huyhoangduong98
Thành viên-
Số bài viết
15 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi huyhoangduong98
-
Tạm biệt nhé thành phố thân yêu! Tôi đã ra đi một xế chiều. Hàng cây ngơ ngác trơ trọi lá. Phố vắng tiêu điều, nắng quạnh hiu. Tạm biệt nhé thành phố thân yêu! Nhớ quá cô em dáng mỹ miều. Thướt tha áo trắng dài trên phố. Ru hồn mơ ngủ giấc phiêu diêu. Tạm biệt nhé thành phố thân yêu! Người đi kẻ ở biết bao điều... Gửi mây nhắn gió tha thiết nhớ. Kiếp phù sinh đọng chút rong rêu.
-
Tây ninh cuộc đất anh hùng, Trải bao sóng gió bão bùng đã qua. Cho đời rộn khúc hoan ca, Trên từng cột khói phía xa chân trời. Đất xưa nay đã đổi đời, Đạn bom cày xới không vơi mỡ màu. Mời anh chị! Hãy mau mau, Lên thăm núi đá, xuống bàu lúa xanh. Đất xưa giờ đã thâm canh, Lúa tăng hai vụ, cha anh đặng nhờ. Hồ Dầu Tiếng mộng nên thơ, Đổi bao khó nhọc phơi bờ máu xương. Nhớ người xưa nghĩ mà thương, Tay không tấc sắt, đường không đặng tường. Vậy mà nay đã nên gương, Để cho con cháu dặm trường noi theo. Biên thùy rừng núi cheo leo, Đôi lời nhắn nhủ ai theo lối về?
-
Non sông vào phải buổi bình thời, Thù đánh nhau chi khéo nực cười! Cá vực, chim rừng ai khiến đuổi? Núi xương, sông huyết thảm đầy vơi. Mây bay ngước nhìn hoài mỏi cổ, Chó dữ nên phòng lúc cắn người. Ngán ngẫm việc đời chi nói nữa, Bên lề say hát nhởn nhơ chơi!
-
Nhà thơ không những gieo vần, Nhà thơ chẳng lẽ không cần tiền tiêu? Việt Nam trí tuệ cao siêu, Nhà thơ Kinh Tế niềm kiêu hãnh đời. Làng trên xóm dưới hỡi ôi! Đi từ thành thị đến nơi núi rừng. Bà con cô bác hãi hùng, Nhắc tiền - lương - giá lùng bùng lỗ tai. (Nhắc chuyện ông Tố Hữu nắm giữ chức vụ Trưởng ban Kinh tế Trung ương - thời kì đổi tiền lần hai đầu thập niên 80).
-
Có tiền nó sướng như tiên, Không tiền nó cứ như điên như khùng! Việt Nam đất nước anh hùng, Quá hơn số nửa là khùng, là điên! Hổng tiền "cào cấu" liên miên, Lúc đủ "sở hụi" lại liền trở tay. Ăn chơi hóng hớt bao ngày, Đến khi mạt rệp, trắng tay mới ngờ. Ai ơi chớ có thờ ơ! Vì tiền ám ảnh mà ngơ ngẩn đời. Hai bàn tay trắng tả tơi, Rồi thì cũng "dệt" đến nơi nợ nần.
-
Sáo ơi sáo đã sổ lồng, Đường xưa vắng lặng, còn không những ngày... Dệt nên mộng ước thơ ngây, Nay đành tan vỡ, đắng cay phũ phàng. Sao người cất bước sang ngang, Cho tim vỡ vụn, nát tan cõi lòng? Buồn không người có buồn không? Riêng tôi mãi đợi mỏi mong bóng hình.
-
Nhỏ được học hành thì không lo, Lớn lên rong ruổi phải khóc mò. Thân sơ thất sở, tiền chẳng có, Cơm lành canh ngọt chẳng ai cho. Nghĩ tường nghĩ tận bao nhiêu đó, Quanh quẩn đời người mãi đắn đo! Nếm cuộc sống gian nan khốn khó, Mặt méo xệch ôm bụng đói xo. Lang thang góc chợ năm một xó, Đói rét cổng chùa đứng co ro. Thân bằng quyến thuộc đâu chẳng có, Thân tàn ma dại khóc ai lo?
-
TRẤN AN Thôi đừng buồn nữa tôi ơi! Nghĩ chi quanh quẩn chuyện xa vời? Sống trên trần thế vui mấy chốc? Sầu bi khổ ải chuyện hỡi ôi! Thôi đừng sầu thảm tôi ơi! Quanh đây có lắm kẻ tơi bời. Cũng chẳng hơn ta được mấy chốc. Biết đến khi nào mới thảnh thơi? Thôi đừng buồn nữa tôi ơi! Đừng để mây đen giăng kín trời. Biết đâu sau mưa trời lại sáng. Bình minh chiếu rọi khắp nơi nơi.
-
Nhớ Kiên Giang Kiên Giang đất mến lạ lùng, Ai về thăm lại một vùng đơn sơ? Thăm người em thuở ngây thơ, Tuổi vừa đôi tám, hay mơ mộng nhiều. Thăm làng xóm vắng đìu hiu, Thăm ngôi chùa cổ, một chiều chuông ngân. Nhớ sao cử chỉ ân cần, Đồng bào dân tộc, gũi gần mến thương. Nhớ sao gió lộng đêm trường, Ngoài trời mây tạnh, giăng sương tứ bề. Một vòng lẩn quẩn đê mê, Chợt bao nỗi nhớ hiện về trong tôi. Nhìn hoàng hôn tím xa xôi, Thời gian lắng đọng, như trôi lặng lờ. Ước sao thoát khỏi bây giờ, Tôi về hạnh ngộ, bên bờ sông xưa.
-
Áo em để lại dáng hình, Treo trên mắc áo cho mình thấy thương. Đôi vai nho nhỏ bình thường, Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy. Áo em đượm sắc màu mây, Nhởn nhơ trước gió nhẹ bay khắp trời. Ngày qua ngày lại thảnh thơi, Sống hòa cùng với con người thế gian. Nhìn em qua ánh nắng vàng, Thương em năm tháng gian nan tay gầy. Áo em hòa với màu mây, Những khi lúa chín ngày mùa người mơ. Áo em thoang thoảng hương dừa, Áo em say đắm vị chua ngọt nồng. Bốn mùa xuân hạ thu đông, Anh yêu em trọn tấm lòng thi nhân.
-
Trăng côi Lơ lửng bên hiên rực góc trời Bồi hồi hạnh ngộ mảnh trăng côi Ngắm trăng tâm tư càng bối rối Xưa nay trăng vốn dĩ đơn côi Đêm này trăng lẻ bóng bên tôi Lặng lẽ vụt qua trong bóng tối Đời người như lục bình trôi nổi Xuôi dòng nước hướng xa xôi
-
Muộn phiền... Người đời gặp gỡ có mấy khi Thì hãy xem như chẳng có gì Lưu luyến làm gì thêm mệt óc Trần ai khổ lụy có được chi Thế gian vạn sự kì bất ý Phiền não ưu sầu lẫn đa nghi Tâm thần bất định lao tâm trí Đắn đo tư lự quảng hết đi
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.