mysunlight
Thành viên-
Số bài viết
65 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Điểm
0 NeutralVề mysunlight
-
Xếp hạng
Cấp bậc:
- Sinh nhật 05/08/2000
Contact Methods
-
Website URL
http://http:/blogtiengviet.net/thanhtamngoc
-
ICQ
0
Profile Information
-
Đến từ
TP.HCM
-
Sở thích
Thơ, văn, rock, văn hóa dân gian, nhạc Trịnh, Phú Quang, Quốc Bảo...
-
mysunlight đã theo dõi Họp mặt Thơ Trẻ xuân 2007
-
BÔNG HOA CỦA TÔI Ôi bông hoa từ trên trời ? từ dưới đất ? chaúng ai biết tôi biết hôm đó khi tôi thức dậy nó mọc trên ngực tôi nơi trái tim – nó cắm rễ và ăn sâu lên trí óc đau buốt nhưng nó là bông hoa chưa bao giờ có trên đời chỉ một cách duy nhất trong đỏ như máu tôi và màu mắt tôi và nó mang hình trái tim - Của tôi ! Của tôi ! tôi hét lên như thế nhưng chẳng ai thèm nghe Mặc kệ ! bông hoa cười mỉa mai tỏa sáng trên ngực ấm trong lớp áo rách tả tơi . 10h25’/24/02/2005
-
BÔNG HOA CỦA TÔI Ôi bông hoa từ trên trời ? từ dưới đất ? chaúng ai biết tôi biết hôm đó khi tôi thức dậy nó mọc trên ngực tôi nơi trái tim – nó cắm rễ và ăn sâu lên trí óc đau buốt nhưng nó là bông hoa chưa bao giờ có trên đời chỉ một cách duy nhất trong đỏ như máu tôi và màu mắt tôi và nó mang hình trái tim - Của tôi ! Của tôi ! tôi hét lên như thế nhưng chẳng ai thèm nghe Mặc kệ ! bông hoa cười mỉa mai tỏa sáng trên ngực ấm trong lớp áo rách tả tơi . 10h25’/24/02/2005
-
THỜI GIAN Hôm nay là ngày mai của hôm qua là hôm qua của ngày mai Ngày mai là hôm qua của ngày kia Ngày kia là ngày mai của ngày mai là hôm qua của ngày kìa -Nhàm chán !- Tôi nói thế chẳng ai nói gì Ngày mai cũng như hôm nay Hôm qua cũng như hôm kia Cuộc đời vẫn thế - đếm mãi một con số 0 Ngẩng đầu hỏi chiếc lá rơi từ cây xuống trời:-Tại sao ? Lá bảo :Hãy xuống đây tôi sẽ nói cho - Nhưng làm thế nào ?Tôi không thể ! Tôi ước lượng phải mất trăm triệu năm mới xuống đến nơi Và khi đó thời gian vẫn cứ trôi ngày hôm qua là hôm nay,là ngày mai,là ngày kia,là ngày kìa ... 0h/23/02/2005 (nguồn :http://evan.com.vn)
-
MẮT EM Em mắt vàng nhìn như thiêu đốt Kìa ! Rừng âm u nơi trái tim bao chàng trai rực lửa Hòn Mặt Trời bơi thuyền trong mắt em kiêu hãnh như hai miệng núi lửa lan máu Ta cuồng vốc máu mắt em lên uống Cháy thân ta tan vào máu em Cây cháy Nhà cháy Cả thế giới chết cháy Ngày mai biển mắt em thay áo mới cho cả vũ trụ hồi sinh tất cả và ta lọt lòng trong tay em Mắt em là hòn than nhỏ dâng hai tay hứng lấy nhóm bếp . 9h25’/23/02/2005
-
THỜI GIAN Hôm nay là ngày mai của hôm qua là hôm qua của ngày mai Ngày mai là hôm qua của ngày kia Ngày kia là ngày mai của ngày mai là hôm qua của ngày kìa -Nhàm chán !- Tôi nói thế chẳng ai nói gì Ngày mai cũng như hôm nay Hôm qua cũng như hôm kia Cuộc đời vẫn thế - đếm mãi một con số 0 Ngẩng đầu hỏi chiếc lá rơi từ cây xuống trời:-Tại sao ? Lá bảo :Hãy xuống đây tôi sẽ nói cho - Nhưng làm thế nào ?Tôi không thể ! Tôi ước lượng phải mất trăm triệu năm mới xuống đến nơi Và khi đó thời gian vẫn cứ trôi ngày hôm qua là hôm nay,là ngày mai,là ngày kia,là ngày kìa ... 0h/23/02/2005
