Nhớ… Một người vừa quen vừa lạ. Xa, Một người vừa gặp vừa thân Yêu ! Một người vừa bỗng chốc không thể quên. Tình cũng chỉ là cơn gió thoảng… Lần đầu tiên cảm thấy Không còn mong đợi tình yêu Lần đầu tiên cảm thấy Tình chẳng phức tạp gì nhiều. Chỉ là một ánh mắt nhìn Chỉ là một cái hôn phớt má Chỉ là cái nắm tay khi ngồi cạnh Chỉ là câu :“Cho anh hôn một cái nào” Chỉ là yêu thương khi gần gụi Chỉ là quan tâm khi đã xa Chỉ là chiều lòng một chút Mà cũng đủ tình người đi qua. Hiểu gì đâu người không thuộc về mình Mình cũng thế - chẳng thuộc về ai cả! Dù đã dặn lòng đừng yêu trong vội vã Mà làm sao từ chối được ân cần. Có chút gì vương vấn ở bước chân Phút quay lưng lòng chợt buồn hiu hắt Trái tim mình lạnh cóng Chứ không phải tại người. Có chút tình như gió rơi rơi Mưa phùn qua phố cũ Vòng tay cần được lấp đầy Cái hôn - cũng không cần vội vã Nhưng hơi ấm còn vương… Nhưng môi mềm còn nhớ… Lần đầu tiên cảm thấy Không mong đợi tình yêu… ________ Viết ở phi trường Nội Bài, mùa yêu tháng ba 2007.