Trung Nghia Nguyen
-
Số bài viết
35 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Trung Nghia Nguyen
-
-
Sân khấu ánh đén tắt phía sau
Ai ca ai hát, lặng bước vào
Sau màn nhưng khép im một góc
Vãn hát người về cũng cúi chào -
Việt Nam đêm mưa rơi
Từng hạt lòng khắc khoải
Ba có nhớ quê nhà ?
Mẹ già nhớ con trai
Thương lòng ba viễn xứ
Xa bao thắng năm dài
Chừng nào về thăm lại
Cho nổi niềm nguôi ngoai -
Đau lòng nhớ Mẹ phương xa
Quê hương ngay đó ngỡ xa ngàn đời
Lệ ròng hai tiếng Mẹ ơi!
Chừng nào thăm lại cho vơi nỗi lòng
Quê nhà Mẹ ngóng Mẹ trông
Con không về được, Tết không mai vàng
Chuông chùa tiếng vọng ngân vang
Con quỳ dưới Phật, bình an Mẹ hiền. -
Bông hồng đỏ trong tim ba vẫn cài
Sắp Vu Lan nhưng xa xứ thương thay
An lòng nhé ba của con mạnh giỏi
Hiểu lòng ba nên con nhớ thương hoài
Có niềm thương không thể nói thành lời
Chỉ thấy nhớ dành tiếng gọi ba ơi
Bao an lạc đều mong ba trọn vẹn
Chỉ còn thiếu chút duyên lành mà thôi. -
Tôi có hai người cha
Ai rồi cũng sẽ già
Cha sinh tôi khôn lớn
Chưa gặp cũng là ba
Cha công nhân vất vả
Ba nghệ sĩ cho đời
Dòng mưu sinh hối hả
Xa nhà nhớ không vơi
Làm ngày đêm không trọn
Ca tối, sáng ngủ vùi
Mang chút tài hèn mọn
Cực nhọc cho con vui
Thương con cha không nói
Ba dạy con thật nhiều
Vô tâm con không hỏi
Hai bóng dáng con yêu
Cuộc đời này xuôi ngược
Bao tính toán xa hoa
Đường dài con vẫn bước
Con có hai người cha -
Đêm nao trời chưa sáng
Ba đã phải đi rồi
Mẹ êm đềm giấc ngủ
Ba định gọi, ... lại thôi
Âm thầm ba vội bước
Không nói lời chia tay
Lệ hai dòng chảy ngược
Đến giờ ba phải bay
Tôi hỏi ba xa nhà,
Như thế có buồn không
Thì thầm ông nói có
Nhưng ba quen, ... nghẹn lòng
Hôm nao ba trở về
Mẹ, bánh tráng ngày xưa
Cuốn thịt thà giá hẹ
Mắm tỏi ớt vẫn vừa
Rồi ngày sau vẫn thế
Ba lại lên đường bay
Sao ba ngăn dòng lệ ?
Thấm yêu thương trãi bày
Một phút nghĩ gia đình
Chỉ vài giây nhung nhớ
Là cả khoảng đất trời
Con tim như ngừng thở. -
Cành mai lất phất, gió quê người
Nở muộn nắng chiều sắc kém tươi
Lá rụng đầy sân rơi lã chã
Mấy nhành hoa đọng giử môi cười
Mắt nhìn xa xăm quê hương đó
Thêm Tết xa nhà tuổi mấy mươi
Mái tóc lâm râm vương tuổi trẻ
Thì thầm gió thổi cánh hoa rơi. -
Cho tôi xin hai chữ, chữ bình yên
Để tình thương tôi âm thầm lặng lẽ
Cho ba tôi luôn cười và mạnh khỏe
Không ồn ào khắc nghiệt tiếng ghét thương
Cho ba tôi là nghệ sĩ bình thường
Không cao sang tiếng hảo danh đệ nhất
Sống đời thường một tấm lòng chân thật
Chẳng hơn thua, cũng xin chớ ghét ganh
Hãy làm ơn, chỉ hai chữ an lành... -
Giao thừa hai chín Tết vắng ba
Đào đã nở rồi chẳng thấy hoa
Người ở nơi đây hồn đâu mất
Nữa còn công việc nữa về nhà
Yêu thương cho hết không thèm giử
Mang hết ưu sầu giử lại ta
Thắm đượm tình người ba bạc tóc
Xuân này Năm tám thương ông,......Già -
Ngày xuân cửa phật, chốn từ bi
Sen hồng tỏa sắc gió vu vi
Thoảng hương cho lòng ba tôi mát
Mang mãi nụ cười chẳng kể chi
Tôi nghĩ mà thương ba tôi lắm
Tuổi già buồn khổ chẳng mấy khi
Là do vô tâm tôi không thấy
