-
Số bài viết
11 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Vu Cong Thien Thu
-
-
Quán cóc nhà ai dựng giữa trời
Dừng chân lữ khách ghé thăm chơi,
Hữu duyên tất sẽ thành tri kỷ
Thắm tình, thắm nghĩa bạn và tôi.
Văn chương gầy guộc xin đừng trách,
Nhả ngọc, phun châu... rõ nực cười.
Dệt thơ, thấu hiểu tình bằng hữu
Ly rượu tương phùng ta nhấp môi...!
TP.HCM, ngày 25/07/2007
V.C.T.T
-
Chào Vân Hồng!
Sau khi đọc những bài về mùa Hạ của VH. Bỗng bhiên, mình cảm thấy xao xuyến, bâng khuâng... để rồi, như muốn vỡ òa ra thành.... nỗi nhớ! Thôi thì mình cũng đành mãn phép chép đại ra một bài thơ để cùng nhau chia sẻ nỗi niềm tâm sự của những ai đã, đang và sẽ trải qua cái thời cắp sách đến trương đầy hồn nhiên và thơ mộng ấy...!
BỮA TIỆC CHIA TAY
Hôm nay đây còn cười vui rôm rả
Cô và trò quấn quýt ở bên nhau
Bao tâm sự hòa chung dòng nước mắt
Ra trường rồi... kỷ niệm vẫn hằn sâu!
Bữa tiệc đó buổi cuối cùng sum họp
Tuổi học trò khép lại kể từ đây
Nâng cốc bia mà lòng vương vấn mãi
Uống cạn rồi tình vẫn chẳng hề vơi.
Gắp bỏ cho nhau từng miếng mồi chua ngọt
Nộm ngó sen - hương vị đậm đà,
"Húp" bát lẩu nghe lòng như ấm lại
Giữa nỗi buồn là cả một vườn hoa...!
Tan tiệc rồi rủ nhau phôn tấm ảnh
Hết nói cười lại òa khóc. Than ôi!
Ngồi trên cỏ hát bài ca hy vọng
Nắm tay nhau, ôm xiết, ngậm ngùi...
Cảm động hơn những cuộc tình dang dở
Biết bao lời chưa nói được sao nguôi?!
Mắt đắm đuối trao nhau trong vội vã
Thuở ban đầu nồng thắm đã chia phôi.
Chiều hôm nay sao trời mưa tầm tã
Gom nỗi buồn trong chiếc lá thu rơi.
Bước chân về nghẹn ngào trong tiếng nấc
Lời ước thầm xao động cõi lòng ai?
Di Linh - Lâm Đồng, tháng 05/2004
V.C.T.T
-
Chào Phạm Thị Lệ Duyên
Trên diễn đàn thấy bài Tái Ngộ của leduyen hay quá nen I mạn phép góp chung vui một bài cho đỡ buồn, đồng thời cũng bầy tỏ sự đồng cảm của I doi với leduyen xoay quanh những vấn đề trong Tai Ngộ. Mặc dù ko dc hay cho lắm nhưng mong leduyen cố gắng đọc và đừng cười hen.
BÚT LÔNG TÁI NGỘ
Thiên hạ học cao cũng rất nhiều!
"Bảng vàng" danh giá được bao nhiêu?
Trí thức thời nay sao đếm được.
Nhân tài thực thụ chẳng tự kiêu.
Ếch ngồi đáy giếng nhìn non nước
Dương mắt ra oai nghĩ cũng liều...!
Bút Lông "Tái ngộ" phe cùng phẩy
Có lẽ phen này khối đứa tiêu...!
-
Nếu như anh là Hoàng từ Cóc
Thì em sẽ là Nòng Nọc đứt đuôi
Hai chúng mình xứng lứa, vừa đôi
Cùng sánh bước trên đường đời vạn nẻo.%
-
MEN TÌNH BỐC LỬA
Nghe hơi gió len mình trong cỏ rối
Những cánh chuồn lơ đãng giữa tầng không.
Mấy cánh bướm nhởn nhơ tìm hoa dại
Mây vẫn bay theo nhịp sóng vô cùng...
Tình yêu đến từ khi nào thế nhỉ?
Mùa xuân về trên những nét môi tươi.
