Jump to content

oaoaoa

Thành viên
  • Số bài viết

    10
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Điểm

0 Neutral

Về oaoaoa

  • Xếp hạng
    Cấp bậc:
  1. Hoài niệm về một tuổi thơ đẹp đẽ giữa bộn bề bon chen thật giả lẫn lộn của đời sống hiện tại... Khát vọng về một sự hoàn hảo nào đó...hay sự bất lực trước chính mình, trước dòng chảy bất khả vãn hồi của thời gian, trước vòng quay khắc nghiệt của số phận... Hình ảnh vầng trăng luôn song hành với diễn biến của câu chuyện, là điểm tựa, là sợi dây nối liền những cảm xúc khác nhau qua từng giai đoạn của đời sống: Lúc thì "giấu mặt vào trăng/ tiếng cười để lộ" khi lại "vườn địa đàng lạnh ánh trăng hoang... ....cuốc kêu nhàu mặt cuội" Tượng trưng cho khát vọng viên mãn "ôm giấc mơ rằm" Rồi hóa thân thành nước mắt "mắt chảy ròng ánh trăng" Sự biến hóa của hình tượng "trăng" góp phần lớn vào sự sinh động của bài thơ... Một tình cảm cũ kỹ, khá thường gặp được mặc lên chiếc áo ngôn từ có vẻ kỳ khu, lạ lẫm. Sự bí ẩn không nằm ở nội dung tư tưởng mà do cách dùng ngôn ngữ. Có phải vì thế mà sau khi "đọc" nó ta cảm thấy hụt hẫng, gờn gợn gờn gợn trong lòng... ....dù bài thơ có kỹ thuật tốt và không phải là dở...! oaoaoa........òa!!!
  2. Những lời giản dị, nhẹ nhàng. Nhưng tôi cảm thấy chỉ cần một khổ đầu tiên là đủ. Khổ 2 và khổ 3 thêm vào chỉ làm loãng, mất đi sự cô đọng của bài thơ. "Nắng đốt dập môi, nắng thiêu dập mắt, nắng khét da đầu...nắng ơi là nắng! Tôi ước gì có thể bốc hơi" Bạn có nghĩ rằng để có thể "bốc hơi" được thì cần phải chịu đựng sự "thiêu đốt" gấp nhiều lần hơn thế ? Buổi sáng Con chim hoạ mi cất lên tiếng hót véo von Người người trông đợi Còn tôi thì im lặng không nói Khát khao có được một thanh âm khác loài chim ngày qua ngày quẩn quanh trong chiếc lồng và hót dưới sự tán dương của những tiếng cười có đủ ái, ố, hỉ, nộ... Nhưng người người lặng im như tôi đã từng im lặng trước chim Tôi bèn gọi cho tôi vào số 0985730629 Nhưng không ai trả lời Tổng đài báo “máy bận”. Thế thôi, chỉ cần thế thôi là đủ cho một bài thơ hay, giản dị và sâu sắc. "Nhưng người người lặng im như tôi im lặng trước chim" (bỏ "đã từng") Tôi nghe tim mình đau nhói...!!! oaoaoa..........òa!!!
  3. Bài thơ có thể chia làm 5 phần, mà trong đó: Khổ 1, 3, 5 là nhạc đệm Còn 2, 4 là ca từ Hay nói cách khác: 1, 3, 5 là nền vải trắng còn 2, 4 là màu sắc, đường nét và hình thể đang ngọ ngoạy trên đó hoặc là: 1, 3,5 là không gian sân khấu mà 2, 4 là những diễn viên đang biểu diễn Quá khứ im lìm lấp ló đâu đó đằng sau hiện tại, vừa là nguyên nhân vừa là đối cực của hiện tại sống động. Ngoài một vài sự khác nhau chút đỉnh thể hiện diễn biến của câu chuyện, khổ 1, 3, 5 là sự lặp lại lời kể lể của tác giả về nguyên nhân của sự kiện và cảm xúc của anh ta , không những làm nền tảng cho 2, 4 mà còn góp phần tạo ra nhịp điệu cho toàn thể. Điều này làm tôi liên tưởng đến nhửng con sóng, mà đáy của nó là 1, 3, 5 ...và đỉnh là 2, 4... ( còn nữa ) oaoaoa..........òa!!!
  4. Người thiếu phụ nằm ôm con, nhớ chồng, mắt ngóng ra cửa... Nơi đó, những chiếc rèm đang lay động...trong tâm... Thiên đường thơm rèm cửa nhà mình......sao không phải là anh.... Nỗi khát khao được diễn đạt kín đáo mà lồ lộ... "Trăng xuyên vào da thịt em tái sinh đường cong thẳng đường mềm..." "...xoắn xuýt tiếng mèo máng xối ngằn ngặt vòng nhau" "...mơn miết xoải mình vồ vập sóng bình minh" Hình ảnh đẹp quá ! "mình lay lay mãi trăng" như gọi mời, như thúc giục, như hờn dỗi... Bài thơ thật hay , thật xúc động ! oaoaoa.............òa!!!
