-
Số bài viết
6 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Đèn Trời
-
-
THƠ THẨN THẨN THƠ
Thơ thẩn đi trong đêm tối
Tôi lắng mình làm chút thẩn thơ
Nghe đời ôi sao mà tĩnh lặng
Cuộc đời tôi cần ngọn lửa cháy bùng
Tiền sẽ là nguyên liệu
Tình sẽ là oxi
Và cứ thế rực lửa
Đời tôi đẹp mộng tiên.
Nhưng sự thật không phải
Như những gì tôi mơ
Nguyên liệu đã cạn kiệt
Oxi đầy cácbon
Tôi cần một trí óc
Một cái đầu tinh khôn
Một bàn tay khéo léo
Trồng thêm nhiều cây xanh
Không! Không chỉ có thế!
Tôi muốn nhiều hơn nữa
Nhưng tạm thời trước mắt
Tôi thơ thẩn thẩn thơ.
Đ.T
- 1
-
BUỒN ĐỜI
Bầu trời xám xịt mưa giăng lối
Mây đen kéo đến phủ hồn tôi
Sớm tinh mơ nghe buồn man mác
Tôi cô đơn ngắm cảnh não nề sao
Tôi muốn chạy, chạy khỏi cõi nhân gian
Để đến với những điều tuyệt diệu
Những cơn mê sắc màu chói loá
Hay đến với vùng đất thần tiên
Để hoà mình cùng những chuyến phiêu lưu
Để con mắt không bao giờ nhắm lại
Để đầu óc vẩn vơ những nỗi nhớ
Để đôi tai này lặng khúc hoà ca
Để được hoà mình vào không gian mới lạ
Đi tận cùng nơi trí óc tôi
Nhưng bầu trời còn có chân trời
Giam cầm trong khung cảnh chán ngán
Thể xác tù túng đuổi theo hồn
Tôi muốn bay như diều gặp gió
Nhưng dây diều trĩu nặng kéo hồn tôi.
Đ.T
- 1
-
TÔI ĐÃ NGỦ BAO LÂU?
Vươn vai nắng chiếu tia
Mục thị cảnh ngày buồn
Say say trong khối óc
Tôi đã ngủ bao lâu?
Tôi thấy như bình minh
Đội đám mây màu trắng
Nắng hừng hực hồn tôi
Đường phố sao vắng ngắt.
Cả khoảng trời rực đỏ
Nắng nhuộm màu vàng thu
Phảng phất tím lấp lánh
Chạng vạng hay đêm sao?
Tôi nghe đồng hồ chạy
Hay tiếng mưa nhẹ nhàng
Tôi đưa tay ra hứng
Hứng giọt sầu mãi rơi
Quay cuồng trong đêm tối
Kinh hoàng những não nề
Là ngày buồn vừa tắt
Tôi đã ngủ bao lâu?
Đ.T
- 2
-
XA XĂM
Đêm tĩnh lặng vầng trăng sáng quắc
Rọi hồn người mù mịt những nông sâu
Tỉnh giấc mộng người nào hay biết
Trăng vẫn thế, sáng soi ở trên đầu
Người có thấy, phải chăng người có thấy?
Lối sáng dần mòn chờ đợi những lâu nay
Long lanh, lấp lánh, sáng ngời
Tựa miền ánh mắt bao ngày đã xa.
Đèn Trời
- 1
Trang thơ Đèn Trời - thuỷ tinh thể trong đêm
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
NƠI ẤY
Lá vàng rơi nghiêng thu Hà Nội
Tôi thẫn thờ lòng đầy bối rối
Gió lạnh buốt rít qua ô cửa nhỏ
Mùa đông ơi xin đừng đến vội vàng
Để tôi được yêu nàng thêm chút nữa
Không khí se se sáng tinh mơ
Lặng thầm con ngõ trong phố vắng
Xào xạc tiếng lá buồn bên hiên
Xin chậm lại cho tôi đi theo với
Thổi tôi đi theo làn hương dịu dàng
Kéo tôi lên những đám mây hờ hững
Để tôi bay, bay mãi tận chân trời
Ở nơi ấy con tim tôi vướng lại
Nơi ngọn cây và cành lá trụi trơ
Ở nơi ấy hồnt tôi luôn rung động
Ôm ấp trong lòng thu Hà Nội thân thương.
Đ.T