Ngọc Viên
-
Số bài viết
13 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Ngọc Viên
-
-
MỜI HỌA
Bài xướng:
MỘNG MƠ
Thỏa chí tang bồng mộng với mơ
Trời xanh, biển rộng, gió lay bờ
Thuyền trôi lả lướt khơi nguồn nhạc
Sóng quyện bồng bềnh dệt ý thơ
Rặng liễu nghiêng mình xao xuyến đợi
Tầng không trải nắng thiết tha chờ
Dòng sông cuộn chảy trôi xuôi mãi
Ráng đỏ say lòng đến ngẩn ngơ
Hoàng Giao
-
MỜI HỌA
Bài xướng:
MỘNG MƠ
Thỏa chí tang bồng mộng với mơ
Trời xanh, biển rộng, gió lay bờ
Thuyền trôi lả lướt khơi nguồn nhạc
Sóng quyện bồng bềnh dệt ý thơ
Rặng liễu nghiêng mình xao xuyến đợi
Tầng không trải nắng thiết tha chờ
Dòng sông cuộn chảy trôi xuôi mãi
Ráng đỏ say lòng đến ngẩn ngơ
Hoàng Giao
-
MÌNH ƠI !
Trời se lạnh rồi anh biết không
Dù ở đây mùa đông chẳng rõ
Nhưng vắng anh xuân , hè , thu chả có
Chỉ lạnh ngắt trong lòng , run rẩy gió heo may
Từng giọt sầu ngơ ngẩn trên ngón tay
Em thầm đếm cho nhanh qua những tháng ngày lạnh giá
Không có anh thời gian sao chậm quá
Cứ nán hoài em đuổi chẳng đi mau
Hứa với anh em chẳng có u sầu
Chẳng thút thít “cứ như là con nít”
Thôi thao thức giữa màn đêm tĩnh mịt
Để nao lòng phương ấy anh lắng lo
Chẳng biết tại sao…! em chẳng thể ngờ!
Em thương anh , thương nhiều đền thế !
Hương mùa đông cứ vương hoài đôi mắt lệ !
Lạnh quá tâm hồn ! em khẽ gọi “mình ơi”!
Đông đã về ! đông đã về tới nơi
Mà mình ơi ! phương trời anh có biết
Em nhớ anh ! nhớ anh da diết
Thương nhớ cứ dâng đầy em biết tính sao đây ?!
Ở bên mình thời gian bằng phút giây
Mà khi vắng nó lên hàng thế kỉ
Em nhủ thầm không biết mình sao nhỉ
Có nhớ mình như mình nhớ ta chẳng …!!!!???
(Hà Cao )
2/10/2013
- 1
-
chào mừng đến với thotre. com một cây bút thơ hay. chúc bạn luôn có những đóng góp tác phẩm và chia sẻ với bạn bè thành viên. thân.
Cảm ơn bạn ! rất vui được đến với diễn đàn !
những câu thơ mang đậm chất của tình yêu
HI...cảm ơn bạn đã chia sẻ !
-
EM SỢ
Muốn nắm chặt đôi bàn tay…như cũ
Sợ chạm vào kí ức đã ngủ quên
sợ rằng mình sẽ thao thức hằng đêm
Sợ bàn tay buông lơi không nắm chặt
Em sợ lắm …cả những điều vụn vặt
Nhưng lắng lo, toan tính hằng ngày
Những nợ- nần , được -mất , trả -vay
Sợ một ngày anh thành người vô cảm …
Em sợ lắm ! người yêu em …lãnh đạm !
Sẽ thờ ơ rong ruổi mọi bến bờ
Chẳng quay về nơi anh gọi “bến mơ”
Tay em ngắn …làm sao đủ với gọi
Những tế bào trong anh sẽ khát đói
Những nhớ nhưng , ngóng đợi , chờ trông
Trái tim anh chẳng đủ màu máu hồng
Nó ngất lịm trong anh dòng máu nóng
Thịt da anh thấm ướt mùi lạnh cóng
Đôi mắt vô hồn tạnh ráo những niềm mong
Chẳng nhìn em với ánh mắt màu trong
Chỉ lướt qua nhanh những màu sắc lạnh
Có thể nào em đi qua nổi mùa hanh ?
Bởi những khô khốc trong anh làm em vụn vỡ
Em là người thiếu nợ…?
Vắt kiệt tim mình tưới ướt những mầm xanh …
2/9/2013
-
EM RU ANH NGỦ !
Ngọn gió nào đi qua hồn anh lạnh
Gió vô tình gió cứ mãi đùa dai
Nỡ để anh phải tiều tụy hình hài
Em ghét gió !gió vô tâm đến lạ !
Gió mặc tình vờn tóc em cợt nhã :
“để xem nào cô ả xót anh không?”
Em thương anh quyết che ngọn gió nồng
Dù gió có nói “không” em mặc kệ
Em thương anh phải bôn ba bốn bể
Xa quê hương , xem đất lạ là nhà
Phải Dải dầu với nắng táp mưa xa
Bao gian khổ , khó khăn anh chẳng quản
Anh ốm rồi ! chỉ bên anh bè bạn
Em quê nhà thấp thỏm lắm anh ơi
Muốn gửi anh ngàn vạn tiếng ru hời
Để anh sẽ say chìm trong giấc ngủ
Này hỡi ơi! …những câu ca dao cũ!
