wonhee
-
Số bài viết
15 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi wonhee
-
-
Vết chân
Dấu chân nào,
Đưa ta vào kỷ niệm…
Đôi mắt lim dim,
Con tim màu hồng.
Bầu trời khuya đầy sao,
Khi ai buồn thao thức
Nao nức tiếng phong cầm
Tâm hồn về đâu đó
Gió về đàn ta hát
Trên những nẻo đường xưa
Khi mưa vừa mới lặng
Nắng đổ trắng sân trường
Thương về…
Đôi hàng cây ;
Thôi đành
Xa từ đây…
Ôi ! Thương cho người tri kỷ…
Đường đi
Đường đi
Và đường dài
Gặp lại sau lần say
Hai con người không trẻ
Đã buồn tẻ
Đã âm thầm
Lời thăng trầm
Đêm rằm buồn không nói…
Ta cười nhạt trên môi
Mắt mờ hơi ướt nhỉ
Đôi mắt nào như đang
Lan truyền theo cảm xúc
Trong từng giây phút
Trong lúc lời ra
Trong nỗi xa nhà
Lam chiều bay mất….
Đông về quên dòng sông cũ
Ngôi trường ủ rũ bấc thêm nhiêu
Ôi tiêu điều
Ôi hoang vắng
Ôi giọt nắng
Trắng cả bàn tay
Ôi vòng xoay
Phai mờ ký ức…
Vết chân còn nơi đây
Bao giờ trông thấy nữa?...
0116110109
-
Chuyến Phà Đêm
Chuyến phà qua con sông quê hương
Vùng trời sáng lẫn ánh trăng mười sáu
Mây còn gợn, trăng buồn không ló mặt
Một khoảnh khắc…
Rùng mình,
Cơn gió thu!...
Mưa không thôi rơi,
Rơi bên hiên vắng,
Ánh mắt biết nói,
Bàn tay khẽ khàng…
Đâu đây lời chia ly,
Nước mắt không rơi, nhưng mi vẫn ướt!
Gió mưa li ti, con người nhỏ bé
Muốn hôn em…
Nhưng rồi chỉ nắm tay em!…
Ngọn núi xa vời: một màu đen!
Cơn gió thu vẫn thổi,
Tựa hồ mùa đông,
Mưa đã mang cơn buồn đến đây;
Vẫn không thấy mành trăng kia,
Sao không sáng tỏa?
Sao lại nấp sau màn mây kia?
Như con người,
Không biết mình là ai!
Đã không muốn nói lời chia tay,
Quê hương ơi! Tuổi thơ của tôi ơi!
Mi đã ướt, nhưng không dòng nước mắt…
Chuyến phà đêm,
Chuyến phà mang tên quê hương…
Chào em, về đi, đừng tiễn…
Chuyến xe đêm đưa tôi ra đi
Bỏ lại một nụ hôn,
Chưa bao giờ tồn tại…
Vứt lại tuổi thơ của tôi,
Bên dòng sông….
-
Cô Nguyệt
Ta ôm mảnh trăng vào lòng
Trong nỗi niềm chất chứa
Vì lời hứa
Hay lần tiễn đưa
Sau cơn mưa chiều
Vết tiêu điều hãy còn in dấu…
Trăng không sáng, khi mây buồn không đến
Một mình ta, lay láng ửng đêm tàn
Không màng
Không mang
Không than
Không tiếng đàn
Không ngày tháng
Không tang tóc
Và không khóc lóc
Vì ai tán tỉnh vầng trăng
Giữa đêm rằm cô lẻ…
Dấu vết
Của lần tiễn đưa
Trong một cơn mưa ngâu
Mang cả màu u tối
May thay một màu vàng
Le lói giữa trời đêm
Đem về tất cà những luồng cảm xúc
Cho từng đêm trăng về thao thức
Cho từng lúc đêm sáng màu mây
Cho đêm này cao và lan tỏa
Cho tất cả những ai con người…
Về đây mau mây ơi
Ta đang đợi khung trời khuya sáng
Tự do giữa cõi đời
Nguyệt là em rồi sao ?...
__________________2333111108
-
Đê mê
Ta say trong cơn mê,
Cô đơn về lối nhỏ.
