Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc vở kịch mà chính chúng ta diễn viên tài năng dựng lên được khép lại. Cuộc sống này rốt cuộc đã khiến chúng ta ngày càng có thêm nhiều vai diễn, nhiều lớp mặt lạ mà bản thân chúng ta cũng không hề hay biết. Cho đến một lúc nào đó khi ta ngồi lại và tự hỏi rằng mình rốt cuộc là ai giữa dòng đời này. Khi 20 tuổi, bạn đã bắt đầu phải tự lập dần, ít nhất là tự lo về khoản nấu nướng giặt giũ rồi đến việc tự ý thức học hành chăm chỉ, không có cha mẹ ở bên quan tâm lo lắng nhiều như hồi học cấp 3 nữa.Nhiều lúc buồn và nhớ nhà bố mẹ gọi lên nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ nói con vẫn ổn và khỏe mạnh cho bố mẹ yên tâm. Khi mà bạn không còn ở bên gia đình để nhận được sự đùm bọc cũng là lúc bạn phải trưởng thành,đây cũng chính là lúc những chiếc mặt lạ xuất hiện. Vì sao ư, vì bạn cần nó để hòa nhập, cần nó để có một cuộc sống dễ dàng hơn mà không bị người đời gọi đó là lập dị và khác biệt. Tôi đọc,tôi nghe rằng phải sống khác đi, phải lạ thường một chút mới là cuộc đời đáng sống, thế mới là cuộc sống của thời thanh xuân, nhưng mấy ai dám sống như vậy đâu nhất là khi bạn phải chịu gánh nặng từ tương lai. Với bạn bè nó là một đứa hòa đông, thân thiện lúc nào cũng toe toét, với thầy cô nó là một sinh viên ngoan ngoãn giỏi giang và ngay cả với bố mẹ mình nó cũng là một đứa con hiền lành, hiếu thảo nói chung nó tạm có thể gọi là "con nhà người ta" trong mắt người đời. Nhưng khi màn đêm buông xuống nó ngồi đấy với vài lon bia và cảm thấy vô cùng cô đơn, tại sao? nó hoàn hảo vậy cơ mà, không, nó không cần cái thứ này, nó muốn tự do, muốn được sống với khát khao và đam mê cháy bỏng của riêng nó, nhưng liệu đam mê ấy có khiến nó lo bụng hay không,có mang lại cho nó một cuộc sống hạnh phúc viên mãn,nó chỉ sống có một lần tại sao không thử cơ chứ, nhưng mà... còn tương lai thì sao... nó luôn nghĩ rất nhiều như thế, mỗi lần như vậy nó lại càng thu mình lại và sống khép kín hơn. Những nụ cười hiện hữu dưới công việc giao tiếp xuất hiện ngày càng nhiều, có đôi lần nó hỏi rằng bao lâu rồi nó chưa thật sự cười một cách sảng khoái, rồi lại lắc đầu ngao ngán, thôi vậy, như vậy khéo lại bị chửi điên, thôi cứ như bình thường, nụ cười hãy để giao dịch và kiếm sống đi. Vâng, đó là cách chiếc mặt nạ đầu tiên của nó xuất hiện, "chiếc mặt nạ cười"