-
Số bài viết
15 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Trà Khương Nguyễn
-
-
Quê tôi đất ngọt tình ngườiCó cây vũ sữa như lời trung trinhNgã ba sông Trẹm hữu tìnhChắc Băng kênh xáng nhớ hình bóng aiThới Bình thị trấn dễ sayĐến rồi nhớ mãi những ngày an yênNgã tư Chợ Hội hữu duyênNgã ba Huyện Sử tiên hiền nằm đâyLàng nghề nổi tiếng khéo tayTân Lộc dệt chiếu đắp xây chuyện tìnhCó Hồ Thị Kỷ oai linhHiên ngang chị khắc tên lên sử vàngTrí Phải, Trí Lực, Tân BằngNhờ tên nói hộ nghĩa nhân với trờiTân Phú với tuổi thơ tôiLộc Đông, Lộc Bắc cùng đời thêm tânBiển Bạch và Biển Bạch ĐôngDâng đời mía ngọt như lòng người dânĐi đâu mà chẳng bâng khuângĐi đâu không nhớ nghĩa nhân xứ mình?Có nơi đâu như quê mìnhCó nơi đâu như Thới Bình bạn ơi!
-
Khi còn bé, có lần tôi hỏi mẹNgày 20 tháng mười một là gì?Nghĩa tri ân, màu bụi phấn là chi?Sau lại ví người thầy như đò thế?Mẹ ơi mẹ, con đò sao lặng lẽCon thấy chèo khua nước rẽ sóng lăn tănMẹ mỉm cười nói với tôi rằngĐến một ngày thì con sẽ hiểuTôi lại nói, giọng trẻ con nũng nịuMẹ ơi, mẹ nói con nghe... nha mẹMẹ mỉm cười: Học ngoan con nhéRồi một ngày con sẽ hiểu thôi!Thời gian trôi, mười năm đã qua rồiNhững con sóng cuộc đời trôi ra biểnNhững buồn vui đã hóa thành kỉ niệmCâu chuyện ngày nào vẫn sống trong tôiCó lẽ bây giờ con đã hiểu mẹ ơiCái nghĩa tri ân, cái màu bụi phấnCả con đò với mái chèo thầm lặngKhách qua sông mặc áo trắng tinh khôiKhi mà con đã sắp sửa hai mươiMột phần tư cuộc đời có muộn màng không mẹ?Con đi theo nghề đưa đò lặng lẽMới hiểu ra mọi nhẽ ngày nàoNhững giây phút lắng lòng nghe kỉ niệmCủa ngày xưa về gõ cửa trái timThuở học trò hiền dữ à nghenĐùa với phá, yêu đương nhăng nhíchĐể thầy bắt lũ học trò tinh nghịchViết tự kiểm về phụ huynh kí mới thaLúc đó ghét thầy làm mình bị mẹ đánh, cha laKhông hiểu được lòng thầy là biển cảKhông hiểu được cơn mưa đầu mùa hạƯớt nhòe cành hoarụng một góc trườngCon đã hiểu những lời của mẹVà làm theo tiếng gọi của con timCho xứng đáng với nghề con đã chọnVới tiếng thầy ơihuyền diệuthiêng liêng.
- 1
-
Em đi, buổi ấy mưa bay
Con đường lá đổ, tàn ngày cho đêm
Em đi, môi mộng vẫn mềm
Không buông một tiếng, êm đềm mà đi
Bỏ quên những buổi thầm thì
Hàng cây, tán lá, xanh rì cỏ non
Lối quen chân bước đã mòn
Mình anh lặng lẽ, héo hon nhớ về
Đêm mưa buồn bã lê thê
Đêm mưa tỉnh lẻ, nẻo quê lạnh người
Em đi chắc hết một đời
Ở đây anh đếm mưa rơi một mình
Tí ta!
Tí tách!
Tí tình!
Ngày xưa có một bóng hình
Ngày xưa
-
Ngoan nhé cơn mưa
Ngoan nhé cơn mưa tháng tám của trời
Cứ rơi xuống cuộc đời mà thanh tẩy
Cho chiếc lá biết vàng, cho con sông vẫn chảy
Để tiếng học trò vẫn đẹp tự xưa nayNgoan nhé cơn mưa trên mảnh đất này
Cứ rơi xuống cuốn trôi bao bụi bậm
Cho cỏ non mơ màng, cho đợi chờ thêm ấm
Những buổi chiều tan học bánh xe quayNgoan nhé cơn mưa trong ai đang ngủ say
Cứ rơi xuống cõi lòng đang khô héo
Cho thắm đất cỗi cằn, cho tận cùng lạnh lẽo
Để cầu vồng đủ bảy sắc ngây ngây! -
Mưa sầu
Anh nào đợi cơn mưa
Mới làm thơ sầu nhớ
Chỉ là mưa và nhớ
Hình như thích đi chung.
