nợ NGUYỄN ĐỨC HẬU NỢ Mặt trời mắc nợ dòng sông Sáo diều mắc nợ cánh đồng tuổi thơ Phù sa mắc nợ đôi bờ Nên con sóng bạc trắng phơ mái đầu Tiếng cười mắc nợ nỗi đau Yêu là bởi mắc nợ nhau vĩnh hằng Nợ gì gió phải bẻ măng Mà chưa trả nổi thăng bằng cho tâm! Lòng mang món nợ âm thầm Cứ canh cánh giống lỗi lầm khó tha Nợ đời chìm nổi bôn ba Hành trang chỉ giấy trắng và chữ xanh Cùn lên chép miệng thôi đành Trả sao hết nghĩa ngọt lành quê hương ! Phan Thiết ngày 21 – tháng 08 – năm 2008 LỜI RU NON CAO Trăng dù trăng thuở hoang sơ Vẫn nghe tiếng mẹ ầu ơ mà về Trời xanh xanh mải xanh mê Cũng còn có mắt nhìn về mai sau Nắng dù nắng ở trên cao Vẫn mang ơn những chòm sao vượt tầm Thơ dù đủ chín khúc ngâm Vẫn không xoa dịu vết bầm thiên tai Chuồn chuồn cao thấp cứ bay Nhưng đừng để bão giông quay hại người Héo tươi thì bảo tại trời Vàng son đen bạc bảo đời trả vay Ngàn năm mới mọc thành cây Chỉ trong chốc lát tàn ngay cả rừng ! Nhìn mưa lòng nặng khôn cùng Ngăn sao con lũ dữ đừng đi qua Vầng trăng còn ở đâu xa Mẹ ru văng vẳng nghe ra tìm về . Phan Thiết 18 tháng 08 – năm 2008 LỠ Lỡ đò thì đợi chuyến sau Lỡ miệng thì ngậm nỗi đau bẽ bàng Lỡ thì như ruộng bỏ hoang Lỡ duyên như chiếc đò ngang không chèo ! Phan Thiết ngày 07 – tháng 09 – năm 2008 CHÀNG KHÙNG Váy áo lòe xòe vén thấp cao Chàng khùng ở khách sạn ngàn sao Nghe đâu là cảnh sát săn cướp Vợ đẹp bị người cướp.”Nốc ao” ! Bới rác đứng ăn cười ngớ ngẩn Cầm chai ngồi uống hát nghêu ngao Ai nhờ khiêng nặng nghiêng vai đỡ Váy áo lòe xòe bước thấp cao. Phan Thiết ngày 09 – tháng 04 – năm 2008 MỘ CÁT Biển quặn mình gồng bão số hai Bầy ong vỡ tổ khổ làng chài Khăn xô dãy dãy hờ khan giọng Mộ cát hàng hàng đắp thiếu thây Biển vẫn còn xanh đầu gái góa Cát thì cứ trắng cốt trai tài Bão tan ghe lại đi khơi,lộng Biển giả đâu lường hết họa tai ! Phan Thiết ngày 06 – tháng 04 – năm 2008 HƯƠNG QUÊ Đất chắt chiu nuôi vải,nhãn lồng Cây vươn tỏa bóng khắp non sông Hiến đời trái chín nhòa mưa trắng Dâng nước mầm non rực nắng hồng Thắm đượm ơn nguồn lo gạn đục Thảo thơm nhờ cội khéo khơi trong Quê xa, nhãn vải xanh tâm tưởng Gắn bó bên nhau ngọt tấm lòng. Phan Thiết tháng 07 - năm 1996