-
Số bài viết
3 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Mật Danh
-
-
Thơ vui
Nghỉ hè quá đỗi rảnh rang
Cún con ta chẳng biết làm việc chi
Suốt ngày vi tính, tivi
Hai con mắt ngó đén nhòe nước luôn
Nàng cún cũng chẳng kém hơn
Suốt ngày chỉ biết nằm ườn rồi ăn
Chẳng thèm ra đến ngoài sân
Quên luôn thể dục chẳng cần thể thao
Và rồi hậu quả đén mau
Anh chàng thứ nhất phải vào viện ngay
Sáng ra mang cặp kính dày
Nhìn như quái vật thế này khổ chưa
Còn nàng ăn ngủ vô tư
Chẳng biết bây giờ sẽ ra sao
Nhìn hình đã sợ chưa nào
Béo phì tập đến bao giờ mới thon ?
Ngày hè cũng vội qua mau
Chúng mình hãy nhớ :' Nghỉ hè ngoan nha !'.
-
Thơ vui
Nghỉ hè quá đỗi rảnh rang
Cún con ta chẳng biết làm việc chi
Suốt ngày vi tính, tivi
Hai con mắt ngó đén nhòe nước luôn
Nàng cún cũng chẳng kém hơn
Suốt ngày chỉ biết nằm ườn rồi ăn
Chẳng thèm ra đến ngoài sân
Quên luôn thể dục chẳng cần thể thao
Và rồi hậu quả đén mau
Anh chàng thứ nhất phải vào viện ngay
Sáng ra mang cặp kính dày
Nhìn như quái vật thế này khổ chưa
Còn nàng ăn ngủ vô tư
Chẳng biết bây giờ sẽ ra sao
Nhìn hình đã sợ chưa nào
Béo phì tập đến bao giờ mới thon ?
Ngày hè cũng vội qua mau
Chúng mình hãy nhớ :' Nghỉ hè ngoan nha !'.
giúp em đề văn này với ạ
In Thắc mắc - Góp ý - Hỗ trợ
Đăng lúc · Report reply
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa .
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
Có chở trăng về kịp tối nay!?
Áo em trắng quá nhìn không ra
Cảnh đẹp nhưng đượm một nỗi buồn bâng khuâng da diết, "Đây thôn Vĩ Giạ" như một biện chứng tình cảm của một nghệ sĩ tài hoa đa tình đa cảm. Con người luôn khao khát vươn tới sự thánh thiện của cuộc đời ấy, đã sống hết mình trong sự đớn đau của tinh thần và thể xác. Cái buồn da diết của thi nhân còn là tâm trạng của một lớp thanh niên lúc bấy giờ yêu cuồng nhiệt thiết tha nhưng không thoát khỏi nỗi buồn thời đại.