Không phải em lạnh lùng
Vần thơ anh da diết
Là vì đôi mắt biết
Có chút gì miên man.
Không phải em cao sang
Cho lời thương diệu vợi
Vì một phút ban đầu
Mà lưu luyến em ơi
Như hạt mưa rơi rơi
Ở bên ngoài thềm cửa
Tại vì lòng thương nhớ
Nên mới thành sầu mưa
Cần Thơ, 1/11/2014
-
Trầu cau
Nhà ai có mấy buồn cau
Nhà tôi có một dây trầu mới lên
Ngặt mùa nắng gió vô duyên
Hôm qua gió lớn dây liền đứt đôi
Khéo sao em nói với tôi
Đám em tháng tới – một lời nhói tim…
Hôm nay em bước xuống thuyền
Tôi xem chú rể thấy hiền làm sao
Hai người tình tứ ngọt ngào
Tôi bưng sính lễ đi sau hai người
Cau đâu xanh quá cau ơi
Phải cau vườn hạ của người tôi thương?
-
Thơ anh
Thơ anh là chiếc lá
Rơi xuống mái tóc em
Mái tóc huyền mượt quá
Chiếc lá rơi xuống thềm.
Thơ anh là hạt bụi
Gió thổi đến mắt em
Bức tường kính chắn lại
Thành chấm nhỏ không tên.
Thơ anh là trái tim
Gần em tim đập loạn
Tim em vẫn bình thường
Cuối cùng ta thành bạn.
Thơ anh thành giấc mộng
Cuối mùa thu lá rơi
Trong một cơn gió bụi
Thơ khóc chẳng thành lời.
23h30, 30/10/2014
-
Trái tim đốt lửa
Trái tim anh đốt lửa
Hong khô đôi mắt em
Hơi ấm truyền đến tim
Không xa hơn được nữa.
Ngày nào đó, rất xưa
Anh chưa nói yêu nàng
Đã thấy trong đôi mắt
Em xem mình là bạn.
Thì quan tâm em nhé
Ta là bạn của nhau
Và tim anh đốt lửa
Khi em rưng rưng sầu.
10/2/2015
-
Có một tối khoa mình mở hội
Cho sinh viên náo nức tết về
Em mặc váy như một phần buổi lễ
Anh cười thầm vì để mất em.
Nhớ hai lần chung bước đường đêm
Em áo kiểu, quần jean ôm dáng
Anh lúa quá – áo thun xanh màu ngả
Và quần tây hai ống rộng thùng thình.
Nhớ ba lần anh bảo em xinh
Nhưng xen kẽ bốn lần em chê ngốc
Những năm lần anh gửi lời chúc phúc
Mà sáu lần anh nói vẫn yêu em.
Mỗi con người chỉ có một trái tim
Và em ơi
Mấy lần tim thổn thức?
Anh đã có bao nhiêu lần để mất
Mà đời anh chỉ có một mà thôi
Giờ gần em nhưng lối mộng xa rồi
Thì thôi nhé
Em ơi, tình không cũ
Anh ngốc nghếch nên tình yêu ấp ủ
Ước người thương êm dịu khúc ru nồng!
Hoàn thành 11h50, ngày 1/11/2015
-
Anh không thể buông tay làm rơi bút
Vì hồn anh đã mắc nợ văn chương
Anh không thể quên em
Dù đôi trời thương nhớ
Bút trong anh là máu xương anh đó
Và em là vương quốc nhỏ trong anh
Có những khi bầu trời thôi xanh
Mây đen và cơn mưa trút xuống
Bước đường đời mỗi người một hướng
Nhưng bút nghiêng không bỏ được em ơi
Và tình yêu không dễ phai phôi
Dù thời gian không bao giờ ngừng lại
Yêu một lần là trong tim mãi mãi
Anh tham lam không thể bỏ thứ nào
Đời nói anh mơ mộng có làm sao
Anh đang sống với tiếng lòng tha thiết
Trên thế gian có cái gì bất diệt
Khi ra đi tất cả cũng bằng không
Lời từ trái tim chẳng chút cuồng ngông
Thơ và em luôn đi liền không đổiThơ thật thà như tình không gian dối
Anh nhìn em như thơ nói lời yêu
Anh nghĩ thế là mơ nhiều không nhỉ?