Hay ba tôi giấu chẳng nói gì ? -
Cuối năm cũ qua, đầu năm mới
Con chút yêu thương chúc mấy lời
Gia đình hạnh phúc, an khang Tết
Ba mạnh khỏe hoài, mãi thảnh thơi
Mau về nơi xưa, ba xa xứ
Đón Tết quê nhà không tuyết rơi
Không hát, không đèn, không tiếng nhạc
Chỉ có tiếng lòng, ba má ơi. -
Nỗi thương ai hiểu thấu tâm tư
Gia đình hạnh phúc niềm xa xứ
Than thay bất hạnh cha đã mất
Quê nhà dáng mẹ nhớ một từ -
Hơn mười sáu năm mình với tui
Bốn thiên thần nhỏ nhà thật vui
Tui mang nụ cười đi khắp chốn
Mình hiểu lòng tui chút bùi ngùi
Bao năm sân khấu đèn lấp lánh
Niềm vui nghệ sĩ bước chẳng lùi
Quê hương đất Mũi thương còn Mẹ
Tràm xanh sâu gốc nước ngược xuôi. -
Gió trời lành lạnh chút yêu thương
Thương ba tôi lắm thức canh trường
Bình minh vừa đến ba yên giấc
Mơ về quê cũ nhớ ngàn phương
Cạn nước mắt rồi buồn li biệt
Xa rồi lặng lẽ khóc tha phương
Nếm vị sầu rơi lòng thổn thức
Vẫn hình bóng ấy Mẹ thân thương -
Đất lạ xanh cây chồi đâm lá
Vườn ươm tươi tốt cành vươn xa
Đông đến u sầu Thu thay áo
Nhớ hương đất mẹ chẳng nở hoa -
Tuổi già in dấu, vết thời gian
Màu thanh xuân đấy có phai tàn ?
Mĩm cười không lệ buồn đôi mắt
Tiếng lòng trong trẻo vẫn còn vang -
Áo ấm, chăn êm hồn thấy lạnh
Con xa nhớ mẹ rét năm canh
Trời ngăn khuất lối sao về được
Mẹ già tóc bạc nhớ tóc xanh -
Quê nghèo dáng mẹ nhớ triền miên
Lưu lạc xứ xa đi mọi miền
Giữ lại trong ta hình bóng cũ
Gửi về nơi ấy nỗi niềm riêng -
Việt Nam quê hương mẹ
Cali nơi xứ người
Đang đông trời trở lạnh
Gió bấc thổi se se
Mái tóc bạc lơ phơ
Mẹ trông thằng ba ấy
Bao lâu mẹ vẫn chờ
Biết bao giờ mẹ thấy
Nơi sống mũi cay cay
Có khi nào con khóc
Xa quê bấy lâu nay
Có đâu lời trách móc
Lạnh quá đôi bàn tay
Ấm tình người viễn xứ
Niềm riêng con gửi về
Hình cũ giữ khư khư -
Nơi quê nhà ông chỉ còn bóng mẹ
Nở nụ cười nuốt nước mắt vào trong
Sân khấu đời mang nỗi niềm nghệ sĩ
Khẽ khép màn ông khóc biết hay không ? -
Lại một năm nữa lại một năm
Tóc thêm sợi bạc tóc lâm râm
Con xa mấy Tết không là Tết
Xuân nao con về Tết tròn năm
Mai vàng thêm nhánh, cành thêm bông
Mẹ già thêm tuổi, tuổi chờ mong
Bàn mâm cơn cá thằng ba khoái
Nhìn lại lạnh lòng , ghế trống không
Thi Phụ -
Nuôi con lớn, mới hiểu tình cha mẹ
Ấp ủ con từ lúc mới tạo hình
Chín tháng ròng mẹ bụng mang con trẻ
Hạnh phúc vô vàng, bé nhỏ một sinh linh
Con trưởng thành chưa đền ơn cha mẹ
Viễn xứ xa nay đất khách quê người
Sanh con cái, thương rồi con cũng hiểu
Nhớ mẹ hiền đôi dòng lệ vội rơi.
Thi Phụ
- 2
-
A Di Đà Phật, thơ anh rất hay. Mình cũng là 1 Phật tử.
- 1
-
Xin cám ơn anh duonghoanghuu ghé thăm và bình thơ. Hy vọng có nhiều cơ hội giao lưu hơn.
NHỮNG BÀI THƠ VIẾT VỀ BA - THI PHỤ
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nuôi con lớn, mới hiểu tình cha mẹ
Ấp ủ con từ lúc mới tạo hình
Chín tháng ròng mẹ bụng mang con trẻ
Hạnh phúc vô vàng, bé nhỏ một sinh linh
Con trưởng thành chưa đền ơn cha mẹ
Viễn xứ xa nay đất khách quê người
Sanh con cái, thương rồi con cũng hiểu
Nhớ mẹ hiền đôi dòng lệ vội rơi.