị thất lạc rất nhiều. Bất ngờ gặp nhau, tôi không thể nhận ra bạn vì Lực đổi khác quá nhiều. Hắn mập và bệ vệ như một con gấu. Lực kéo tôi về nhà, đó là một ngôi nhà hai tầng khang trang, ở trung tâm thành phố. Cả nhà đi vắng chỉ có hai chúng tôi, Lực mở tủ lôi ra một chai rượu và một ít đồ nhắm. Chúng tôi chạm ly, sau vài ly Lực như đã hơi ngà ngà say vì rượu rất mạnh, dù Lực là một tay uống rượu rất khá. Còn tôi, chỉ nhấm nháp một chút, Lực hiểu tôi là người không biết uống rượu nên không ép. Chúng tôi hàn huyên tâm sự, ôn lại những kỷ niệm năm xưa, những buổi trưa câu cá ngoài suối thật hào hứng. Rồi chúng tôi kể cho nhau nghe về chuyện gia đình riêng tư. Lực kể cho tôi nghe : vợ Lực là một giáo viên, đang công tác tại một huyện xa, họ đã cưới nhau mười mấy năm mà chưa có con. Đang nói chuyện Lực ngừng lại để nghe điện thoại, lát sau Lực bảo tôi ở nhà đợi, Lực phải ra bến xe đón vợ về thăm. Tôi xin phép cáo từ, Lưc liền cầm luôn chìa khóa xe của tôi để trên bàn : - Lâu ngày mới gặp nhau, mời ông ở lại chơi chiều hãy về, để tôi còn giới thiệu bà xã tôi với ông chứ! Nể bạn tôi đồng ý. Lực lấy xe của tôi, nổ máy phóng vụt đi. Tôi hơi mệt nên khép cửa nhà, ngả mình trên đi văng và ngủ thiếp đi. Tôi mơ thấy Vân, cô bạn học dưới tôi một lớp năm xưa. Tôi vẫn thầm thương, trộm nhớ suốt năm cuối cấp của thời còn đi học. Ngày đó tôi yêu Vân lắm nhưng không dám ngỏ. Hình như Vân không biết vậy nên chẳng để ý... Tiếng còi xe máy inh ỏi làm tôi tỉnh giấc, vội ra mở cửa. Vợ chồng Lực.đã về. - Xin lỗi hai bạn! Mình mệt quá ngủ quên mất! Lực cười hề hề: - Có sao đâu mà! Giới thiệu với ông đây là Vân, bà xã tôi. Rồi Lực chỉ vào tôi nói với vợ : - Đây là Kiên bạn từ nhỏ với anh, đã hơn chục năm mới gặp đấy. Em chào bạn anh đi chứ! Lúc này vợ Lực mới ngẩng mặt lên lí nhí chào tôi. Tôi sững người. Trời ơi! Sao lại có chuyện trớ trêu thế này? Trước mặt tôi chính là Vân, người tôi đã yêu thời trẻ, vừa gặp trong giấc mơ. Có lẽ Vân đã nhận ra tôi nên mới lúng túng và cúi mặt khi nãy. Thấy tôi đứng ngây Lực giục : - Ông bị cảm hay sao vậy? Vào nhà đi! Ăn trưa rồi uống thuốc, tôi mua sẵn đồ ăn đây rồi. Chúng tôi vào nhà, vợ Lực vào bếp một lát rồi trở ra dọn bữa trưa. Bữa ăn toàn món ngon nhưng tôi không nuốt nổi. Miệng tôi đắng ngắt, còn Lực thì vẫn vô tư uống rượu ừng ực, Vân cũng như tôi chỉ ăn chút ít và ngồi tiếp thức ăn cho Lực và tôi. Xong bữa trưa Lực có vẻ say nên đi ngủ. Chỉ còn tôi và Vân, Vân lấy thuốc cho tôi. Tôi từ chối vì không bị cảm. Chúng tôi ngồi nói chuyện. Tôi thật bất ngờ khi Vân nói : - Em xin lỗi anh về chuyện cũ! Ngày đó em biết tình cảm của anh dành cho em, nhưng không hiểu sao em lại dửng dưng như vậy. Tôi vội nói nhỏ : - Thôi mà! Vân nhắc lại làm gì? Lỗi tại anh, anh đã không can đảm nói ra điều cần nói. Anh xin Vân đấy ! Vân đừng nói nữa, nhỡ Lực nghe được sẽ hiểu lầm đó! Vân cười phá lên : - Em đã cho nhà em biết chuyện này, khi anh ấy tỏ tình với em. Thật may là anh ấy hiểu em, tin em và không để tâm, nên mới có bữa cơm trưa nay đấy anh! Tôi nhẹ cả người khi nghe Vân nói vậy, dù