Đêm hoàng lan trĩu nặng nỗi chia xa
Còn đâu nữa những lời yêu thiết tha
Ta đã trao khi tình còn nồng ấm
Những vần thơ em viết trong đêm trắng
Sao không còn hờn dỗi và nhớ nhung?
Lời hẹn ước đi tới bến cuối cùng
Thôi đành vậy từ nay còn lỡ dở
Nỗi đắng cay ngập tràn từng nhịp thở
Chuyến đò tình đã đắm ở ngang sông
Thôi để anh về hát khúc ru lòng
Gửi tiếc nuối vào từng câu từng chữ
Nếu đôi khi trên con đường xưa cũ
Bước chân quen chợt lạc bước tìm về
Xin hãy đừng ngắt chiếc lá tái tê
Vì ở đó dường như còn đọng lại
Nụ hôn đầu ngây ngất say mê
Hãy dừng bước để còn được lắng nghe
Tiếng thì thầm vọng về từ ký ức :
Đã có một thời gọi tên là hạnh phúc
Tay nắm tay tha thiết những buổi chiều
Đã có một thời tên gọi là tình yêu
Với ánh mắt và nụ cười rạng rỡ
Dừng lại nhé xin em đừng giẫm vỡ
Kỷ niệm xưa đọng lại ở con đường
Ở nơi ấy là tất cả yêu thương
Anh gửi lại nhờ thời gian gìn giữ
Một ngày mai trên con đường xưa cũ
Bước chân anh lại quen lối tìm về
Nghe lòng mình nức nở tái tê
Khi đã hiểu những gì mình đánh mất...
10/07/07
Trọng Trường
- Read more...
- 0 bình luận
- 334 views