Gió còn xoa từng cơn,
Bay tóc hờn xao động.
Bầu trời kia thật rộng,
Sao lạc lõng trời thưa.
Long lanh mưa rơi nhạt,
Cô đơn lạc lối về…
Giang tay ra hứng giọt sầu,
Xoa lên mái tóc cho màu thêm đen…
Vẫn từng đêm ngồi mê,
Trong hơi men não nề
Khi say lê mi nặng
Nhìn lên trăng sáng mờ
Tình buồn xa thờ ơ
Trong đôi lời nói nghẹn
Giọt buồn hoen trên mi
Hướng vào mi chảy ngược
Đêm nay dường như chậm
Trải dài tận năm canh
Trăng soi mành đứt đoạn
Vì soi choáng ngột dòng….
(LX, 0706)
-
Trà
Hương Vọng Nguyệt vào thân
Lâng lâng hơi thở nhỏ
Sáng tỏa trăng trên đầu
Âu sầu cơn gió khẽ...
Ta đã nghe, và đã biết những gì?
Khi những cơn si mê vừa qua
Vẫn ngôi nhà củ,
Ũ rũ mái trường xưa,
Mưa về trên dãy lớp...
Chợp mắt
Bao năm
Âm thầm
Không nói
Trong đêm tối le lói một ánh đèn
Xua tan đêm đen, bằng những lời muốn nói
Đêm tối,
Thôi đi những tiếng cười cợt!
Nhợt nhạt,
Những hạt tâm hồn.
Vùi chôn,
Nỗi buồn tuôn chảy.
Và thấy một tương lai
Như trăng tròn hay khuyết...
Ôi! Những bông tuyết mùa đông!
Ước rằng người có thể ôm nó vào lòng...
Cho dòng sông ngừng trôi,
Cho môi này luôn thắm,
Cho lắm lúc em buồn,
Cho gió luồn bay hết!
Và kết tinh lại,
Còn ta và em trong đêm...
Trăng vẫn sáng, khi mây buồn không đến
Trăng vẫn cao, khi sao hãy chưa tàn
Màn đêm nào,
Hãy vào trong giấc mộng
Của người bạn mông luân....
_________131208
-
Hơi Thở Mùa Đông
Nơi xa xa góc phố,
Nghe tiếng ai về;
Nghe hơi thở mùa đông...
Từ xưa
Người đã thấy
Những cơn mưa đông về
Thoáng chạm bờ vai
Trên con đường dài;
Người cũng đã biết
Một màn sương
Ôm lấy mùa đông
Bên dòng sông cạn
Ánh vàng long lanh...
Ngẩn ngơ!
Nhớ lại điều gì...
Điều chưa từng quên.
Mùa hè và những cơn mưa ngâu!
Mùa đông say những đêm thâu!
Thu đã đi, không ngoảnh đầu nhìn lại;
Một mùa xuân, từ đáy lòng ai...
Ôi! Hơi thở mùa đông,
Nghe hơi rượu rực,
Đứng vững!
Đâu một lối về...
Đàn lên một bản
Cho cháy bùng lên
Ngọn lửa...
Trong con người ấy!
______________1111108
-
Phong Cầm
Bên kia dòng sông mây
Vầng dương dần tắt lịm
Mảng thuyền hồng cháy rực
Ôm lấy dòng sông băng
Cho ta một bức tranh,
Không đều,
Nhưng đầy sắc tỏa...
Vệt máu ngang qua trời
Huyền hoặc
Vĩ cầm đưa chiều sa
Và mưa rơi,
Tiếng cầm trong chiều mưa
Não nuột,
Và day dứt...
Bóng người ngang qua cửa
Khi trời đang hoàng hôn
Tắt lịm cả vầng dương
Ôi! Tiếng cầm hòa gió thét
Để chiều rơi buồn thêm...
Gió ngân nga ai oán,
Lịm dần mưa mùa thu...
1803290808
-
Điệu Nhảy
Nắng nhạt
Rơi cuối con đường
Cơn gió
Nhè nhẹ bóng nhìn xa
Và ta nghe
Lời ru của lòng gió...