trong tim tôi vẫn còn vấn vương mối tình đầu. Vân nói thêm : - Nhà em không say đâu anh, anh ấy có thói quen hễ ăn xong là phải ngủ một giấc dù có việc gì cũng vậy. Tôi nhìn sâu vào mắt Vân, vẫn đôi mắt đen huyền làm tôi mê mẩn ngày nào. Tôi thấy trong đôi mắt đó như có điều gì trách móc, như đang khao khát một điều gì đó. Ngập ngừng một lát Vân kể : - Vợ chồng em sống với nhau rất hạnh phúc anh ạ, chỉ tiếc là anh ấy bị vô sinh. Nói đến đây Vân bật khóc nức nở rồi lại nín ngay. Tôi an ủi Vân : - Mỗi người có một số phận mà. Không ai có hạnh phúc trọn ven cả. Vân hỏi tôi : - Còn anh thì sao? Chị ấy làm gì vậy? Tôi kể cho Vân nghe về những trắc trở trong hôn nhân của mình. Vân như lặng người đi, đôi mắt rưng rưng. Hồi lâu Vân nói : - Em xin lỗi! Giá như…. Vân bỏ lửng câu nói vì Lực đã trở dậy. Lực vỗ vai tôi : - Thôi ông đừng buồn nữa! Đó là số phận, Vân đã kể cho tôi nghe về ông từ lâu rồi. Thật lạ lùng hồi đó Vân lại không biết tôi và ông là bạn của nhau. Cuộc đời thật lắm chuyện không thể ngờ ông ạ. Cuộc đời dù phức tạp đến đâu cũng sẽ trở nên đơn giản nếu mình biết tôn trọng nhau. Chia sẻ chân thật với nhau những điều riêng tư để tránh hiểu lầm đáng tiếc ông ạ. Như chuyện giữa tôi, ông và Vân đấy. Nói thật nếu là những người khác, có thể họ sẽ là những kẻ thù không đội trời chung cũng nên. Đến lúc này, tôi thật sự vui vì một cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ và tốt đẹp. Tôi cảm ơn những người bạn chí tình như vợ chồng Lực. Tôi hiểu rằng cuộc đời luôn công bằng và có vay có trả. Không ai có một hạnh phúc tuyệt đối cả. Chia tay vợ chồng người bạn chí cốt ra về, lòng tôi vui phơi phới, nhẹ nhõm như Vân đã thuộc về tôi, là vợ tôi vậy. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi những người bạn chân thành. Quãng đường hơn 100km như ngắn lại, êm dịu hơn. Tôi về đến nhà vào lúc gần tối, một buổi tối nhẹ nhõm và thi vị đầu tiên trong đời đã đến với tôi ./. Caocongkien 21/02/2012
-
Ảnh: Internet Hôm qua, giặt áo cho chồng Thấy trong túi ngực cánh hồng còn tươi Tay em run rẩy, rụng rời. Giận ai khéo léo đánh rơi cánh hồng. * Sáng nay, giặt áo cho chồng Giật mình. Một vết son hồng trên ve. Lòng em đau xót tái tê, Trách ai tô trát vụng về son môi... * Ngại ngần mang áo ra phơi Treo lên, rớt xuống liên hồi vì ai? Giặt đi, phơi lại rớt hoài Nhạt phai màu áo, chẳng phai vết buồn....
-
Vậy là có thêm bạn! Cảm ơn và chúc RoMi thành công!
- 2 bình luận
-
- 1
-
- Châu Me Đá Bia
- Sa Huỳnh
-
(và 1 từ khóa)
Được dán nhãn
-
Ảnh: Internet Tháng mười, em bước theo chồng Thuyền hoa rẽ sóng xuôi dòng êm ru. Mang theo ánh nắng trời thu, Lạnh lùng bỏ lại mây mù vướng chân... * Em về chốn ấy vinh thân Mẹ, cha mát mặt - xa gần ngợi ca... Gác vàng, thềm ngọc, lầu hoa. Cao lương, mĩ vị - chan hòa men say... * Quên người thuở ấy trắng tay, Hẹn thề vàng đá - gió bay phương nào? Tình xưa dẫu có ngọt ngào, Cũng thành chát đắng gửi trao cho đời. * Tháng mười, lá đổ nơi nơi Người đi, sao chẳng một lời vấn vương? Biết chăng kẻ ở sầu thương... Ngày dài nhung nhớ, đêm trường quạnh hiu...?
