-
Số bài viết
21 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Tuấn Nguyễn
-
-
Lâu lắm rồi mới trở lại nơi đây
Chiều cũng dần buông cũng tạ từ
Bềnh bồng theo sóng mưa trút nước
Đêm về nhớ mãi khúc tương tưCao Lãnh, 15/11/2015
-
Vội vã xếp lại ngày thu cuối
Ta về con đường tung lá bay
Buồn hay vui ai hiểu?
Bỏ lại cả khung trời.21/10/2013 - 21/10/2015
-
Mưa tàn, nắng rọi
gió miên man
Thu nhớ người xưa
ánh nguyệt tàn,
Thẫn thờ
chết lặng ngày tháng Chín
Hoa trắng rơi đầy
dạ xốn xang.Cần Thơ, 19/09/2015
-
NGÀY VỀ
Về đây giữa mùa nắng gió với mưa rơi,
Chợt thấy chơi vơi giữa chốn này
Nhớ những ngày cuối nơi phố thị,
Từ giã Sài Gòn trở về quê.Những ngày ấy mưa buồn và lạ lẫm,
Gió tung tăng reo vui khắp nẻo đường
Người sang sông đầu còn ngoảnh lại,
Tiếng sóng con tàu hay tiếng sóng lòng ai?Phú An, 04/07/2015
Tuấn Nguyễn. -
GIÓ LẠI VỀ RU GIẤC MỘNG VÀO ĐÊM
Đêm cuối thu,
Về trọ quê hương
Nghe gió đồng bằng nay buốt lạnh
Con đường cũ
Ngày nào tung tăng áo trắng
Mưa ướt vai gầy nghe ký ức thênh thang
Lặng nhìn sông
Cây bần cũ
Chờ ai?
Còn đứng đợi
Phù sa nào
Năm tháng vẫn trinh nguyênPhú An, 04/10/2014
Tuấn Nguyễn. -
SÔNG HẬU
Sông Hậu dừng chân trên bến xưa
Phà đưa lữ khách một chiều mưa
Chạnh lòng nghe tiếng đàn réo rắc
Lời ca ai oán nói chẳng vừa...
Sông Hậu bình minh, sương, cuối năm
Mờ xa trắng xóa, rét căm căm
Tâm tình vội vã vài chuyện phiếm
Phút chốc xa nhau biết đâu tìm
Sông Hậu êm đềm trong nắng xuân
Cảng to, nhà máy mới tưng bừng
Phù sa bồi đắp miền đất phúc
Cá tôm, ruộng lúa trĩu oằn bông.
05/11/2015 -
SẦU
Có những chiều.
Sầu.
Chất ngất tâm tư,
Se sắt lạnh
gió lùa qua ngày cũ.
Ngẩn ngơ nhìn
hàng phượng già ủ rũ,
Vương chút tình
giọt nắng cuối chiều buông.
Có những chiều.
Sầu.
Chếnh choáng hơi men,
Say cho biết
đời vẫn còn vị ngọt.
Đêm lặng lẽ
vui buồn chỉ một,
Đếm canh tàn
gà lại gọi nắng lên.
Có những chiều.
Sầu.
Nơi quán cũ cà phê
Giờ giọt đắng
buồn ai không thèm uống?
Kỷ niệm xưa
còn hoài trong tâm tưởng,
Xót xa chiều
mưa rớt hạt buồn trông.
Cần Thơ, 04/10/2015 -
CHIỀU XƯA PHAI NẮNG
Tình cờ ta gặp nhau
Giữa chiều đông phai nắng
Nghe lòng như chết lặng
Một nốt trầm xôn xao.Thời gian vội qua mau
Người giờ xa xôi quá
Bồi hồi đêm xứ lạ
Chạnh lòng nhớ ngày xưa.Ta về một chiều mưa
Lòng rượi buồn quằn quại
Qua bờ không ngoảnh lại
Cố nhớ để tìm quên.Cần Thơ, 26/12/2015
Tuấn Nguyễn
Chiều xưa phai nắng
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tôi về vá lại vần thơ
Người xưa đã xé hững hờ vội quên
Sao lòng cứ mãi gọi tên
Em xa xôi quá, mình ên bóng chiều.
08/12/2015