-
Số bài viết
37 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi tangtoichoem
-
-
Có chuyện lạ như vậy thật sao?
Thà người yêu bắt chọn giữa rượu, thuốc lá và...em thì còn hợp lý, đằng này...
Cũng bởi vì:
"Thơ với đời đừng như hai đường thẳng song song
Dù khoảng cách đủ gần
Có gì buồn hơn thế...."
Con gái có đôi khi cũng lạ, nhưng mà do bạn không làm thơ tặng nàng thôi, nàng ghen là phải
-
***
Lâu nay anh trông đợi
Lâu nay anh ngóng chờ
Lâu nay anh hy vọng
Lâu rồi vbẫn ước mơ.
Thưở ấy chẳng là xưa
Cũng không gần gũi lắm
Anh là chàng ngu ngơ
Bước theo cô áo trắng.
Này đây góc phố nắng
Đoạn dốc của ngày mưa
Những khóm hoa cúc dại
Không còn để vào thơ
Những cành phượng đong đưa
Mùa đông khô - lá vỡ.
...
Nhưng giờ anh không đợi
Và cũng hết ngóng chờ
Đã thôi không hy vọng
Nên còn đâu ước mơ....
***...
-
***
Có lẽ phố huyện giống như cô gái
Khẽ mỉm cười nắm tay lắc sơ sơ
Chiều cuối đông trời rắc những hạt mưa
Không ướt nổi ước mơ lưng chừng núi
Quán mùa đông đóng im cho trời nhanh tối
Gió thổi bên này mang khói phía bên kia.
***...
-
Vô đề
Chỉ là xa cách mà thôi
Tôi không đến được phương trời của em
Thì đành coi sự lãng quên
Như miền đất hứa, của niềm tin xưa.
Con tim ai sống giả vờ
Rối ren bao chữ đợi - chờ - hẹn - mong
Mà lòng có thật thế không
Xin không nhắc nữa - Tình trong tôi tàn.
Đường về không rụng lá vàng
Mưa chiều không đổ, gió ngàn không đưa
Mà sao thấy lắm hoang sơ
Thôi thì xa cách là chưa có gì.
Em còn biết mấy lần đi
Nhưng tôi ước chữ, chung quy là về
Dẫu chưa bước tới mùa hè
Mà nghe văng vẳng tiếng ve đã trầm.
30/5
-
<TRang>
Em đã đi đến phương trời xa
Sứ lạnh trời Âu maxcova
Để lại trong anh niềm nhung nhơ'
Nỗi nhớ vô bờ nỗi nhớ Âu
NTTN
-
QUÁ KHỨ
Quá khứ đó
Giống như một sợi xích trói lòng ta trĩu nặng
Để rồi đi qua
Biết bao ngày tháng dài dẵng
Vẫn cứ để con tim
Chôn chặt trong bóng đêm dài câm lặng.
Quá khứ đó
Chỉ là một mối tình đơn phương nhưng tha thiết
Chứ có gì đâu
Ngoài ánh mắt nhìn và hình dung mỏi mệt
Thế mà
Mỗi lần chạm vào
là một nỗi đau - cay nghiệt.
Bây giờ
Chợt gặp lại mối tình xưa ấy
Người ấy
Đâu có còn như xưa
Vậy mà mình lại giữ chặt niềm mộng mơ
Của một thời xa lắc.
-
Rồi có đôi lần
Một sáng mùa xuân rất đẹp tươi
Nhìn ai cũng muốn nở nụ cười
Thấy yêu cuộc sống bao điều lạ
Hồn nhiên như thưở mới ra đời.
Mùa xuân ngồi ngắm những đóa hoa
Dù là hoa vải, thì cũng là
Cuộc sống đôi khi ta đứng lại
Ngồi yên, nhưng đã bước rất xa.
Có lẽ lòng ta đã yêu người
Hồn nhiên, dung dị, chỉ thế thôi
Nhưng giờ xuân đến, bao điều cũ
Đã lỡ gửi về thưở xa xôi.