Đôi mắt sáng ngây thơ làn tóc biếc,
Cái nhìn đầu đã chiếm cả hồn tôi.
Và thế là hai tâm hồn đồng điệu
Đã thở chung cùng nhịp đập, niềm vui
Thầm hiểu nhau qua lời nói, câu cười
Anh là em và em là tất cả.
Ôi! trái tim. Trái tim hồng tươi đẹp quá
Rạo rực, bồn chồn, xao động không nguôi
Đang say sưa trong men tình bốc lửa
Đến cuồng si, ngây ngất cả đất trời...!
Ta muốn sống vì ta thèm được sống
Ta muốn yêu bởi ta khao khát yêu
Cũng như thể một ngày không có nắng
Nghĩa là em không thể thiếu anh đâu.
Có nghĩa là ta mãi thuộc về nhau
Mãi gắn kết không gì chia cách nổi
Mãi dào dạt như đại dương huyền diệu
Dữ dội, dịu êm mà thanh khiết vô ngần.
-
MẮT AI...?
Mắt ai như nhung,
Mắt ai như ngọc,
Mắt ai say đắm,
Nhìn trời bao la?
Mắt ai bỡ ngỡ,
Lần gặp đầu tiên?
Mắt ai hồn nhiên,
Ngây thơ trong sáng?
Mắt ai e thẹn
Bối rối ghê chưa?
Mắt ai mộng mơ?
Cuốn hồn theo gió.
Mắt ai lo sợ?
chớp chớp liên hồi
mắt ai... đắm đuối?
Nhìn nhau không thôi...!
Bởi mắt thay lời
nói điều muốn nói,
Tình yêu nóng hổi,
Như ngọn lửa hồng,
Say đắm mênh mông
Đất trời nghiêng ngửa.
Tình yêu gõ cửa,
Thổn thức tim mình....
Tỏa sáng lung linh
Mắt tình chung thủy. %
-
anh nói rằng anh đã yêu em,
Ngay từ thuở ban đầu gặp gỡ
em thơ ngây như nàng tiên bé nhỏ
Đã vô tình đánh cắp trái tim anh...
Anh muốn ra đi... trốn thoát... nhưng không đành,
Không muống đời ta thành "tim vỡ",
"Sắc tigôn" chẳng hai lần thắm đỏ
Mặc kệ đời nhuốm phủ một màu rêu.
Ừ thì vâng! Anh chẳng biết yêu,
Cũng chẳng biết thế nào là hạnh phúc.
Anh chỉ biết đắm chìm trong giấc mộng
Anh cắn hồn, ôm xiết - bóng em xinh!
Nhớ thương ai? rạo rực cả cõi lòng
con sóng biển dạt dào thổn thức
Gió vẫn hát như tình yêu rất thực
Mái tóc thề quấn quyét mảnh hồn ta.
Gửi lời cảm ơn Trả Lời Với Trích Dẫn
-
Phút Xao lòng
Tôi nhìn em,
em nhìn tôi.
Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười
chẳng biết tình yêu từ dạo ấy...
Có còn thắm mãi ở trên môi?!
Thủ Thỉ
gió len lén hôn lên từng cánh lá,
Mây bồng bềnh lơ lửng tựa hoa bay.
Dưới gốc điệp đôi uyên ương thủ thỉ
Rót men tình ân ái chuốc nhau say...!
...?...
Nếu một mai tôi trở về cát bụi
Ai sẽ là người đưa tiễn bước chân tôi?
Và ai sẽ là người rơi giọt lệ?
Khóc thương buồn, luyến tiếc kẻ đơn côi.
Gửi lời cảm ơn Trả Lời Với Trích Dẫn
-
GIỮA THÀNH PHỐ MÙA XUÂN
Sài Gòn ơi!
mình đã đến đây rồi
sao vẫn thấy nôn nao với nỗi niềm xao xuyến?
Bao mơ ước sục sôi trong tâm tưởng
bỗng dâng trào cảm xúc,
Giữa thành phố mùa xuân...
Ba mươi năm rồi, kể từ đó đi lên
chắp cánh tung bay, thời kỳ đổi mới
hãy nghe kìa tiếng cha ông vẫy gọi
trên "Thành Đồng" Tổ quốc vững niềm tin.
