-
Số bài viết
6 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Cát Đỏ
-
-
TRĂNG LẠNH
Kể từ dạo ấy trăng không còn thơ nữa
Cung Quảng quạnh hiu
Lác đác lá đa sầu
Rơi...rơi...
Rơi...hoài...
....nhịp thời gian trôi mau
Gió bỗng trở lạnh giăng đầy trời lạnh lẽo.
Ai nỡ để vầng trăng vàng khô héo?
Mười tám xuân xanh lạc mất dấu tình đầu
Một chiều buồn mãi mãi không thấy nhau
Vầng trăng thơ nay úa tàn một nửa...
Ai mang tin yêu lên cung trăng thắp lửa?
Ai thắp thương yêu trong ngọn nến đêm rằm
Mười sáu xuân nồng
Mơ ước mộng tròn trăng
Mười tám xuân xanh
Mộng cũng vừa gãy đứt.
Ai đem mưa về làm hoen mi mắt ướt?
Cho mây trôi xa giăng phủ lối ta về
Cho đêm thẩn thờ...
Thỏ ngọc sầu ủ ê,
Vầng trăng xưa cũ…khuyết dần hình lưỡi hái.
Mười sáu xuân nồng ngày xưa là mãi mãi
Mười tám xuân xanh...thuở ấy đã đượm buồn
Ai giấu trăng tàn vào kỉ niệm vùi chôn?
Ai mang thương nhớ trong đêm rằm lặng lẽ.
Rồi từ dạo ấy dòng trăng như suối lệ
Thấm ướt trên mi,
Nhỏ xuống đẫm cuộc đời!
Cát Đỏ -
UẨN KHÚC
Con đường ướt sương mù
Sương thấm đẫm trên hàng cây trơ lá
Có tiếng sơn ca,
Hót.....
Có tiếng giọt mưa,
Rơi....
Có chiếc rèm khẽ rung nơi cửa sổ
Đường phố dư ánh mắt người!
Thả giai điệu mang nỗi buồn mênh mông
Viên sỏi chìm sâu đáy nước
Người con gái xoã trên vai làn tóc mượt
Lấy rêu phong
Làm trang sức cuối ngày?
Ái tình nào say?
Ưu tư...
Kết tràng hoa nhớ
Hoa hồng bên hiên vẫn nở
Ly café
Sóng sánh...
Đắng - ngọt...thay lời.
Em vẫn khóc
Em vẫn cười
Tự dỗ mình đừng để lòng u uẩn
Nỗi buồn làm nhạt phai son phấn
Thềm khuya...
Hoen ướt vết chân buồn!!!!
Cát Đỏ- 1
-
HẠT NẮNG
Hạt nắng nào buồn
Hạt nắng nào vui
Đợi chiều chạm bóng hoàng hôn.
Hạt nắng cuối ngày thẫm màu hơn
Chuyển dần màu nâu đỏ
Hạt nắng nhớ....
Những nỗi nhớ không màu.
Một góc quán đìu hiu khuất trong hẻm sâu
Minh chứng một cuộc tình
Rã tan vụn vỡ...!!!!
Hạt nắng buồn nép vào khung cửa sổ
Nhìn theo bóng người khuất xa
Những lời yêu thiết tha
Vụt rơi vào khoảng trống.
Có một người quay lưng đi về nơi gió lộng
Có một người đứng khóc lệ đẫm mi.
Một người quay đi
Một người nhìn hút bóng
Ngẩn ngơ nhìn theo đầy thất vọng
Tình yêu...vụt cất cánh bay.
Hạt nắng nào buồn
Hạt nắng nào vui
Hôm nay......
