chu ngoc cuong
-
Số bài viết
10 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi chu ngoc cuong
-
-
Em
Giữa hai đầu nỗi nhớ
Một dòng sông
Có chia dôi con đường của chúng ta
Một con đò
Ngày mai em đi qua
Đến bên anh không còn cách trở.
Em
Trong những ngày thương nhớ
Ngày mưa
Rèm thưa
Gió lùa qua khe cửa
Anh thẩn thờ
Giật mình
Có phải em đã sang sông.
Em
Con đò đưa anh qua
Đâu rồi
Mái chèo buồn không quậy
Quay về
Con đường xưa
Cỏ úa
Chỉ mình anh bóng ngã dưới hoàng hôn.
Gió đi
Ngày đi
Dòng nước chảy
Em xuôi về bến ấy
Ở lại
Rêng anh
Vọng về câu hoài cổ.
-
Người đời gọi tôi
hai tiếng lưu manh
tôi chấp nhận
dẫu không là sự thật
bởi những đêm chập chờn
tôi thức giấc
như gã điên
đi cù bất ngoài đường
người ta cũng thường gọi tên
thằng say
chưa biết ngày tỉnh rượu
thây mặc
lời người ta cường điệu
bận lòng chi
sự thật một đôi lời
mặc ai nói
tôi vẫn cứ vui cười
không suy nghĩ
chẳng nữa lời phản bác
chỉ với em thôi
đôi ba lần nỗi nóng
như vô tình
em dẫm nát tình tôi
chỉ với em thôi
đôi ba lời em nói
đêm dài , dài mãi
chẳng buồn trôi
chỉ với em thôi
khiến lòng tôi sầu nhớ
khiến tôi buồn
thơ thẩn nghĩ mình điên.
-
Nắng rọi dưới cành cây dương liễu
Nhẹ nhàng hôn đám cỏ non tơ
Ta lang thang dạo bước ven hồ
Thông rủ bóng Cua già thiu thiu ngủ.
Mai xa trường có hen ngày taí ngộ
Phút giây này thâu lại ép vào tim
Lũ chúng con như nước giữa dòng sông
Vô tình chảy qua bao mùa giông bão.
Mùa hạ sang cũng như mùa lá đổ
Xa trường rồi mỗi đứa một đời tư
Nhỏ nhoi thôi dù chỉ một lá thư
Hồi ký lại những ngày xưa yêu dấu.
Con đò nhỏ thầy cô còn chèo lái
Bao chàng trai cô gái vội sang sông
Khi công danh sự nghiệp thành công
Về trường cũ tóc thầy nay đã bạc!
-
Con lớn khôn đã qua bao năm tháng
Từng giấc ngủ trong chiều
mẹ vẫn đưa nôi
Lúc con nhìn áo mẹ dẫm mồ hôi
Giọt nước mắt mặn lòng
con không thể nói
Con lặng lẽ nằm yên mỗi lần đêm tới
Để mẹ hiền được giấc ngủ tròn canh
Tháng tháng ngày ngày bao vất vả gian truân
Áo mẹ bạc theo từng mùa mưa nắng
Mẹ cho con những niềm vui thầm lặng
Về tương lai hạnh phúc đón chờ con.
Rồi một ngày kia con lớn khôn
Những ước muốn khát khao của ngày thơ ấu
Được ở suốt đời bên mẹ hiền yêu dấu
Bù đắp tháng ngày mẹ vất vả gian lao.
-
Không phải em cũng chẳng phải anh
Giữa hai ta ôm mối sầu thế kỷ
Dải ngăn cách đứng đôi bờ mộng mị
Gần nhau chi thêm nặng nỗi lòng nhau.
Không phải anh đâu cũng là em chẳng phải
Hạt nắng cuối trời xa giữ lòng anh ở lại
Một sắc vàng tan nhuộm màu từng chiếc lá
Ta mênh mang đếm kỷ niệm quay về.
Ta nghe mình thoáng lạnh tê tê
Vờ quay gót mà đầu như ngoảnh lại
Có phải em theo sau lơ thơ hàng tóc mái
Hay đếm những giấu chân bụi vừa xoá trên đường.
Ta xa cách người thương ơi đừng khóc
Đừng trông anh về lại chỗ hẹn xưa
Anh dẫu biết nỗi đau mình ứa lệ
Cũng thế thôi em xa lạ buổi ban đầu.
