-
Số bài viết
2 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi phanhuunhiem
-
-
Con nghiêng nghiêng lối về vắng vẻ
Chỉ đó đây thì thào cánh hoa rơi
Hoa mùa hạ vắt vẻo cay mắt đỏ
Ve ngân dài dậy dậy kỷ niệm ơi!
Trường tôi đó sừng sững và oai vệ
Bao nhiêu năm mưa gió vẫn bình yên
Đứng giữa trời trong một cõi thiêng liêng
Của những đứa con đã thành khôn lớn.
Ngày ra đi miên man buồn gửi lại
Một trái tim ngây dại lắm mộng mơ
Một tâm hồn thích quyện vào tho thẩn
Một cô bạn hay giận dỗi tình cờ
Dấu chân nào đã hằng sâu đá sỏi
Vết mực nào đã khắc trên tường vôi
Ghế đá nào còn đôi điều muốn nói
Bài thơ nào vội viết nên rất hời.
Giờ chỉ nghe chút ấm áp còn đây
Trên nền sân và những bậc thềm vây
Khi nắng mai uốn mình qua đám cở
Chiếc lá vàng hăm hở trở lại cây
Lớp học xưa giờ nửa quen nửa lạ
Còn người xưa thì nửa trẻ nửa già
Cố nén trong nhưng lệ cứ rưng ngoài
Trong khoảnh khắc tôi thấy mình lạc lõng
Thầy tôi đâu? Thầy của tôi đâu rồi?
Thầy ơi! Con thơ dại nay đã về!
Để nghe lại tiếng ru xưa dìu dặt
Để học lại bài học cũ hôm nào...
Thầy tôi đó nơi giảng đường lặng lẽ
Dáng gầy gò mắt lom khọm trông theo
Mái tóc xanh đã hóa vườn hoa trắng
Một thân đò một kiếp những gieo neo
Tôi vội vả nắm tay Thầy thật chặt
Cho thân đò giong ruổi chút nghỉ ngơi.
Đường miệt mài Thầy vẫn đi vẫn đi
Rồi sẽ dừng tại một nơi xa lắm!
Tôi đứng gọi một con đò...vô vọng!
Đưa tôi về tìm lại người Thầy xưa
Bến sông buồn nước trôi hoài không mỏi
Mà con đò hình bóng mãi xa xôi.
Chiều nhạt dần một mình tôi thờ thẫn
Ôm nỗi niềm mong nhớ những ngày xa
Tôi muốn làm kẻ vô tư thuở trước
Nhặt cánh hồng rồi đợi gió thu sang
Tiếng trống thu đưa tôi gặp lại thầy
Tình hoa niên sống cho bằng tất cả
Không mang tuổi xuân đứng đợi đông tàn
Không nhìn hoa rụng tiếc thời đương hương.
Ngày 18 tháng 10 năm 2002
Thi ngâm một thuở
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Thu tháng chín gương mặt thu ngơ ngác
Bước nhẹ nhàng sợ nắng giận gió hờn
Vì bỏ nắng ôm cặp vào trường mới
Gió giận hờn làm bím tóc nhẹ lay.
Tháng chín qua tháng mười đưa tay gọi
Hơi thân quen con đường mới đến trường
Nở nụ cười chào bạn lạ mới quen
Tay xinh xắn mở trang nhì quyển vở.
Tháng mười một xôn xao nơi cuối lớp
Ngày hai mươi dâng điểm mới tặng thầy
Ơn một đơi thầy không nghĩ cho riêng
“Bốn mùa ấy” quyên tuổi thơ hết cả.
Hoa lo lắng nở đầy trên nét mặt
Thi nửa năm lại đến chuyện học hành
Vẻ hồi hộp nhìn qua ngây thơ thật
Bao thú vui không gác cũng phải đành.
Nàng xuân đến nở môi hồng rạng rỡ
Xúm xít áo hoa chúc tết mẹ cha
Giành rủ bạn về quê ta một chuyến
Để đãi đằng mâm cỗ rước nàng xuân.
Sang tháng ba sân nở tím bằng lăng
Màu nhung nhớ ghi vào lòng muôn thuở
Câu thủy chung từ khi ta còn ở
Dưới mái trường và mãi đến ngàn sau!
Hương mùa hạ đã thầm treo cửa lớp
Một chùm hoa đo đỏ gợi vương vương
Màu tinh trắng áo dài bay trong nắng
Len vào hồn dệt nên những vần thơ.
Tháng năm tới cái tháng năm thương ghét!
Dáng cô thầy thương nhớ mãi khôn nguôi
Ghét, ghét lắm! Ghét nhiều trong khoảnh khắc
Mắt ướt mi lòng chạnh nhớ một ngày...
Ngày 10 tháng 12 năm 2001