-
RƠI VỀ PHÍA MẶT TRỜI Nhiều khi muốn chết Tôi không xứng làm một thằng người để chết Vậy thì lại sống Sống như thế nào ? Tôi không biết chẳng ai nói cho tôi biết cả . Lê trái tim mòn cạnh trên đường đời lả nghiêng về phía vực hút móc mắt áp vào từng hạt bặm trần thế ghểnh mũi lên hứng lấy giọt tinh khí và chất ngất mùi gây xác chết Những bóng người ngổn ngang , vần vũ quanh tôi Một cơn bão lá đi qua đổ ầm cơn thác lũ vào trí não tôi nghiệm ra rằng tất cả rồi cũng phải rơi Ừ, mọi người rồi cũng phải rơi tôi cũng phải rơi nhưng rơi như thế nào ? Tôi cũng không biết Thấy một con đại bàng rơi từ trời xuống một vũng nước cánh dài rộng vô tri trước những giọt nước tù chịu chết trong im lìm . Nếu rơi , tôi sẽ rơi về phía Mặt Trời . 23h30’/05/08/2005
-
VÀNG Lá vàng Nắng vàng Đời cũng vàng Vàng nắng hay vàng lá ? Chẳng biết Ngồi một mình nhìn vàng gắt ăn lá xanh Rụng rời tả tơi lá vàng rơi Sóng vàng trên đất bơi bơi bơi bơi bơi về đâu ? xô tôi về đâu ? Rồi lá càng vàng vàng Rồi nắng cũng thôi vàng lá vàng lá vàng lá vàng nắng vàng đi đâu ? Lá ôm cuộc đời tôi vàng vàng tất cả những gì qua đôi mắt ấy . Ngày mai nắng lại vàng gió đã thổi lá vàng bay đi xa mặt đất Nắng vàng nắng vàng nắng vàng lá vàng đã đi xa mãi Nắng ôm cuộc đời tôi vàng vàng tất cả những gì qua đôi mắt ấy . trưa 04/05/2005
-
CÁI ĐỒNG HỒ 0 0 0 0 0 0 0 Cái đồng hồ quái quỷ kim không chạy và thời gian đi ngủ Thức mãi để chờ một cái nhích của kim giây Hôm nay Hôm qua ? Hôm nay Ngày mai ? tôi không biết Tôi Không Biết TÔI KHÔNG BIẾT Chờ Đếm Nó không chạy để mà đếm ! Chạy đi Chạy đi Chạy đi Nó không thèm chạy ! 0 giờ Tôi đi về phía bờ âm phủ gục ngã trước điên cuồng thác loạn xoáy sâu hiện lên trước mắt là chuỗi óc tâm linh tôi từ khi ra đời đặc một màu , không mùi, không vị , câm muôn thủa Chuỗi óc đâm mầm tương lai -Mầm đen ! Đáp Tôi vươn mình về phía Mặt Trời . 31/07/2005
-
ĐÔI LỜI Với tôi , thơ không phải là một con thuyền trôi trên biển chữ nghĩa để đưa người ta ra một chân trời xa tít . Con thuyền kia phải là một chiếc tàu ngầm siêu hạng , biển chữ nghĩa kia phải là biển tâm hồn đặc sâu của người làm thơ và cũng là của mọi người . Và người làm thơ , điều duy nhất mà anh ta có thể làm là là trở thành người cầm lái nhạy bén lái tàu ngầm ngụp lặn trong bể sâu tâm hồn đó để săn bắt những con cá cảm xúc lớn , để gom nhặt những viên ngọc trai chữ nghĩa về se thành chỉ dệt thành tấm thàm thơ tuyệt vời . Những cảm xúc kia không phải là thứ rung lên nhẹ nhẹ , êm êm mà nó chính là cái cảm xúc được vang lên từ đáy vực đen hun hút hay cất cánh từ đỉnh núi mây trời . Và đích đến cuối cùng để thơ la` cho người ta thấy tâm hồn họ đang trải ra trước mắt cùng với cuộc sống xung quanh mà người làm thơ không hề nói trực tiếp , làm cho người ta tuy đứng dưới mặt đất mà vẫn mỉm cười ngóng vọng lên Mặt Trời đỏ rực .
