NIỆM KHÚC Ngày bỏ trầu Cô ngồi trầm dưới bếp Con chào mào thôi hót trước sân hoa Cháu mải mê với tràng pháo tép Bị phỏng tay rồi khóc lu loa. Ngày bỏ trầu Cô khóc ướt mùi xoa "Má hồng hỡi từ mai phai màu khác!" Cháu khỏi đau rồi chạy nhớn nhác Gọi đám bạn: "sang ăn cỗ nhà tao". Mười mấy năm sau Cháu tất bật giữa ồn ào phố thị Bỗng chợt nhớ trong cơn mộng mị Gọi tên cô cơn nắng vãng qua song... MẸ THÔI KHÔNG CÒN MAY ÁO ĐỎ Mẹ thôi không còn may áo đỏ Bậc cửa chiều ngơ ngác chiếc roi tre Mỗi lần mơ thấy niềm đau đất nỏ Lại một lần thiên di. Con chó bỏ nhà lên đê Lang thang tìm bạn tình bị bán Không phải con chó gàn Con chó cứ lang thang Mẹ thôi không còn may áo đỏ. Một mình trở lửa Con thù thì kêu Mẹ thở dài buốt ngực: "Lại một người bị bắt"! Nỗi gì ngầu trong mắt Đi ra lại đi vào... Không có con rung cành Cây trong vườn nặng lòng héo úa Bài tình tang goá bụa Mẹ thôi không còn may áo đỏ. Con chó trở về mất trí Không nằm khoanh Không cơm thừa, canh cặn Mẹ ngồi bên bắt rận Con chó từ từ ngừng thở Điềm báo thù thì ứng nghiệm Chăng tơ chi con nhện? Mẹ thôi không còn may áo đỏ.