nguyễn dương khang
-
Số bài viết
15 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi nguyễn dương khang
-
-
Lan là người con gái đầu tiên tôi yêu sau đó tôi mới gặp nhung
- 1
-
Ngày mai trời lại sáng
Gà gáy ò ó o
Anh đạp xe đi học
Trên con đường quanh co
Và kể từ ngày mai
Anh chăm chú học bài
Vì đây là năm cuối
Anh phải thật hăng say
Ngày mai ngày mai đây
Anh sẽ là ai đây
Lòng anh có thay đổi
Cầu trời đừng đổi thay
Anh yêu em thật lòng
Có cái bàn làm chứng
Có bức thư tỏ tình
Với một bông hồng đỏ
Ngày mai ngày mai đây
Bông hồng sẽ phai màu
Và tình yêu rạn vỡ
Anh sẽ nhận khổ đau
Nhưng dù có thế nào
Anh vẫn mãi xem em
Bạn thân hơn bản thân
Nghĩa anh yêu suốt đời
Tình này sẽ tan vỡ
Vì là mối tình đầu
Tất cả thành khổ đau
Rồi trôi qua đời nhau
-
Tình như giọt sương
Động trong buổi sớm
Nó sẽ vỡ tan
Khi ngày nắng rọi
Tình như bông hoa
Ngang đường ta qua
Ta chưa kịp hái
Thì hoa đã tàn
Tình Như phím đàn
Âm vang âm vang
Sau sầu chứa chan
Sau buồn không gian
Thôi tình vỡ rồi
Tạm biệt tình thôi
Ta đành giấu tình
Trong lòng đá cuội
-
Theo tôi thơ không nên bán đặc biệt là thơ tình
TTKH là nhà thơ mà có,lẽ tôi nể nhất
và vì thế kể từ nay tôi không làm thơ nữa
-
Phải chăng người làm thơ là tâm hồn mộng mơ?
Phải chăng thi sĩ là đa tình?
phải chăng tình đẹp trong thơ là mối tình tan vỡ?
-
Anh yêu em làm tất cả chỉ quan tâm em,nhưng giờ anh hiểu việc học là quan trọng nên anh gác lại và cố học thôi... anh xem em hơn cả bạn thân của bạn thân nữa...nhưng em không hiểu cho anh
-
hãy để bài thơ này ở đây
-
Mộ mùa Hạ trước còn thấy vui
Giờ đây mùa cuối Hạ buồn rồi
Tôi thả tiếng lòng theo tiếng thở
Buồn bã vì nay năm cuối rồi
Thuở trước tôi thường hay ngóng chờ
Bằng lăng, phượng vĩ dưới sân cờ
Đâu biết rằng hoa có từ thuở
Những cuộc chia tay đến bây giờ
Rồi đây cũng chẳng tránh được gì
Một cảnh buồn bã của chia ly
Ba năm gắn bó giờ xa cách
Bằng mùa Hạ cuối một lần thi
Trời hỡi sao này xa cách nhau
Mỗi người mỗi ngả sẽ ra sao
Bước ra cổng trường trời rộng mở
Không biết chia tay sẽ thế nào
Đến độ tóc thầy cô bạc màu
Thời gian tàn phá nát không gian
Ra trường sẽ có lúc ta nhớ
Thì thôi lúc ấy đã lỡ làng
Sao này Hạ chẳng về nữa đâu
Không còn bằng lăng, phượng,ve sầu
Tất cả sẽ trở thành kỉ niệm
Sẽ khắc vào tim thật đậm sâu
Sắp xa nhau rồi có biết không
Hãy giữ cho nhau chút hương lòng
Để khi cô đơn và lạnh lẽo
Ta nhớ về nhau thật ấm nồng
Giờ hiểu thì nay cuối cấp rồi
Có thương có tiếc chẳng được gì đâu
Kỉ niệm này vẫn mãi xanh màu
Dù bạn bè có ở nơi đâu
Thôi chia tay nhau từ đây
Xin hẹn một ngày về chốn này
Mai này khôn lớn tôi với bạn
Mãi nhớ công ơn của cô thầy
-
tôi là một người có bản mặt không chê được, xấu hơn chí phèo
-
xin chào những người tình nhân chưa quen biết, mình tham gia diễn đàn chỉ vì mình yêu thơ,mong một ngày nào đó người mình yêu sẽ đọc được thơ mình
-
-
-
cho tôi gởi bài thơ này ở đây
-
Em ơi tháng ngày trôi nhanh quá
Thấp thoáng giờ đây năm cuối rồi
Ba năm bè bạn ai có biết
Anh mãi giấu hoài, giấu hoài thôi
Anh để hình em trong ánh mắt
Nén yêu thương thành cử chỉ bình thường
Rồi đến nay vô tình anh phát hiện
Mối tình này là một thú đau thương
Trong lớp duy chỉ có một người
Là biết câu chuyện của anh thôi
Lúc ấy buồn quá anh sao lại
Đem nỗi niềm riêng kể cho người
Anh giận người ấy biết tình anh
Mà đem kể hết cho một người
Rồi người đem chuyện tình buồn bã
Mà rao bán hết cho bao người
Giờ anh đã biết sắp trễ rồi
Gần mùa hạ cuối lòng càng đau
Giờ muốn nói ra mà chỉ sợ
Người ấy của em biết rồi sao
Thôi thì anh cũng đành nhủ lòng
Một ngày em sẽ bước sang sông
Mối tình cũng sẽ thành dĩ vãng
Vẫn mãi giấu hoài ở trong lòng
Lâu nay anh vẫn chưa nói ra
Một tiếng yêu thương thật đậm đà
Cũng chưa thể tặng một món quà
Hay một lời chúc một nhành hoa
Đâu biết rằng thế sẽ mất người
Rồi gác chuyện riêng học mà thôi
Rồi mùa hạ cuối mộng vỡ đôi
Em bảo rằng có người yêu rồi
Tôi biết đây là tình yêu đầu
Không thể tránh khỏi chuyện thương đau
Cho nên tôi sợ và tôi sợ
Lỡ có chuyện gì chẳng nhìn nhau
Giờ thì đã hết cơ hội rồi
Chỉ mong gần em một chút thôi
Để được bên em thêm chút nữa
Một chút rồi sẽ xa trọn đời
Rồi đây tôi sẽ xa mãi em
Kỉ niệm tình đầu sẽ ngủ yên
Rồi lỡ mai này nó thức giấc
Em ở nơi đâu biết đâu tìm
Đã lỡ càng tiếc càng buồn thêm
Lặng lẽ quay gót sẽ êm đềm
Sau này mong rằng người ấy sẽ
Đối xử thật tốt với chính em
Gửi Lan
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Lan ơi Lan ba năm anh đã giấu
Một mối tình lặng lẽ đơn phương
Anh im lặng là chấp nhận con đường
Thà không nói để suốt đời đau khổ
Trong cuộc sống ai không cần tình yêu
Nhưng việc học với anh quan trọng nhiều
Anh mãi mê kiếm từng con điểm
Mà quên mất một người anh rất yêu
Anh biết rằng em cũng chả yêu anh
Chỉ xem anh như là người anh cả
Anh đau lòng nhưng cũng không sao cả
Mãi câm lời anh đâu dám nói ra
Thôi thì em hãy tha lỗi cho anh
Đã không thương nhau cũng đã đành
Xin em hãy cho anh cơ hội
Để anh được một lần gần bên em