Hoaivong
-
Số bài viết
19 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Hoaivong
-
-
Ai bán bạc tình tôi sẽ mua
Ai bán hạn sầu tôi lấy cả
Để mai tôi về bên cuộc sống
Tặng hết cho ai đã phụ tình.
-
Mẹ ơi!
Con đơn côi qua hết cuộc đời
Thiếu vắng mẹ lòng như cô lạnh
Bước chân đi khập khiển giữa đời
Con ôm lấy nỗi cô đơn khốn khổ
Theo ngày dài qua những bươc đường khuya
Áo lạnh mòn
Thân cằn cõi
Da thịt con như cũng chẳng còn
Thân khô héo
Mòn mỏi tháng năm qua
Ai thấu hiểu cho nỗi lòng con trẻ.
Thân bơ vơ lạc lõng trong đời.
-
Mình hiểu rồi, nhưng tình yêu là cái mà người ta không thể cưỡng lại hay lý giải. Mình yêu một người không nên yêu, nhưng mình vẫn hy vọng. Bởi thế mới bị gọi là khờ. Nhưng giờ mình hiểu rồi, và mình sẽ quên người ấy
Tình yêu là chuỗi đau buồn
Khi ta vương lấy còn buồn hơn không
Bây giờ chỉ thấy trong mong
Sao cho qua hết những ngày không đâu.
-
Mình cũng không biết như thế nào nữa, nhưng ai cũgn nói mình ngốc quá.
...Bất chợt đến rồi bất chợt đi
Tình yêu đến như bài toán đố
Cứ suy nghĩ mà hoài chẳng ra
Anh đứng đấy hồn nhiên bỡ ngỡ
Làm lòng em sao xuyến bâng khuâng
Thời gian như đứng lại vô thường
Cho em anh hai người một nhịp
Nhịp con tim đã lỗi vần rồi.
Tay trong tay qua ngày mộng đẹp
Nhưng yêu đương lạc lối đi về
Rồi tình yêu vung đầy nhung nhớ
Mộng ban đầu cho một tình yêu
Cứ vu vơ như cánh diều bay
Yêu anh rồi lòng em chẳng hay
Khi biết được thì người quay bước
Không lời nào cho em biết trước
Để lòng em tan tác giữa chiều Thu
-
Bài thơ này như một bài tự kể về cuộc đời tôi.
Chung tình là khờ phải không
Tôi lớn lên từ nơi phố nhỏ
Có trái tim đượm thắm yêu thương
Yêu cha mẹ với cả quê hương
Nhưng đâu biết tình yêu trai gái.
Rời thành phố trên vai nặng triễu
Tiếng quê nhà như réo rọi tôi
Chân bước đi mà lòng không đặng
Nước mắt nào xóa bước chân tôi.
Lên thành phố hai bàn tay trắng
Bao nhọc nhằn cuốn lấy đời tôi
Tôi vững bước qua hết nhọc nhằn
Vì tôi biết cuộc đời sẽ khác.
Nắng Sài Gòn như chợt tắt
Có người xa như tiến lại gần
Thấp thoáng bóng ai kia quen thuộc
Thì ra anh, anh bạn của ngày xưa.
Mùa hè xanh năm nào còn nhớ
Ở quê tôi anh ghé về qua
Cùng lũ nhỏ nô đùa trên phố.
Nhìn thấy tôi anh cười như nói
Ơ phải chăng cô bạn thuở nào
Rồi lặng lẽ như chìm vào im lặng.
-
Một không nhìn thấy thói hư
Hai không nhìn thấy cái từ dối gian
Ba không tranh đấu với chàng
Bốn không nghe những bẽ bàng chốn
Năm không dấn vào niềm đau
Sáu không nhắm mắt âu sầu lệ rơi
Bảy không ham hú vui chơi
Tám không hờ hững với đời cần ta
Chín không nghe thấy xót xa
Mười không tranh đấu với ta với người
-
Cám ơn bạn! Mình rất vui.