Nhưng đời anh cần có đủ cả hai
Để tháng rộng ngày dài không vô nghĩa
Để tâm hồn có một chốn đi về
Cần Thơ, 31/5/2014
-
Anh xin em giữ lại chiếc áo dài
Tuổi mười bảy tà phất phơ trong gió
Trắng như mây và lạnh lùng ngô ngố
Chỉ vì nắng và gió thích trêu em.
Anh xin em giữ lại buổi đầu tiên
Năm học cuối, em thiên thần đến lớp
Đôi mắt ngọc làm bao chàng hồi hợp
Ước được thầy xếp chỗ ngồi cùng em.
Anh xin em giữ lại nụ cười hiền
Hôm sơ kết, người đi lên nhận thưởng
Có chút nắng tô hồng đôi má ngượng
Có chút trẻ con trong đôi mắt ngó nghiêng.
Anh xin em giữ lại tuổi hoa niên
Thời cắp sách tinh khôi màu áo trắng
Dòng lưu bút chớ tím lên vở trắng
Buổi chia tay, em chớ khóc thành lời.
21/3/2015
- 1
-
Mưa có nói điều chi với tôi không?
Từng hạt rơi rơi lạnh cắt lòng
Chạm đất vỡ tung vào hư ảo
Chạm vào kỉ niệm hóa mênh môngMưa có nói điều chi với người không?
Mà muôn triệu hạt che mây hồng
Mà khiến xanh xao lên mặt ấy
Mà buồn chiếc bóng đã về khôngMưa có nói điều chi với đêm không?
Gác trọ cô đơn nhớ bóng hồng
Loài hoa gai góc và quyến rũ
Chỉ hẹn tình yêu để đơm bôngMưa có nói điều chi với mơ không?
Thấp thoáng ngày xưa bên chắn song
Đưa tay nắm lấy thì vụt biến
Cho lòng nổi lại một cơn dôngMưa có nói điều chi với mưa không
Hạt nào vào phố, hạt nào sông
Hạt nào rơi xuống miền ký ức
Và hạt nào mơ mộng trắng trong?3/9/2015
- 1
-
Tặng lớp sư phạm Ngữ văn K39, trường ĐHCT
Sau cánh cổng khi chiều buông xuống cỏ
Cây Bằng Lăng vẫn nở tím niềm tin
Ai đi qua mà chẳng ngước lên nhìn
Những hoa quý như nghĩa tình bền chặt.
Có đôi lần trong lòng tôi thắc mắc
Màu thủy chung chắc chắn chẳng tàn phai?
Rồi lặng đi khi cơn gió quá tay
Vài cánh hoa rơi phủ đầy góc cỏ
Những bông hoa thường thì thầm với gió
Biết một ngày mình thôi tỏa hương thơm
Biết một ngày sắc tím ấy chẳng còn
Hòa trong cỏ nỗi cô đơn lặng lẽ?
Có một thời tôi gọi là tuổi trẻ
Ước mong nhiều và chẳng nể thời gian
Nhưng thời nao mà chẳng đến ngày tàn
Hoa chung thủy rồi sẽ tan vào đất!
Còn lại gì cho ta chất vấn
Bằng Lăng ơi, sao hoa tím làm chi?
Tôi vẫn hoa niên mà phải nhận chia ly
Muốn trách cứ những gì ai bỏ lại
Muốn Bằng Lăng nở hoa màu tím mãi
Sau hợp – tan, hợp lại dẫu chông gai
Hãy phủ lòng tôi mặc cơn gió dong dài
Dẫu mưa nắng cuộc đời luôn bất chợt
Dẫu chiều buông những ánh vàng thưa thớt
Có màu hoa tiếp bước tôi đi!
26/3/2015
Con đã hiểu
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bạn ơi suy nghĩ kiểu gì
Mà thơ phiến diện, giọng kì lạ sao
Bạn từng học ở trường nào
Thầy cô dạy bạn thế nào mà than?
Chắc là gặp kẻ tham sang
Chắc là chưa gặp chất vàng giáo viên
Nên thơ mới dính bạc tiền
Nên thơ chửi cả thánh hiền phải không?
Chắc mình qua một bến sông
Người đưa lặng lẽ, tấm lòng sáng soi
Nên mình nghĩ khác bạn thôi
Tại vì hoàn cảnh hai người khác nhau!