-
Số bài viết
2 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Quỳnh Anh
-
-
Sài Gòn nắng gắt
Sài Gòn gió mưa
Sài Gòn trưa trưa, ăn sáng
Sài Gòn lãng đãng những giấc mơ sầu...
Trời xanh, mây trắng
Gọi nắng khỏi đêm thâu
Sắc vàng, cam, đỏ
Ủ thêm sâu màu bóng tối
Chếnh choáng, lòng vòng, quẩn quanh
Rượt đuổi nhau trong vành tròn số phận.
Giờ bụi, giờ ngập
Nhiều khi tấp nập, ít lúc lưa thưa
Đường Sài Gòn len chặt người cùng gió
Mà nếu không có chắc cũng chẳng gọi nổi hai chữ Sài Gòn...
Hà Nội nồng nàn hương phở nóng
Cơm hến xứ Huế ngọt thơm bùi
Cành dừa Bến Tre đan bền tên tuổi
Sài Gòn tự hỏi: được thế không?
Cười cười thỏ thẻ khẽ thì thầm
Hỏi là tất cả phải rằng không?
Người Sài Gòn lúc nắng lúc mưa
Như buổi trưa đang treo đó mà để rớt giọt rơi ào
Mê cafe sóng sánh
Thích bánh mì khô queo
Hay vội hay vàng nên ghét làng nhàng lôi thôi rắc rối
Như yêu thương chưa bao giờ ngơi nghỉ
Đau thì đau
Chẳng tiếc chút chi lòng.
Sài Gòn với mẹ
Sài Gòn có cha
Có anh chị, em trai, em gái
Có bạn bè thân thiết luôn kề vai...
Sài Gòn đang chạy trong mắt người mắt ta
Sài Gòn đứng yên trong lòng tôi lòng bạn
Một Sài Gòn, hai Sài Gòn, ba thương nhớ
Dẫu đi hay ở mãi mãi vẫn hướng về...
Sài Gòn ngày nhớ, hôm mong, đêm chờ...
13/03/2014
- 5
VII
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Có thể nào sớm mai khi thức dậy
Màu xanh xám bỗng chợt hóa thành hồng
Cho cõi lòng tưởng tắt trở về cùng tự do
Để cái niềm đơn côi vốn có chỉ còn là dĩ vãng…
Bỗng chợt?
Chắc là không...
09/03/2014