Bạn bè hai chữ ngàn năm
Mong sao mãi lớn lên thành bao la
Để cho bạn lại với ta
Nắm tay nhau lại hát ca vui cười
-
NỖI LÒNG TRẺ THƠ
Con gửi mẹ chút tâm tình nho nhỏ
Bao năm tháng chẳng nói được thành câu
Mẹ ra đi để lại những âu sầu
Năm tháng ấy làm đau lòng con trẻ
Nỗi âu sầu đọng lại bao lâu
Giọt lệ nhỏ lăn dài trên mi má
Mẹ ơi mẹ bao điều con muốn tả
Nhưng làm sao con tả hết đây
Mẹ mất đi con cũng chẳng còn gì
Ba bỏ mặt theo người tình mới
Giờ lang thang con biết đi về đâu
Chốn nhân gian với bao nỗi khổ đau
Người mẹ mới nào đâu có hiểu
Lòng con trẻ thương nhớ biết bao nhiêu
Theo năm tháng với những điều hiêu
Con sống với tiêu điều khổ ải
Năm qua năm ngày dải bương trải
Con lớn lên với vóc với hài
Nhưng vẫn nhớ những lời mẹ dậy
Sống làm người cho tốt nha con
Đã bao năm với những hao mòn
Ngôi mộ mẹ giờ như xanh cỏ
Mà bóng hình vẫn mãi quanh con
Con vẫn biết mẹ còn ở đấy
Ở bên con theo tháng theo ngày
Đứng trước mộ mẵt con ngấn lệ
Thương mẹ hiền sao sớm ra đi
Để tuổi thơ con với những phân kỳ
Nghe lặng lẽ trong cuộc đời mới
Vẫn lòng tin con luôn bước tới
Đường tương lai không quản gian nan
Cho mẹ con không phải bẽ bàng
Để hồn mẹ yên năm nơi chín suối.
-
Vẫn biết cuộc đời
Khổ lụy chốn trần gian
mang cho ta
muôn vạn sầu với khổ
Ta mỉm cười như muốn vở
Vở tan tàn dối trá ở trần gian
Ta lại đi
Đi qua cảnh gian nan
Muốn tìm kiếm điều gì không như vậy
Cho ta qua
Với bao nỗi đắng cay
Giờ mới biết chữ tình là khổ ải
Ta tránh xa
Xa muôn vàng giả dối
Chốn nhân gian hay sống vậy với nhau
Ta muốn ta
Ta là ta ngày trước
Với cuộc đời chẳng biết được chi
Ta muốn sống
Sông như chưa được sống
Muốn thoát mình đến cõi thiên thai
Mouon gom hết những gì đau khổ
Vứt xuống kia hố sâu cuộc đời.
-
Vânc biết trước anh người giả dối
Tình yêu em xem như trò chơi
Nhưng sao dạ vẫn hoài yêu mãi
Có mắt không hỡi một tình yêu?
-
Anh đến bên em mùa Hạ vừa chợt đến
Rồi Thu sang Đông lại đến dần tàn
Em ngồi ngắm bầu trời đầy hạnh phúc
Năm qua đi ngày lại kéo nhau về.
Mùa xuân đến vui mừng ngày sum họp
Sao anh em chẳng thấy bóng quay về
Em lẽ bạn Xuân tàn theo nước mắt
Anh ra đi sao chẳng nói lại một lời.
Ngày hôm ấy anh cười như muốn khóc
Lệ rưng rưng mà chẳng nói điều chi
Cho em đây vương vấn một điều gì
Rồi rơi lệ quay lưng không nói được.
Anh nhìn em qua đôi mắt hao gầy
Em nhìn anh mà lòng như rơi lệ
Ở tha phương anh chỉ có mình anh
Nơi quê nhà em với điều hiêu bóng.