Rồi có đôi lần tôi nhớ em
Cho ngày chút gió, và nắng thêm
Nhưng em có lẽ giờ đây đã
Sắm sửa cho mình cuộc tình duyên.
Thì thôi, bình lặng nhé con tim
Để ta ruồng bỏ một bóng hình
Vô tâm, như thể là một kẻ
Chưa biết bước qua một cuộc tình.
24/12/2006
-
Đúng là truyện ngắn này hay ở cốt truyện thật, nói chung là đọc có cảm động.
Nhưng tớ xin góp ý nè, nếu như cậu đừng ép nhân vật "tôi" trong truyện nói ra những lời khiên cưỡng thì truyện sẽ hay hơn đúng không???
"- Sao ra ngoài trời mưa mà không cầm theo ô hả con ?
- Con vội quá nên quên mẹ ạ.
- Có chuyện gì thế ?
- Không ! chẳng qua con mới làm mất một thứ ở sân bóng nên ra tìm lại thôi ạ.
- Có tìm thấy không con ?
- Con mất nó mãi mãi rồi mẹ ạ.
- Có mua lại được không mẹ cho tiền mua lại.
- Chẳng bao giờ có thể mua lại được. Nó đắt hơn tất cả mọi thứ. Nếu mua được con sẽ mua bằng chính cuộc sống của mình."
Hơn nữa, một số tình tiết trong truyện nhiều khi hơi vô lý
"Tôi chạy đến và ôm chặt lấy An. Tôi ôm thật chặt vì tôi sợ rằng nếu buông cánh tay ra An sẽ rời xa tôi mất.
- Thôi nào để em nấu cơm không thì hỏng hết các món ăn bây giờ.
An dịu dàng nói với tôi. Tôi buông ra và quay lại nhìn mẹ. Mẹ nhìn tôi vẫn giữ một nụ cười trên môi.
- Hôm nay mẹ có việc bạn phải ra ngoài hai đứa trông nhà cẩn thận nhé.
- Vâng ạ.
Vậy là bữa tối có tôi và An. Một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến. Sau đó An gục vào vai tôi, chúng tôi cùng ngồi trên sofa xem "Love story ". Bộ phim kết thúc và đến lúc dành không gian cho những lời yêu thương. Đêm đó là được coi như đêm hạnh phúc của chúng tôi mặc dù chúng tôi chưa phải là vợ chồng."
Người mẹ trong truyện có thấy lạ không? Mình nghĩ là "hiếm có" mẹ nào như thế
, hơn nữa mẹ đi tối vẫn chưa về, để các nhân vật tự do "hành sự" kể cũng vô lý.
Đây là những góp ý nho nhỏ của mình, và đậu đừng nhụt chí nhé, bởi vì nếu cậu khắc phục được những điểm "nhỏ mà không nhỏ" này, biết đâu cậu trở nên nổi tiếng với văn của mình đo')
-
cậu nói chuyen với tớ đi rồi tớ sẽ sửa lại những nội dung này
-
heeeeeeeeeee xin cha`o
to biet la` cau dang online
minh co the noi chuyen duoc khong
nick cua ti la` tangtoichoem@yahoo.com
-
-
VCNTY
Không thể có chú rùa thần ngày xưa
Xây cho ta thành tình yêu vững chắc
Anh ngàn năm vẫn chỉ là tên ngốc
Chiếc quạt mo xin đổi lấy tình yêu.
Em thì hiền nhưng xa đến bao nhiêu
Ta để trắng cả khung trời lăng lẽ
Em vô tư, hình như đâu phải thế
Vô tình thôi ánh mắt đã phân vân.
Anh nhìn em suốt cả mùa xuân
Nhưng vẫn nhớ, buồn nghiêng sang mùa hạ
Qua mùa thu, rồi mùa đông thay lá
Sương trắng rơi phủ trắng những con đường.
Bất luận điều gì cũng dẫn đến yêu thương
Nhưng tình cảm chẳng qua là trang giấy
Em cũng hiểu và thời gian biết đấy
Phải không em????
Bây giờ thì không nhớ cũng không quên
Rồi tất cả sẽ trôi vào quá vãng
Lá bàng rơi trong một chiều vắng lặng
Như đánh rơi một nốt nhạc âm thầm.