Lời nào thì thầm trong tiếng kèn xaxophone
Tưởng chừng như bất tử
Người song từ
Chưa đến đã rời đi
Trong một cơn si mê
Khi mắt nhìn cái nhìn thoát tục
Như một dòng sông
Đang dần ra bể...
Không còn chỗ cho niềm đam mê!
Không còn chỗ cho rễ mộng lan tỏa!
Trong tiếng nhạc nồng nàn
Piano vang lên như thức tỉnh
Để đem về một giấc mơ đẹp hơn
Trong căn phòng rộng
Và trong vòng tay em
Điệu nhảy vừa bắt đầu
Và đó là thời khắc mãi mãi
Để ta và em yêu nhau...
Giấc mộng,
Trải khắpn căn phòng
Đôi mắt,
Còn đọng ánh nhìn xa
và ta nghe,
Lời em vừa biến mất....
09-1008
-
Nôi Mộng
Con xóm vắng treo hàng cây vi vút
Từng giọt lả tả rơi...
Phảng phất cơn gió trời
Theo màn khuya vời xa...
Mang vào đây một hình ảnh nhỏ
Một con đò rẽ sóng từ xa
Đâm xuyên qua những sương mù
Nghe vi vu gió luồn khẽ chạm
Chầm chậm
Chầm chậm
Và đơn côi
Như một chiếc nôi
Nổi bềnh giữa bể
Xa khơi,
Chờ đợi những ánh đèn
Hơi men như nằm lên trên
Theo cơn gió luồn
Luôn tuồn ra bể...
Câu chuyện chợt dừng trên môi
Đột ngột!
Bên quán nghèo đã dột
Gột rửa đi!
Cho hồn thôi nhột.
Bằng bia,
Hay bằng gạt thuốc tàn bay
Trên cánh tay nhỏ
Của một con người nhỏ!...
Chiếc nôi đã trôi về
Theo bờ đê định mệnh
Một bến dừng
Hay bờ đứng cheo leo?
Hạ neo đi!
Cho chìm luôn mộng mị
Bước chân về,
Trên phố dài mưa
Và đưa ra,
Một lời đạ khép...
Nép xe vào bên lề
Hải dường hóa đại lộ
vàng ánh đèn soi,
Ánh bình minh hé rọi...
0352170508
-
Khói Bể
Mỏm đá
Ôm ngàn con sóng
Rêu phong
và những xói mòn
Mây mù trong cơn mưa xa khơi
Đen một góc trời
Sóng xô gió dựng tóc rối
Trên con đồi gạt thuốc tàn bay...
ÔNg ta giang tay đón lấy mặt trời
Trên đỉnh đồi một mình trơ trọi
Trong ánh hoàng hôn một màu đen sẫm
Gió luồn mưa tới kiêu sa...
Con tim se lại
Con sóng xô đều
Trong cơn mưa gió
Tàn bay theo làn...
Ảm đạm,
Một bầu trời ảm đạm...
Ngẩn quay đầu xuôi người theo gió lộng
Bỏ đại dương ở lại sau lưng
Làn khói màu mang hình con rắn độc
Trong cơn mưa,
Không biết mình là ai!
Mỏm đá
Ngẩn nhìn
Ông ấy!
Chỉ thấy đồi,
Không thấy Giê_su...
120508
-
Hoàng Hôn Ức
Trời chiều mây tắt nắng
Sóng triều gợn lăn tăn
Gió nhiều khi dồn dập
Túp lều xưa còn chăng...
Có chút ánh nắng
Xuyên cố mây tầng
Lưa thưa ánh sáng
Từ không đâm vèo
Chiếc xe đạp trên đường
Giương guồng chân bất tận
Lan la theo hoàng hôn
Chôn vùi bao giâc mộng
Tiếng gió vi vu
Tắt nắng âm u
Trời mây vàng vọt
Mắt mờ lim dim...
Ôi! Một làn hơi thở nhỏ...
Không có trời, cũng chẳng có thời gian
Tiếng buồn tuôn vô tận
Đôi bàn tay tái tê...
Túp lều ơi,
Xe đạp ơi,
Hoàng hôn ơi!
Và những buổi chiều,
Không còn trong ký ức...
