Những giọt nước mắt của bê tông Sống sót trong thành phố Nước mắt xám như tiếng khóc Âm ấm chảy trong những hẻm cùng mây đen và ăn theo bóng tối Ôi đồng loại của tôi hề người mếu máo Chúng mày là chó hoang Lũ sẻ non cũng gian ác như bầu trời đổ ập trứng thối, thôi về đi mùa xuân hổ phách Đồng loại khóc bóng đèn đường vàng sơ giả tạo thừa thải giữa trời Đồng loại găm đầu vào lòng đất, loài cây nào vừa chết héo trong mùa lũ vừa qua Chỉ còn vũ điệu quỷ rú lên kinh hoàng Xe chạy trên những con đường loang lở chẳng bao giờ kết thúc Tôi nhẩm theo bài hát Trịnh Công Sơn Cứ điên lên Gaga và New York Niềm đau giấu nhẹm trong mỗi bận lần về thể xác, Thơ ngây và cỏ may Gaga thả lũ lượt truy hoan, tưởng như khóc, tưởng như thét vì đau, tưởng như nghiến chân răng chịu đựng lõm trống hoang hoác giữa ngực mình. Khiếp đảm - lũ trẻ nhỏ ở nhà một mình trên con đường quỷ dữ Đồng loại chúng tôi ! Chởm chởm gai trên lưng sừng hoá linh hồn