-
Kìa em! Màu lúa quê anh đó
Tuổi đang xuân mềm mại lá non tơ
Rì rào từng đợt sóng nên thơ
Êm ả cò giăng giăng cánh rộng.
Kề bên vườn nhà ai trái mọng
Những cam xoài thả bóng rợp dòng kênh
Và mùa quýt ở quê anh
Mùa xuân đến muôn nhà vui ngày hội.
Quê anh ở đèn trăng soi mỗi tối
Nghe ngân nga câu ví dặm thân thương
Và xa xa núi Ngự điệp trùng hương
Dòng sông Lam ru lòng người muôn thuở.
Anh đón em về quê anh xứ Nghệ
Muôn yêu thương trong giản dị đời thường
Em yêu hơn ngọn gió lào nồng hậu
Như yêu người XÔ VIẾT kiên trung.
-
Hãy thả hồn em vào bể người vô tận
Em yêu hơn làn da rám nắng nhà nông
Những con người nắng mưa ăn ở với đồng
Mùi nước hoa hoà trong mùi rơm rạ.
Hãy thả lòng em vào dòng người hối hả
Lúc tan ca vội vả bước trên đường
Gom góp cho mình những đồng lương
Đổi bằng dòng mồ hôi mặn chát.
Hãy để trái tim em tự do ca hát
Em sẽ thương yêu kẻ bất hạnh ven đường
Những đứa trẻ đang khao khát tình thương
Phần nhỏ em trao mùa bội thu trữu quả.
Cuộc đời dành cho em lòng nhiệt thành tuổi trẻ
Xã hội dành cho em với tất cả chân tình
Và tôi nhìn em bằng đôi mắt lung linh
Lòng tôn kính ,niềm thương yêu , thán phục!
-
Ngày lại ngày vẽ hình em lên cát
Biển hôn bờ xoá nát những vành môi
Biển dạt dào anh đứng đơn côi
Chiều đã vắng lòng người thêm vắng.
Hỡi biển xanh xin phút giây trầm lặng
Hân hoan chi tình cũ đã xa rồi
Những ngày qua êm ái bên người
Anh hụt hẩng ôm vầng trăng khuyết.
Hỡi biển xanh lòng tôi yêu tha thiết
Như biển yêu bờ ôm ấp ngaỳ đêm
Như đồng lúa non yêu cơn gió ngọt mềm
Như ong bướm thầm yêu xuân đến.
Đã lỡ rồi câu ước hẹn
Biển mãi yêu bờ nhưng tôi mãi xa em
Vầng trăng kia có tròn rồi lại khuyết
Tình dẫu đầy cũng có lúc tàn vơi.
-
Ngày lại ngày vẽ hình em lên cát
Biển hôn bờ xoá nát những vành môi
Biển dạt dào anh đứng đơn côi
Chiều đã vắng lòng người thêm vắng.
Hỡi biển xanh xin phút giây trầm lặng
Hân hoan chi tình cũ đã xa rồi
Những ngày qua êm ái bên người
Anh hụt hẩng ôm vầng trăng khuyết.
Hỡi biển xanh lòng tôi yêu tha thiết
Như biển yêu bờ ôm ấp ngaỳ đêm
Như đồng lúa non yêu cơn gió ngọt mềm
Như ong bướm thầm yêu xuân đến.
Đã lỡ rồi câu ước hẹn
Biển mãi yêu bờ nhưng tôi mãi xa em
Vầng trăng kia có tròn rồi lại khuyết
Tình dẫu đầy cũng có lúc tàn vơi.
VÀ NHƯ THẾ EM ĐI
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
Anh đã yêu đã nhớ đã thương
tình yêu ấy bao dại khờ nông nỗi
em ở bên anh mỗi lần đêm tới
những ngày buồn nước mắt đẫm hàng my.
Anh cứ ngỡ rằng mình chẳng chia ly
anh cứ nghĩ tình em không gian giối
anh cứ yêu một tình yêu đắm đuối
tự biến mình thành một kẻ tình si.
Ngày hôm ấy ngày em vu quy
chú rể trẻ hào hoa phong nhã
không phải anh đôi bàn tay tầm tả
giọt mồ hôi hòa ly rượu đắng lòng.
Và như thế ngày em ra đi
anh lặng lẽ ôm mối tình dang dỡ
người giàu sang em lụa là nhung gấm
anh hận nình tay trắng để mất em....