Thời gian trôi có vô tình chảy ngược
Để phút giây này không được lãng quên
Cho em đây với những êm đềm
Giọt ngấn lệ không lăn tròn trên má
-
Mình rất muốn được có bạn bè, mình là người trầm tính nên rất ít bạn. Mong được các bạn để măt tới mình.
Không!
Một không bay nhảy khắp nơi
Hai không vương vấn bụi đời trần gian
Ba không thương tiếc vô vàng
Bốn không lùi bước vì chàng ra đi
Năm không lưu luyến điều gì
Sáu không bước tiếp đường đi khổ sầu
Bảy đây đấu với niềm đau
Tám đây ta chẳng âu sầu vu vơ
Chín đây ta cứ hững hờ
Mười thì cứ vậy giả vờ làm ngơ.
Tưng bừng với những thờ ơ
Thì ta đây với lững lờ mà vui
Vui trong tiếng hát tiếng cười
Có bao bạn hữu cùng cười với ta
Trong bao gian khó đã qua
Giờ ta lại được là ta ban đầu
-
HÀ NỘI ĐÊM NHỚ
Anh ơi đêm Hà Nội trở gió
Nghe lòng em thao thức năm canh
Nhớ đến anh phương trời xa lạ
Sao lòng em chạnh dạ không yên.
Tình yêu đến bên em vội vã
Nhưng đậm đà và nhiều xa hoa
Anh yêu em với sự thật thà
Làm em thấy như mình có lỗi.
Chưa yêu ai anh đây dành hết
Để yêu em và lo lắng cho em
Em chị biết là người hưởng thụ
Thật không hay lắm phải không anh.
Em ngày xưa đã có bóng hình
Của người khác bây giờ đã hết
Em giờ đây chỉ biết yêu anh
Dâng trọn hết những gì còn lại.
Là của em giờ sẽ của anh
Trái tim em anh đây chiếm giữ
Tâm hồn anh em lại quyện vào
Và mong ước muôn đời là thế.
Nằm nơi đây cơn mưa dài thế
Nhớ về anh nghe tái tâm hồn
Hà Nội mưa sao mà buồn thế
Chắc tại em đang nhớ về anh.
Từng cơn gió vi vu thổi nhẹ
Lạnh từng cơn thoáng nhẹ lòng em
Anh có nghe tiếng gió đêm đêm
Như tiếng lòng em đang thổn thức.
Giờ xa xôi sao em nhớ quá
Nhớ anh từng ánh mắt đôi môi
Làm em thấy hồn như bỡ ngỡ
Nụ cười anh làm vỡ tim em.
Anh không đẹp như người khác
Nhưng lòng anh sáng tựa ánh sao
Soi rọi lối em tìm để đến
Trái tim anh rộng cửa đón chào.
Anh yêu em với những khác khao
Em cũng thế không gì thua kém
Cũng yêu anh với những dạt dào
Trao anh hết trái tim còn lại.
Em muốn nói ngàn lời yêu mến
Gửi đến anh qua khoảng không dài
Yêu anh cả muôn ngàn vụ trũ
Trao cho anh tất cả của anh.
Ngàn tinh tú trên trời chứng giám
Tấm lòng em sẽ không đổi thay
Suốt đời này không cho ai nữa
Chỉ mình anh riêng anh mà thôi.
Đêm nay em ở nơi Hà Nội
Mà lòng em lại ở bên anh
Đếm sao trời vào lúc tàn canh
Hỏi cơn gió anh giờ đâu nhỉ.
Hoài Vọng
-
Bài thơ của bạn thật ý nghĩa..
Trên đời quí nhất điều chi
Hai từ tình bạn ấy gì có đâu
Tri âm tri kỷ càng đau
Bởi vì phản bội để sầu lại đây
Yêu
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Yêu ?
Yêu là gì sao ta hỏi mãi
Vẫn như bài toán của không gian
Với vũ trụ muôn vàng tinh tú
Xin trả lời câu hỏi tình yêu