"Hòn ngọc Viễn Đông" không phải quả tim
nhưng là thận, là gan, là lá phổi
đất nước ta sẽ không sao sống nổi
nếu mất đi phần thân thể của mình...!
ba mươi năm rồi trên những nét môi xinh
vẫn hát mãi khúc khải hoàn chiến thắng
truyền thống anh hùng như niềm tin sâu lắng
thôi thúc ta tiếp nối bước tiên rồng.
ba mươi năm rồi, ta vẫn phải xung phong
không ngơi nghỉ trên bước đường chiến đấu.
chung tay lại xây nhịp cầu hội nhập
kinh tế thị trường và mặt trận ngoại giao...
mỗi con người tựa như một vì sao
kết liên lại thành bầu trời hoa lửa
thêu dệt lên trong trái tim tuổi trẻ
niềm tự hào đất nước bốn ngàn năm...!
Sài Gòn ơi! nay ta đã về thăm
những địa đạo Củ Chi những lối mòn chiến dịch
Bến Nhà Rồng đã trở thành di tích
nơi trưng bầy hiện vật của chiến tranh,
nơi Bác đã ra đi tìm đường cứu nước
giải phóng dân tộc mình ra khỏi ách tì nô.
Dinh Độc Lập - cười - mừng đất nước tự do
có niềm vui nào hơn bằng ba mươi tháng tư năm ấy...
Đất nước vào xuân!
Sài Gòn nay, hoa nắng nở trắng ngần
như ánh sáng từ lòng dân ý Đảng
đem hạnh phúc về chiếu sáng khắp muôn nơi.
cuộc sống thị thành tấp nập đông vui
sinh lực sống tràn trề bao khát vọng
nghe đâu đó từ lời ca ngọn sóng
đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi.
Năm 2005
-
ANH HÁI TẶNG EM
Vũ Mạnh Thảo
Anh hái tặng em,
một cánh hoa đào.
Không rực rỡ nhưng cũng là xuân đó
Như đôi má hồng, như làn môi đỏ
Vẻ ngây thơ trong trắng biết nhường nào
Đã làm anh đắm đuối khát khao...
Anh hái tặng em,
một bông hồng nho nhỏ.
Em dịu dàng nhận lấy
Rồi lặng thầm ước mơ...
Anh gửi vào trong từng cơn gió
Tấm chân tình rung động thuở ban sơ
Nguyện yêu em vĩnh viễn chẳng phai mờ...
Anh hái tặng em,
Chùm hoa thiên lý.
Hương trời ấy tỏa ra từ đầu nhỉ?
Phải chăng từ trái tim nhịp đập của đôi mình?
Em ngượng ngùng, e thẹn nét môi xinh
Khẽ khép nép trong mảnh hồn thiếu nữ
Anh sung sướng, vui mừng như một chàng công tử
Say sưa bên nàng - thiên sứ của tình yêu...!
Anh hái tặng em muôn vạn vì sao
Và trong đó có Ngưu Lang - Chức Nữ
Nối nhịp cầu ngân hà qâu vũ trụ
Để đến với nhau thắm thiết mối duyên nồng.
Anh hái tặng em bằng cả tấm lòng
Bằng tất cả những gì chân thật nhất
Dâng hiến cho em tòa lâu đài bí ẩn
Để,
em mãi là nữ hoàng ngự trị trái tim anh...!
Tình online
In Nhịp sống Trẻ
Đăng lúc
Có những chuyễn đã qua thì nên khép nó vào quá khứ, đừng nên lúc nào cũng nhớ đến nó, vì nó sẽ trở thành nỗi ám ảnh suốt cuộc đời con người...!
Trong cuộc sống có biết bao nhiêu điều thú vị, tai sao ta lại ko biết mở rộng tâm hồn để đón những vang vọng muôn màu, muôn vẻ đó?.
Rồi thời gian sẽ minh chứng và nói nên tất cả những gì chân thực nhất trên cõi đời này, sự thật vẫn mãi là sự thật và giả dối cuối cùng cũng sẽ bị bóc trần theo hơi thở của thời gian mà thôi....!
Vẫn là ta của ngày xưa
Mênh mông trong khoảng vô bờ suy tư...
V.C.T.T