Anh không là nhac sĩ giữa cung trần
Ghi lại bản tình ca từ độ ấy
Nhưng khúc hát trong tim còn vọng mãi
Lời yêu em ròng rã tháng năm qua...
_____________________________________________
-
Trở lại
Trang giấy và mấy vần thơ
Và đây tay bút mà chờ đổi thay
Dẫu khi trở lại nơi này
Chân ta không bước, mà quay lưng người...
Dẫu sao, ngày tháng đã thôi
Còng lưng kỷ niệm cái thời đã qua
Cái thời yêu bướm yêu hoa
Yêu luôn cỏ dại để mà tặng em.
Bây giờ đi tới cùng đêm
Đi vào mơ ước mà quên trả rồi
Mà sao trả được nụ cười
Trả đôi mắt nhớ cho người quên ta???
Mưa rơi vào giữa tháng ba
Sao mưa rơi ướt xe hoa làm gì?
Đời cay đắng lắm, nhiều khi
Người ta nước mắt, đổ vì tại mưa.
-
CHỜ ĐÊM QUA
Ngồi chờ đợi
giọt thời gian rơi xuống
Tôi cầu mong
được uống
một giọt mồ côi.
Từ giã những niềm vui
Bây giờ tôi
Lăng lẽ đếm từng giây để đi vào cuộc sống
Để xa em
Giã từ tháng ngày mong ngóng
Giã từ...
Quên
Đêm!
Ly cà phê
lạnh
uống hoài không cạn
Như sực nhớ một đời người tản mạn
Cập bến bờ vui là chuyện cổ xa vời...
Ngày mai
Nắng sẽ lên
Và không gian lại ấm
Giọt thời gian âm thầm....
________________________________________
-
***
Thôi giờ ta xa nhau
Bằng không gian địa lý
Để cho thần thời gian
Tách ra trong ý nghĩ.
***...
-
CHỜ ĐÊM QUA
Ngồi chờ đợi
giọt thời gian rơi xuống
Tôi cầu mong
được uống
một giọt mồ côi.
Từ giã những niềm vui
Bây giờ tôi
Lăng lẽ đếm từng giây để đi vào cuộc sống
Để xa em
Giã từ tháng ngày mong ngóng
Giã từ...
Quên
Đêm!
Ly cà phê
lạnh
uống hoài không cạn
Như sực nhớ một đời người tản mạn
Cập bến bờ vui là chuyện cổ xa vời...
Ngày mai
Nắng sẽ lên
Và không gian lại ấm
Giọt thời gian âm thầm....
________________________________________
-
***
Nắng đốt lòng tôi giữa những ngày
Xa em, từ dạo đó đến nay
Yêu em, nhưng tôi mong em hãy
Đừng nhớ đến tôi một phút giây.
***
Tôi phải là người tệ lắm không?
Không cùng đi hết một mùa Đông
Và lời yêu ấy, thì cũng chỉ
Bạc bẽo và gian dối cõi lòng.
***...
-
VÔ ĐỀ
Tất cả vẫn như xưa
Vẫn là điểm dừng truớc khi mình xuất phát
Vẫ con đường hoa sữa thơm ngào ngạt
Vẫn lối đi về
Tất cả vẫn như xưa...
-
Tiếng gọi
Một tiếng gọi lạc lõng
Rơi giữa đường phố đông
Không đủ để níu giữ
Bóngmột người - hư không.
Biển gọi những dòng sông
Những dòng sông gọi suối
Nhưng tiếng gọi con người
Không là đường gạch nối.
Vì vậy nên xa cách
Bằng một nụ cười trừ
Ôi nụ cười đốt cháy
Một hình dung thực hư.
Vậy là cách xa ư?
Tiếng gọi đang còn vọng
Người đi đến vô cùng
Chỉ còn ta - cô đọng.
-
Chuyện Cũ
Em đừng viết tiểu sử của mùa Đông
Đông vẫn có va` không bao giờ mất
Đừng như anh - suốt một thời mỏi mệt
Lỡ đi tìm tận cuối của mùa Thu.