-
ĐÔI LỜI Với tôi , thơ không phải là một con thuyền trôi trên biển chữ nghĩa để đưa người ta ra một chân trời xa tít . Con thuyền kia phải là một chiếc tàu ngầm siêu hạng , biển chữ nghĩa kia phải là biển tâm hồn đặc sâu của người làm thơ và cũng là của mọi người . Và người làm thơ , điều duy nhất mà anh ta có thể làm là là trở thành người cầm lái nhạy bén lái tàu ngầm ngụp lặn trong bể sâu tâm hồn đó để săn bắt những con cá cảm xúc lớn , để gom nhặt những viên ngọc trai chữ nghĩa về se thành chỉ dệt thành tấm thàm thơ tuyệt vời . Những cảm xúc kia không phải là thứ rung lên nhẹ nhẹ , êm êm mà nó chính là cái cảm xúc được vang lên từ đáy vực đen hun hút hay cất cánh từ đỉnh núi mây trời . Và đích đến cuối cùng để thơ la` cho người ta thấy tâm hồn họ đang trải ra trước mắt cùng với cuộc sống xung quanh mà người làm thơ không hề nói trực tiếp , làm cho người ta tuy đứng dưới mặt đất mà vẫn mỉm cười ngóng vọng lên Mặt Trời đỏ rực .
-
Chào congiodem , cảm ơn vì đã ghé qua nơi hoang vu rậm rạp , ít ai đặt chân này .Ít nhất thì bạn cũng thật tốt ( dù bạn cũng chỉ là 1 lữ khách vãng lai ) . Đến với tôi thì tôi quý lắm , lấy tấm lòng yêu thương thân tình , lấy sản vật duy nhất của nhà làm ra ( là mấy bài thơ chẳng ra gì ) để tiếp đón . Thôi thì tình cảm là chính , cú tôi tiếp bạn bằng cái thơ này chắc bạn " tôi " quá !( hi` ) Bạn chỉnh lí lại cái tên " thơ chẻ " cũng hay ( tôi ngu thật , thế mà ko nghĩ ra ) . Nối thế này ko biết có ai tức ko , đôi khi tôi nghĩ là ... " thơ rẻ " .Có ai tức tối gì thì kẻ này xin só rì ve rì múc !
-
các bạn đọc bài này để " đổi món " nhé ! RƠI VỀ PHÍA MẶT TRỜI Nhiều khi muốn chết Tôi không xứng làm một thằng người để chết Vậy thì lại sống Sống như thế nào ? Tôi không biết chẳng ai nói cho tôi biết cả . Lê trái tim mòn cạnh trên đường đời lả nghiêng về phía vực hút móc mắt áp vào từng hạt bặm trần thế ghểnh mũi lên hứng lấy giọt tinh khí và chất ngất mùi gây xác chết Những bóng người ngổn ngang , vần vũ quanh tôi Một cơn bão lá đi qua đổ ầm cơn thác lũ vào trí não tôi nghiệm ra rằng tất cả rồi cũng phải rơi Ừ, mọi người rồi cũng phải rơi tôi cũng phải rơi nhưng rơi như thế nào ? Tôi cũng không biết Thấy một con đại bàng rơi từ trời xuống một vũng nước cánh dài rộng vô tri trước những giọt nước tù chịu chết trong im lìm . Nếu rơi , tôi sẽ rơi về phía Mặt Trời . 23h30/5/8/2005
-
ko ai " thèm" đọc và trả lời bài này của mình à ? Nghĩ cũng hơi tủi thân . Thôi thi` thôi vậy .