Hãy ru anh vào trong giấc mộng lành
Đưa anh về với xứ “Nghệ quanh quanh”
Để anh thấy “non xanh” và “nước biếc”
Hãy ngủ đi! em ru anh tha thiết
Ngọt môi mềm theo tiếng hát thật êm
Hãy ngủ say trong giấc mộng êm đềm
Nơi có em và tình yêu đất mẹ
Nào ! ngủ đi! …em ru anh thật khẽ
Giấc mơ này …có nghe tiếng …à ơi..!!!
Là tiếng lòng …nơi quê hương nhắn gởi
Ngủ đi anh ! mai thức dậy xây đời !
24/8/2013
Hà Cao -
CHƯA CHỒNG
Cái cô con gái chưa chồng
Đêm về cô lại nằm không một mình
Hỏi ra cô vội phân minh
Người thương cũng muốn nhưng tìm đâu ra
Hay là cô tính kiêu sa?
Đàn ông trên khắp nước ta thiếu gì
Thưa rằng : Em có kén chi
Tình yêu tự đến, tự đi lúc nào
Hỏi người chung thủy nơi nao?
Bây giờ hắn ở chốn nào vậy anh ?
Khoan khoan anh kể ngọn ngành
Đàn ông chung thủy như anh thiếu gì !
Thỉnh thoảng cũng có đôi khi
Dăm ba cô nữa có chi đâu mà
Sao mà em tính thiệt thà
Trái tim anh lớn gấp ba người thường
Anh đi ban phát tình thương
Những cô gái đẹp mắt thường long lanh!
Xong rồi trong trái tim anh
Dăm ba vết sớt lại lành như xưa
Nghe vậy em cảm động thưa :
Đàn ông tình cảm như mưa cuối hè
Đàn bà lòng dạ khắt khe
Yêu ai chỉ một trời xe duyên hồng
Em là con gái chưa chồng
Chờ chàng chung thủy ở không chốn nào ! -
mình cũng mới toanh nè!mới lướt qua chưa hiểu gì mấy !bắt tay nào !
-
Anh níu lại thời gian cho em với !
Nhắn nó đừng đi vội
Kìa anh !
Đừng cho nó tới
Cái nồng nàn ai lại nỡ đánh rơi mau !
Em sẽ hối lộ thời gian bằng những gam màu
Xanh , đỏ , vàng tươi…dịu dàng xuân sắc
Để nó mải chơi mà quên đi mất
Chẳng thiết về !
Chúng mình sẽ chạy trốn cùng những đam mê
Quên trời đất , cỏ cây ,hoa lá …
Vầng thái dương cũng chẳng là gì cả
Bởi trái tim yêu đã tỏa sáng khắp tinh cầu
(Hà Cao)- 1
-
Nhớ anh quá em không làm thơ nữa
Câu thơ em đã ốm mất rồi
Cứ rã rời không đứng nổi anh ơi
Nó thút thít dỗ hoài không chịu nín
Chả chia tay sao thấy lòng bịn rịn
Có gì đâu mai mốt anh sẽ về
Vậy mà sao lòng vẫn cứ tái tê
Dăm ba phút lại tràn trề nỗi nhớ
Em nhớ anh !Nhớ đến từng hơi thở !
Mỗi phút giây cứ hồi hộp mong chờ
Tin nhắn người trong ngủ em vẫn mơ
Rồi giật mình khi nghe chuông réo rắt
Thương anh quá em rưng rưng nước mắt !
Dòng tin anh dán chặt trái tim em
Không dám nhìn , chẳng dám mở ra xem
Sợ ánh mắt theo em không ngủ được
Em lo lắm câu thơ em bị ướt !
Sẽ đẫm mình trong nước mắt em thôi
Lỡ thương anh nên nó ốm mất rồi
Đừng giận nhé ! Anh yêu ! đừng trách tội !
( Hà Cao )- 4
-
Hihi ! dài quá
-
Hai anh bạn ngồi nói chuyện với nhau. Người bạn thứ nhất tâm sự:
-Tớ li dị với vợ rồi cậu ạ!
Người bạn thứ hai an ủi:
-Tội nghiệp cậu! Thế tại sao cậu li hôn, tớ thấy cậu sống rất hạnh phúc cơ mà?
-Tại con vẹt!-người bạn trả lời.
-Nghĩa là thế nào? Tớ không hiểu nổi!
-Nghĩa là thế này: Tớ tên là John, nhưng con vẹt của vợ tớ cứ nói: "Hôn em đi, anh Micheal!"!?
Con vẹt trung thành !
Thơ Đường luật Hoàng Giao
In Thơ xướng họa - Đối đáp bằng thơ
Đăng lúc · Report reply
TRÔNG MONG !
Ngao du bốn bể chí tang bồng
Hỡi đấng anh hào có nhớ không
Vò võ bao đêm không ngủ được
Đìu hiu mấy bận chẳng buồn trông
Người em gái nhỏ ôm mơ ước
Quân tử người mang mộng núi sông
Biết đến bao giờ quay trở lại
Lương duyên ai nối sợi tơ hồng !