Từng khúc hát của một thời ấu thơ
Tưởng chừng đã đi qua không trở lại
Một chiều mưa đã về cùng gió ngái
Tiễn đưa từng kỷ niệm của tâm hồn
Em đừng viết tiểu sử của dòng sông
Đừng hỏi biển, biển giấu sâu tận đáy
Có những điều không nói ra, vì vậy
Đừng hỏi anh chuyện cũ để làm gì...
____________________________________
-
CHIA TAY
Chia tay không nói không rằng
Thôi thì đành thế cho bằng lòng nhau
Coi như nước chảy qua cầu
nước mang đi mất thưở đầu ta yêu.
Lòng tôi hoang vắng bao nhiêu
Ai gom lá rụng cho nhiều ước mơ
Coi như là ngọn gió đưa
Gió đưa luôn cả mấy mùa ta qua.
Thôi đành xa cách - cách xa
Thôi em, nuôi những nụ hoa không cười
Coi như đã có một người
Yêu em nhưng lỡ duyên rồi đành thôi.
_____________________________________________________
-
Tiếng gõ cửa
Tiếng gõ cửa trong một chiều mưa
Nhẹ nhàng và khe khẽ thế
Những ngón tay run run
Chạm vào nơi trần thế.
Trong thế giới chỉ có mình ta
Nghe thấy âm điệu ấy
Dù ranh giới mảng như tờ giấy
nhưng tiếng gõ tao nên cách ngăn dài.
Mưa rơi trong suốt những ngày này
Những ngày ta giấu mình
Để nói hộ con tim
Những tình cảm giờ không thân thiết nữa.
Hãy nhìn thấu
Sự lăng im đồng nghĩa với lời cay đắng
Vì cảm thấy trên môi là vị mặn
Nên ta ví như
Biển là nước mắt của trời...
_____________________________________________________________
-
CHUYỆN CŨ
Đấy la` chuyện cũ xa vời
Nên em nghe một lần rồi lại quên
Thế là tôi lại gọi tên
Thế là câu chuyện có thêm một người.
Này em ngày tháng cũ rồi
Cũ như chuyện cũ mà tôi nhắc nhiều
Bao mùa qua, tuổi thương yêu
Mang đôi mắt nhớ làm xiêu nỗi lòng.
Xa rồi, xa mấy nữa không?
Xa như mái tóc - dòng sông không nguồn
Xa như tất cả nỗi buồn
Đưa em đi đến nhũng miền không tôi.
-
Có mưa
Có mưa trên đỉnh thu sầu
Có tôi hứng nước trên cầu nhân gian
Mà thương yêu mấy cũng tàn
Xin không trách giận người đang quay về.
Có mưa trên đỉnh mùa hè
Có tôi đang đếm nhũng thề hẹn xưa
Mà thương yêu mấy cũng thừa
Có bao kỷ niệm đành đưa trả người.
Có mưa trên suốt cuộc đời
Có mưa - mưa ướt những lời yêu em
Thì thôi, chuyện cũ bỏ quên
Tôi rơi nước mắt ở miền lãng xa.
Thơ của tangtoichoem
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nhớ em
Khoảnh khắc mà anh nhớ em
Thời gian cứ dài thêm chứ không hề ngắn lại
Những cơn mưa cứ tột cùng đi mãi
Nghe rả rích lòng những câu hát xa xôi.
Nhưng anh dặn mình chỉ biết nhớ em thôi
Sẽ không yêu, cho dù sao đi nữa
Sẽ không quên, dù có bao chuyện cũ
Đã từng làm nhức nhối, đã từng đau…
Những chuyến xe chạy qua phố, rồi sau
Cũng sẽ về, rồi lại đi, chỉ thế…
Nhắc lại chi, tình yêu nhiều ngã rẽ
Lại thương hơn khi đi ngược chiều nhau.
Nụ cười không che được ánh mắt sâu
Nỗi nhớ không giấu được ngày dài dẵng
Anh không gọi nơi ấy là dĩ vãng
Nơi con tim chỉ thương nhớ một mình.
9/06/2007