  5. Vâng, trong cuộc đời mỗi người, thế nào cũng bắt gặp những biến cố bất ngờ làm ta thấy bàng hoàng thảng thốt...Những cảm xúc xáo trộn, những ý nghĩ nhảy múa lung tung trong đầu . Lộn xộn, vô kỷ luật, bất chấp những cố gắng dàn xếp của ta...nó tự lựa chọn, tóm lấy bất cứ hình ảnh nào có thể làm biểu tượng-xác thân vật chất cho sự tồn tại của nó... và, như một con khỉ con,"nghịch ngợm, làm tôi không thể tập trung". Nó không nghe lời ta...tự tách mình ra khỏi lý trí ta....dường như nó tồn tại độc lập. Ta mất đi sự mạch lạc của tư duy, cái vốn duy trì sự yên ổn và trật tự. Rồi bất chợt ta thấy mình đang quên. Quên ngay cả những điều thiết yếu mà bình thường ta chẳng cần nhớ ( bởi không nghĩ là mình có thể quên). Quên ngay cả những gì vừa mới xảy ra, cái nguyên nhân dẫn đến hiện trạng này... Bối rối, ngạc nhiên và thích thú ta tự hỏi: Điều gì đang xảy ra...? Ta vừa trải qua một giấc mơ, hay là ta đang mơ...? "Có thật là ta vừa trải qua một chuỗi ngày đặc biệt không nhỉ ?" Cái "chuỗi ngày đặc biệt" ấy đã xảy ra chuỵên gì ? Tác giả không nói. Và để ra một khoảng trống cho trí tưởng tượng của khán giả. Mỗi người sẽ có những chuỗi ngày đặc biệt của mình, của riêng mình. Và tự cảm nghiệm những gì xảy ra với mình... Chính khoảng trống này càng làm cho không khí bài thơ trở nên mơ hồ....làm nền cho hình ảnh Giọt nước mà tác giả chọn làm biểu tượng cho tinh thần đang thảng thốt của "Tôi"... Về phần mình, tác giả "gục mặt vào làn nước mát lạnh"... Những giọt nước.....những giọt nước...... Những giọt nước ám thị tâm hồn tôi Nước vô hình thể. Nước chảy chỗ trũng... Cái gì có thể chứa đựng nước sẽ là hình thể của nước. Nước đang như thế và tiếp tục như thế... Nước đang như thế và không còn như thế... Biến hóa khôn lường... "Nhưng nói chung thì, Về cơ bản là tôi thích cảm giác này Mặc dù Trong thảng thốt, tôi đâu thể làm thơ" Tôi mong rằng Bạn đừng bao giờ ''làm'' thơ Tôi mong rằng Bạn đừng bao giờ ''làm'' thơ Tôi mong rằng Bạn đừng bao giờ ''làm'' thơ Bạn là ai ? Bạn là ai ? Tôi ngờ rằng bài "Đàn cừu cười ha há trong đêm em" cũng là của bạn. Gửi tới Bạn lời chào, lòng yêu quí và trân trọng của tôi !
  6. bài thơ này rất hay, tớ rất thích...! Có thể nói tác giả đang cảm nghiệm sự mâu thuẫn ngoài cuộc sống và trong chính mình. Khắc khoải và bình yên được diễn đạt bằng một ngôn ngữ rất sáng...và ẩn chứa trong đó một câu hỏi lớn ! cảm ơn tác giả, tớ đã vote tặng bạn 5 sao... Còn với các bạn chưa hiểu bài thơ này: Lẽ nào các bạn chưa một lần đối diện với chính mình, chưa một lần nhìn thấy những mâu thuẫn bất khả thắng bại trong cuộc sống và trong tâm hồn mình? Chưa một lần tự hỏi mình rằng: đâu là Chân lý ?
  7. ................................ Đọc lại bài này, thấy phải thêm vào nhận xét đầu tiên: cách diễn đạt ngây ngô, lủng củng... Bạn nào là tác giả bài này đừng giận nhé...bạn hẳn là một thiếu nữ ( 17 tuổi thì "thiếu nữ " quá đi chứ còn "sắp" với "sẽ" cái nỗi gì ) rất đáng yêu....nhưng thơ thì.......tớ chấm 2 sao.......Cười xinh nhé !!! gửi minhcuong: trong nghệ thuật nói chung và thơ ca nói riêng, đã " gượng" thì không thể "hay" được đâu bạn ạ. Thân ! gửi nguyetthao: thấy bạn thích sex , tặng bạn cái này : sex rõ ràng mưa lọt vào đêm hổn hà hổn hển gió rên từng hồi cây oằn oại dưới môi hôn phố cong mình đón những vồn vã yêu rõ ràng trời đất đang yêu thế mà em bảo anh điêu, thế mà...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...