______________09/07
-
Hạ Vũ
Thoáng qua mấy chiếc lá
khi những chiếc xe lao qua
Trong một buổi chiều tà
Mang một nỗi niềm khôn tả
Mưa lả tả
Gió lay là
Và từ đâu sà xuống
Một con chim non
Đâu đây những chiếc môi son
Mím chặt sau làn vải mỏng...
Trên đường xe lao nhanh
Từng chiếc từng chiếc một
Chở theo những nỗi niềm
Của mỗi con người khác
Hơi nắng chiều vương vấn
Hòa vào những giọt mưa
Chấm đều những bờ vai
Thấm vào nỗi lòng ai...
Mưa xa bay...
Chiếc giỏ xe hoa đầy
Vươn dày cánh phượng đỏ
Áo dài em thướt tha
Trên ngả đường nắng nhạt
Mưa ướt áo em bay
Nắng chiều vẫn vàng vọt
Nhẹ nhàng...
Trong mưa bay,
Lặng thầm...
Trong cơn say!...
Có những mùa hạ về
Trên mái trường nắng đổ
Có những giọt mưa bay
Trên lối về rất nhỏ....
-
Trinh Nguyên
Chiều mưa nghe bước ai về,
Lặng lẽ...
Se se cơn gió nhạt
Nắng chiều đã tàn phai…
Em bước trong gió về
Như cơn mê bất chợt
Nắng còn rơi nhợt nhạt
Hát lên bản tình ca
Không lời…
Nhưng đầy cảm xúc!
Từng phút…
Từng phút…
Hay từng giây.
Đôi mắt em
Đã hòa vào trí nhớ
Khi mỗi buổi chiều
Em mang giấc mơ về đây.
Tôi đang nằm trong mộng
Trong một cõi mênh mông
Bàn tay tách sương mù
Nắm lấy bàn tay tôi:
Cháy rực
Một tình yêu,
Xóa nhòa
Một màu hoa…
Ta nghe cơn gió về
Nghe cả bước chân em
Nghe tim em đang đập
Biết rằng em đang yêu!...
0030050808
-
Bóng............
--------------------------------------------------------------------------------
Có bao giờ bạn nghe tiếng gì đâu đó trong đêm...
Và bạn có đuổi theo nó không???
Ai hát từng đêm hát từng đêm,
Khung trời trên ấy không còn êm,
Sao giăng không mây liềm ánh nguyệt,
Ai nghe cho hay tiếng vang rền...
Lẫn khuất lời xa bóng dần xa,
Cây trơ reo gió lá lay là,
Đôi chân loạn bước theo lời ấy,
Cố lắng mà nghe tiếng vang nhòa!...
Một dừng đôi bước một nhìn quanh,
Bốn trời hoang vắng bỗng lạnh tanh,
Lời kia chưa dứt mà không bước,
Bởi bước về đâu hỡi ai hành!
Trong đêm nghe tiếng hoang vùi lắng
Ai hát mà rên! Nỗi lòng chăng?
Đôi chân quỵ xuống không còn bước,
Cố lắng mà nghe gió hay người???
(07/07)
Trinh Nguyên
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bóng............
--------------------------------------------------------------------------------
Có bao giờ bạn nghe tiếng gì đâu đó trong đêm...
Và bạn có đuổi theo nó không???
Ai hát từng đêm hát từng đêm,
Khung trời trên ấy không còn êm,
Sao giăng không mây liềm ánh nguyệt,
Ai nghe cho hay tiếng vang rền...
Lẫn khuất lời xa bóng dần xa,
Cây trơ reo gió lá lay là,
Đôi chân loạn bước theo lời ấy,
Cố lắng mà nghe tiếng vang nhòa!...
Một dừng đôi bước một nhìn quanh,
Bốn trời hoang vắng bỗng lạnh tanh,
Lời kia chưa dứt mà không bước,
Bởi bước về đâu hỡi ai hành!
Trong đêm nghe tiếng hoang vùi lắng
Ai hát mà rên! Nỗi lòng chăng?
Đôi chân quỵ xuống không còn bước,
Cố lắng mà nghe gió hay người???
(07/07)