Tặng bạn, tôi biết tặng gì đây? Giữa trời mây, cuộc đời đầy sương gió. Đôi dép nhỏ theo chân bạn hôm đó, Bước tới trường tràn ngập những tình thương. Đôi mắt bạn hé lên niềm sung sướng Bởi tôi khen con tim ấy rất hiền, Toả ánh sáng xua nỗi buồn tan biến Cho lòng tôi nhẹ bớt những ưu phiền... Khung ảnh kia trắng trong khuôn mặt bạn Đôi môi hồng luôn nở nụ cười tươi Mái tóc dài tết đuôi sam óng ánh Vóc dáng nhỏ nhắn, rạng ngời niềm tin Ôi chao! Bạn hồn nhiên và giản dị Như ngôi sao rực sáng bầu trời đêm. Tặng bạn, tôi biết tặng gì đây? Khi con tim đầy rẫy những u buồn! Mỗi sáng sớm, mỗi lần đi đến trường Khi đôi chân nặng bước từng đoạn đường Ngại ngùng tôi khẽ chạnh lòng vấn vương Dường như đã mùa đông về hối hả, Giá lạnh băng phủ kín cả thịt da Bàn tay bạn nắm lấy bàn tay tôi Như ánh dương toả sáng bốn phương ngàn Sưởi ấm cả một vùng trời tình bạn. Tặng bạn, tôi tặng bài thơ này Chứa chan đầy bao tình cảm thân thương Dẫu vấn vương từng giọt trong khoé mắt Dẫu tháng ngày thoắt qua không trở lại Dẫu thời gian xoá mờ màu mực tím Dẫu bão tố rung động triệu con tim Nhưng lòng tôi một thời và mãi mãi Khắc tình bạn trên tượng đài vinh quang! Đêm 23/2/2006 Phương Thị Hoa Giáp Tôi đã kêu lên giằng xé con tim mình là tại sao tôi lại như vậy?cuộc đời tôi...