Bao lâu rồi ta chưa được gặp nhau Em sợ xa cách làm tình chóng phai màu Sợ thời gian làm lòng thay dạ đổi Sợ yêu thương như cánh chim bay vội Sợ sóng đời làm biến đổi tình yêu... Em đợi anh Như người yêu đợi một người yêu Như trẻ thơ đợi bánh buổi chiều Như ruộng khô đợi mưa ngày nắng hạn Như cánh diều đợi gió mãi liêu xiêu. Sao anh đi, đi mãi chẳng về Để em cứ đợi, cứ trông hoài như thế Em chẳng thể trách anh thật tệ. Nhưng nước mắt lưng tròng cứ chực tuôn rơi. Em biết anh sẽ suy nghĩ mãi không thôi Khi đọc được những dòng này em viết Nhưng anh ơi xin anh như ko biết. Vì nỗi buồn cũng cần được buông trôi. Chỉ là chút suy nghĩ vẩn vơ thôi Của những ngày cô đơn lặng lẽ Của những đêm trăng thanh vắng vẻ Rồi sẽ sớm tan khi nắng mai lên. Anh hãy cứ yên tâm đi anh nhé Đừng bận lòng nỗi buồn nhẹ vu vơ.