-
Ảnh: Internet Anh trải dài nỗi nhớ Thành một dải lụa đào, Thêm lời gió ước ao Được bông hồng đỏ thắm. * Còn bông hồng màu trắng Anh nhặt hạt sương rơi, Thêm vào một nụ cười Nên bông hồng trắng muốt. * Anh trải dài niềm thương Trên khắp mọi nẻo đường. Trộn thêm chút vấn vương Thành bông hồng xanh mát. * Anh trải niềm đau xót Vì phải cách xa em… Pha thêm chút dịu êm Có bông hồng tím lặng. * Anh lượm nhặt tơ nắng Thêm một chút ánh trăng Và mây chiều bâng khuâng Thành bông hồng vàng mướt. * Năm bông hồng mơ ước Anh để dành tặng em… Trong ngày Valentine Em nhận giùm anh nhé…. /. HG 13/02/2012
-
- caocongkien
- tặng em
-
(và 1 từ khóa)
Được dán nhãn
-
Ảnh: Internet Tàu lướt êm, biển rộng Anh neo tàu ngoài khơi. Để lay nắng mặt trời Ngủ quên nơi bờ cát... * Anh ngồi nghe biển hát Khúc nhạc tình hoan ca Êm ái ru mượt mà...! Như làn môi em đó... * Anh nhặt tảng băng nhỏ Mài vào gió thành gương Soi tỏ ánh trùng dương. Anh cất vào tim đỏ... * Nhặt một cánh sóng vỗ Giũa thành chiếc lược ngà Để anh mang làm quà Tặng một người anh nhớ... * Nghe trái tim nhắc nhở Anh cùng với con tàu... Vượt qua vùng biển sâu Chở theo ngàn sợi nắng. * Biển hiền hòa phẳng lặng Tàu anh chạy băng băng. Như nhắc nhở anh rằng Có người đang mong đợi. * Con tàu anh chở tới : Những sợi nắng mến yêu Và khúc nhạc biển chiều Tặng em làm gối ngủ... * Anh tặng em chiếc lược Bằng cánh sóng lung linh, Tặng em chiếc gương tình Làm từ tảng băng trắng. * Nhận món quà anh tặng Em có vui lòng chăng? Em tủm tỉm cười rằng : Tặng em… đời anh nữa... ! Caocongkien
-
Ảnh: Internet Thu về, em lạc nơi đâu Để cho bánh cốm phai màu, nhạt hương? Thu về, em có còn thương Một người xa lắc - giữa đường bơ vơ? Thu về, em có làm thơ Thêu lên áo gối, đợi chờ vu quy? Thu về, em có nhớ khi Tình ta nồng thắm - chia ly sao đành? * Thu về, anh vẫn là anh Mơ hoài một giấc mộng lành bên em... Chăn đơn, gối lẻ, chẳng rèm. Đêm dài không ngủ, ngắm em trong hình. * Mong rằng: duyên, nợ ba sinh. Thu sang, đừng dối lòng mình nhé em! Để thu về cúc vàng thêm, Ngưu Lang - Chức Nữ ấm êm một nhà...!
-
- em lạc nơi đâu
- bánh cốm
-
(và 1 từ khóa)
Được dán nhãn
-
Ảnh : Internet Tôi về, thành phố quê em Cơn mưa bất chợt, buông rèm trắng phau. Ngẩn ngơ, đứng dưới hàng dầu, Lá xanh mươn mướt, tươi màu tình duyên. * Tôi về, em đợi ngoài hiên, Tình em vẫn thắm dịu hiền, thân thương... Cùng em, đi dạo trên đường, Năm xưa em bước đến trường, áo bay. * Vụng về, tay nắm chặt tay, Ngập ngừng, run rẩy tỏ bày tiếng yêu ... Cùng em ngắm áng mây chiều, Tím màu nhung nhớ, cánh diều bay xa. * Gửi trao em một món quà... Bài thơ nho nhỏ, nhuộm ba sắc màu : Màu xanh, duyên thắm trầu cau, Màu vàng óng ả, nguyện cầu sắt son, Màu tím, chung thủy vẹn tròn. Em còn thề hẹn, tôi còn ước mong ... /. Caocongkien
-
- quê em
- Caocongkien
-
(và 1 từ khóa)
Được dán nhãn
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.