Trong lớp học tôi mơ màng nhớTuổi thơ tôi đã bình lặng trôi Không dữ dội ầm ào như cơn mưa rào vào hạ Đến nhanh rồi đi trong chốc lát Cũng kịp để ướt sạch thân khô. Tôi lại nhớ về con đường đất đỏ Trên đó tôi đã đi mỏi nhử hai gối Thân bám đầy bụi của luyến thương Đã bay hết hơi sương sáng sớm Chỉ còn giọt nước đọng đầu mi. Hàng cây xanh bám chặt bờ hai bên thành lối Cúi chào tôi khi cơn gió thoảng qua Làm mát rượi cả người Sáng đến tận tâm can. Vẫn một mình cả tuổi thơ bay lượn Không cùng ai chỉ thân xác rong chơi Đến khắp nơi khắp chốn như không dến nơi nào Lặng thầm như không vồn vã Những cánh chim ghé lại Trong chuyến hành trình số phận mang cho Để tránh đi cái rét, sức sống được bảo tồn. Tỉnh dậy sau cơn mưa Tôi lại hoà cùng lớp học Nơi thực tế đang hiện hình Cùng những môi hồng đỏ. Mưa lại xuống bất ngờ Tôi lại nhớ…