Cát Đỏ -
CHIỀU MUỘN
Trang thơ ấy em viết tặng anh vào một mùa mưa cuối
Gió lạnh căm thổi chiếc lá bên thềm
Tình chúng mình ngày đó chẳng thể quên
Nghe trong gió tiếng thì thầm khe khẽ…
Anh là gió – gió bạt ngàn phiêu lãng
Em là mây – mây theo gió lững lờ
Anh là mặt trời
Em tựa bóng nắng ngẩn ngơ
Nghe rơi vỡ trong tim những nụ cười xưa cũ
Trang thơ ấy em viết trong chiều mưa vần vũ
Biển khơi xa đang gào thét nỗi niềm
Anh là sóng vỗ bờ
Em kéo sóng giữ chặt trong tim
Nghe thương nhớ len vào từng hơi thở
Trang thơ ấy em viết khi tình mình dang dở
Anh là thơ
Em là chiều rưng rưng nhớ
Tiếng chiều rơi chạm tiếng thơ vụn vỡ
Mong manh giữa đời
yêu thương
……vẫn thiết tha….
Anh là con tàu tung lưới ở khơi xa
Em là bãi cát dài êm ái chờ thủy triều lên xuống
Ngóng thuyền về trong ánh hoàng hôn muộn
Đón yêu thương theo gió hát mơ màng
Trang thơ ấy em viết tặng anh khi gió mùa thu sang
Hoa cúc ngày xưa nở vàng in bóng nắng
Chiều heo may lá rơi bên thềm xưa vắng lặng
Tiếng thơ ai… nghe trĩu nặng tim người…
Bước em về con dốc ấy mưa rơi
Bước anh đi tiếng thời gian rơi vỡ
Mùa yêu thương tự khi nào lở dở
Con phố năm xưa… nay đã phủ rêu buồn.
Và… chiều muộn..
Chiều muộn rồi người ơi!
Cát Đỏ- 2
-
PHỐ XƯA VẮNG NGƯỜI
Phố xưa vắng người
Nắng ngả buồn trên từng ngón tay
Buồn len vào tóc mây
Buồn vội hóa thành làn khói
Người thương ơi đừng đi vội
Phố lẻ loi sẽ hờn.
Ghế đá xưa giữ lại chút nắng hoàng hôn
Sao buồn giăng đầy đôi mắt ướt?
Gió mang yêu thương bay qua vùng cỏ mượt
Mắt ai suy tư đẫm giọt sầu.
Nắng có còn ở lại trong mắt sâu
Phố có còn đợi chờ bàn chân bước...
Mặt hồ chao nghiêng dậy con sóng ngược
Dĩ vãng ơi, nhớ mấy cho vừa??
Ký ức đong đưa
Ký ức về trong thoáng chốc
Khúc du ca ngân lên từ đôi môi ngà ngọc
Lời yêu thương theo cánh gió bay về.
Có còn si mê?
Có còn ngây ngất?
Cõi nào là cõi thực?
Cõi mơ hay chốn địa đàng?
Phố xưa vắng rồi còn bước chân nào lang thang?
Hương ngọc lan thoảng đưa buồn trưa vắng
Miên man trong không gian thinh lặng
Tiếng dương cầm ai se sắt não nề.
Cung bổng tái tê
Cung trầm da diết
Tường rêu loang từng vệt
Rơi xuống những mảng úa nhàu.
Phố xưa vắng rồi, ai có đau?
Tình xưa xa rồi, ai có nhớ?
Nghe tiếng lá ngoài sân xào xạc vỡ
Tiếng chim trong khóm lá hót mơ hồ.
Phố xưa vắng người...
Chỉ còn lại bài thơ.......!!!!!!!
Cát Đỏ (HT)- 2
Phố xưa
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
GIỌT YÊU THƯƠNG
Gởi em vài giọt mưa bay
Thấm lên mi ướt cho say mắt huyền
Long lanh từng giọt không tên
Rớt trên mái tóc êm đềm chạm vai
Hương nồng cỏ mướt chân ai
Lẫn trong búp lá một vài hạt mưa
Ngàn sau thương nhớ ngàn xưa
Mưa về nghe gió đong đưa tháng ngày
Tình giăng sợi nhớ trên tay
Xuyến xao một thuở đắm say một thời
Hạt mưa nhè nhẹ buông rơi
Đi cùng năm tháng gọi mời tuổi hoa
Bâng khuâng trao nụ hôn xa
Thon thon mười ngón tay ngà vấn vương
Gởi em những giọt yêu thương
Rơi trong mắt biếc tô hường khoé môi
Gởi em thêm giọt sương rơi
Thêm bao giọt nắng cho đời mướt xanh.
Cát Đỏ