-
Cảm ơn congiodem đã tặng mình bài thơ và lại còn khen thơ mình nữa . Mình tham gia diẽn đàn thơ trẻ từ lâu mà có lẽ ít ai biết mình , ít ai chịu đọc thơ mình. Đọc và góp ý cho mình thừong xuyên nhé ! Mình cũng rất yêu thơ văn và cũng đam mê dấn thân . ko biết congiodem có vậy ko ? Như bạn nói đấy , dính vào thân cái chữ "thơ " là biết rằng thân mình sẽ khổ , cuộc đời chẳng có gì ngoài cía hồn thơ ( nhưng khổ thân cho mình , hồn thơ của mình mục nát quá , dở hơi , nghèo nàn quá , thành ra thơ cũng chẳng ra gì .) Post vài bài nên ko biết mọi ngưòi có thấy khó chịu vì " ngửi " phải mấy vần thơ " bốc mùi " hay ko nữa ! Hi` ! Thôi cố ngửi vậy nhé !
-
Xin chào các bạn . Tôi trẻ ?, tôi già ? , tôi cô đơn ? , các bạn cũng ko cần quan tâm đúng ko ? Uh , mỗi người 1 việc , hơi sức đâu mà quan tâm chuyện ko đâu . Mà nếu các bạn quan tâm đến tôi thì tôi cũng lấy làm lạ , và có khi lại tự hỏi : hay mình điên nên người ta mới để ý đến mình ? Tài mọn , nhưng chí lại cao ( thế mới đau !) nên chẳng làm ra trò trống gì . Sống vậy vờ theo thời gian và chết lúc nào mọi người ko hay- vì làm gì có ai thèm biết đến tôi làm gì . Tôi cũng chẳng buồn , vì thực sự , tôi cũng có để ý đến bạn đâu ? Thế là hòa . Một mình lang thang trên cuộc đời cũng được 1 thời gian khá dài rồi mà vẫn chưa biết mình sẽ đi về đâu . Thơ làm thì nhiều mà lại dở hơi , cám hấp , tình yêu ẻo lả , lằng nhằng , nhạt nhẽo... Ừ thì thôi , biết làm sao khi bất tài . Chỉ dám mong chẳng ai nghĩ nó là thơ mà chỉ nghĩ là 1 đống chữ minh họa cho cái nỗi lòng điên điên . Cũng vui ! Tôi trẻ , tôi ghẻ...( nhưng ko hề rẻ _) Tôi già , tôi hay la cà...( nhưng ko là ma ) Cô đơn , tơn tơn , cơn cơn ,... ( nhưng ko trống trơn) Bạn biết tôi là ai ko ? ( hi` ! , tôi là tôi , con bố , con mẹ tôi , và cũng chẳng biết bạn là ai ). Vậy thì đừng trả lời câu hỏi này nhé , vì bạn làm sao biết trả lời tôi thế nào. đành thôi , khi khác tôi sẽ giới thiệu - bằng cách của tôi ! Tặng các bạn đoạn chữ này : RƠI VỀ PHÍA MẶT TRỜI Nhiều khi muốn chết Tôi không xứng làm một thằng người để chết Vậy thì lại sống Sống như thế nào ? Tôi không biết chẳng ai nói cho tôi biết cả . Lê trái tim mòn cạnh trên đường đời lả nghiêng về phía vực hút móc mắt áp vào từng hạt bặm trần thế ghểnh mũi lên hứng lấy giọt tinh khí và chất ngất mùi gây xác chết Những bóng người ngổn ngang , vần vũ quanh tôi Một cơn bão lá đi qua đổ ầm cơn thác lũ vào trí não tôi nghiệm ra rằng tất cả rồi cũng phải rơi Ừ, mọi người rồi cũng phải rơi tôi cũng phải rơi nhưng rơi như thế nào ? Tôi cũng không biết Thấy một con đại bàng rơi từ trời xuống một vũng nước cánh dài rộng vô tri trước những giọt nước tù chịu chết trong im lìm . Nếu rơi , tôi sẽ rơi về phía Mặt Trời .
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.