Tiêu Hồng Phong
-
Số bài viết
5 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Tiêu Hồng Phong
-
-
Chiều thu buồn
Tôi gặp em một chiều trên phố nhỏ
Khi lá bàng rơi đỏ buổi chiều thu
Chiều hoang vu một mình em chậm bước
Phố nhỏ buồn heo hắt lối em qua
Cây phượng già giờ đây xơ xác lá
Em đắm mình trong vạn nỗi suy tư
Em lặng thinh nhìn hoàng hôn dần xuống
Ánh mắt buồn quyện những hạt châu rơi
Người con gái lòng tôi yêu thương ơi
Xin đừng buồn làm lòng tôi phải nhói
Tôi yêu em trong muôn vàn đau đớn
Tận đáy hồn tôi dành hết cho em
Khi xưa tôi đã đem tình yêu ấy
Giấu trong lòng cứ lặng lẽ thầm yêu
Em thơ ngây giờ đây thành thiếu nữ
Yêu một người kẻ đó chẳng phải tôi
-
Dưới ánh trăng tà
Bóng tịch trăng tà sầu âm dương
Vũ phong gầm vang lệ đoạn trường
Bách niên oán thảm thiên phi nghĩa
Thiên thu sầu hận địa vô thương
Thể xác tuy dung nơi dương thế
Hồn phách tại cư chốn địa đường
Luyến vương cố nhân cô độc phận
Hữu ý tương phùng phá âm dương
20/5/2011
- 1
-
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Cha mẹ cho con một cuộc đời
Cho con tình thương thật cao vời
Công cha muôn đời không cạn hết
Nghĩa mẹ suốt kiếp chẳng đầy vơi
Ơn nghĩa sinh thành như biển nước
Ân tình dưỡng dục tựa mây trời
Con biết kiếp này không trả hết
Con xin nguyện trả mãi muôn đời
1/4/2012
- 1
-
MẸ ƠI CON ĐỢI NGÀY VỀ
Mẹ ơi con đợi ngày về
Con lo cho mẹ bộn bề lo toan
Bao lần con muốn khóc than
Vì lo cho mẹ bần hàn cô đơn
Đời con chẳng ước gì hơn
Mong sao mẹ sẽ hết cơn u sầu
Mong sao mẹ được bền lâu
Sống trong hạnh phúc bạc đầu răng long
Con nhìn khe suối nước trong
Tựa như lòng mẹ bao dòng yêu thương
Đêm đêm suy nghĩ canh trường
Vì con thương mẹ gió sương một đời
Con biết lòng mẹ cao vời
Mẹ hy sinh cả cuộc đời vì con
Tình mẹ hơn cả nước non
Làm sao con có thể tròn nghĩa đây
Con đếm rừng có nhiêu cây
Biển bao nhiêu nước mẹ đầy bao dung
Là lính chẳng có sướng sung
Thì con biết mẹ chẳng sung sướng gì
Con biểt chẳng thể so bì
Mẹ đã khổ cực chỉ vì thương con
Mẹ ơi con sẽ làm tròn
Làm xong nghĩa vụ rồi con sẽ về
25/4/2012
Có một ngày
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Có một ngày
Có một ngày con tim thôi ngừng đập
Để hồn trôi lơ lửng giữa trần gian
Trôi lặng lẽ giữa cuộc sống điêu tàn
Hồn rơi lệ trước muôn ngàn cay đắng
Với ta đời là hai mầu đen trắng
Là mầu buồn của nước mắt tang thương
Ta muốn ta tìm về với địa đường
Để làn khói mang ta về đất mẹ
Cả ngàn năm sẽ được người bảo vệ
Không phải nhìn đời đổi trắng thay đen
Ta quá mệt bởi cuộc sống bon chen
Nên ta muốn tìm về với thinh lặng
Đó là khi nước mắt không còn đắng
Sẽ ngọt ngào và ta sẽ vui hơn
Cuộc đời ta sẽ không phải oán hờn
Và muôn kiếp ta không còn buồn nữa
27/10/2012