Jump to content

Phan Anh The

Thành viên
  • Số bài viết

    13
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Điểm

0 Neutral

Về Phan Anh The

  • Xếp hạng
    Cấp bậc:
  1. Nhớ Miền Trung Ở Tây Bắc lòng tôi nhớ Miền Trung Đất của gió của vùng trời bão lũ Gió Lào hanh mất ngủ những đêm dông Nhớ sông Lam màu nước xanh ngả hồng Nhớ con đò cứ mỗi chiều sang bến Tiến người đi còn mình lại bên sông. Tây Bắc ơi Miền Trung cùng máu thịt Từ ngàn xưa ai cũng biết thế mà Hai nơi gọi tiếng người đi cất bước Dọc con đường chân Bác đã đi qua. Lên Tây Bắc lòng ta lại nhớ nhà Nhớ mẹ cha, nhớ anh em bầu bạn Nhớ mưa nguồn nhớ bầu trời nắng hạn Gió bấc chiều Đông sương khói miên man. Giờ đi xa ta lại nhớ gió ngàn Mong gặp lại những tháng ngày gần gũi Ở nơi này chỉ thấy rừng thấy núi Những nhành Lan cất tiếng gọi hồn người. Dẫu xa quê ta vẫn được vui cười Như thuở nhỏ chơi đùa nghịch ngợm Đón ban mai dưới hơi sương nắng sớm Ấm áp tình người tôi gọi Tây Bắc ơi ! Cứ mỗi sáng tôi ngắm hạt sương rơi Ngắm mây trời dạt về trên đỉnh núi Chiều Thuận Châu gọi nỗi nhớ Miền Trung.
  2. Phan Anh The

    Hoa

    Hoa Ôi, những bông hoa xinh! Trông thật là trữ tình Muôn loài hoa như thế Sao em nỡ vô tình? Hoa Hồng nhỏ hương bay về trong gió Nụ vàng ơi có ai đó đang chờ Màu lá xanh pha màu mực tím Cành đầy gai nhưng lòng ta luôn mơ. Thu lại về và Cúc vàng lại nở Trái tim ta còn lạc lõng bơ vơ Cúc vẫn xinh như mỗi tình Liễu Thị Dáng hơi buồn như lúc lệ biệt li. Thu ra đi còn gì? Mùa Đông đến Lá rơi xa đâu còn bên cành hoa Sao cây bàng vẫn xanh tươi như thế ? Nụ hoa vàng rắc cả lối em đi. Khi mùa thi phượng nở gọi chia li Giò tựu trường Bàng gọi gì thế nhỉ Bốn mùa đi kế tiếp nhau không nghỉ Hạ vàng ơi chỉ còn lại niềm thương. Phút chia tay, phút tạm biệt mái trường Hoa kỉ niệm vương đầy trên mái tóc Xuân lại về sau đông dài mệt nhọc Những mầm xanh thi nhau mọc đầy cành Nụ hoa Đào uống giọt sương long lanh Còn ta uống tình xuân dành trong ngực Hoa mang đến những đêm dài thao thức Hoa mang đi buồn bực của cuộc đời Có hoa là có thế giới xinh tươi Có trái tim luôn mỉm cười cùng bạn.
  3. Khói chiều bay Lặng lặng khói chiều bay về xa Qua dãy trường sơn dưới nắng già Con ong lấy mật quay đầu lại Khói bay về đầu con đường ta? Ôi chiều nắng toả khắp sườn núi Mờ ảo không gian vội lướt qua Bỗng chợt hiện lên màu xưa cũ Tầng mây đợi khói chốn quê nhà. Cuộc đời đi về trong gió sương Khói mây làm bạn trên con đường Mỗi chiều ngước mắt nhìn nơi ấy Lòng ta như thể khói mây vương.
  4. Dấu chân xưa Tôi gọi cuộc đời trong giấc mơ Em đi như thế biết bao giờ Sương gió kề vai chân mải bước Qua đường quên hỏi một khách thơ.
  5. Phan Anh The

    Tiếng mẹ

    Tiếng mẹ Ầu ơ tiếng mẹ ru con Đêm khuya vẫn hát, vẫn còn mẹ ru Trải qua mấy chục mùa thu Nay con đã lớn tiếng ru ngọt hoài Phong sương năm tháng trôi dài Ruộng sâu đồi cạn miệt mài chăm lo Để cho con được ấm no Để xanh ruộng lúa cánh cò thẳng bay Tiếng mẹ cho con giấc say Cho con câu hát để ngày sáng trong Quê hương đất nước chờ mong Con xin nguyện sẽ một lòng hiếu – trung.
  6. Phan Anh The

    Thế rồi

    Thế rồi Thế rồi năm tháng dần xa Biêt bao khát vọng người ta vẫn chờ Sao em, em cứ thờ ơ ? Chẳng hề quen biết vần thơ bên mình ; Ôi sao, nặng một chữ tình ! Để thân tiều tuỵ, xác hình đâu xưa Cuộc đời đi suốt nắng mưa Sao không dứt nổi không chừa yêu em ?
  7. Hoa mận cũng màu trắng, hoa ban cũng màu trắng, bạn đọc lại câu thơ trên " xuân về ban nở trắng rừng cây". Hoa ban hay còn gọi là Hoa móng bò (Trong phân loại thực vật học gọi cây ban là cây móng bò"
  8. Tây Bắc gửi em Tây Bắc là nơi nào hả anh? Em ơi Tây Bắc là nơi ấy! Núi rừng trùng điệp dưới ngàn mây Em ơi Tây Bắc là nơi ấy! Xuân về Ban nở trắng rừng cây. Em ơi Tây Bắc là nơi đây Giờ anh đang đứng trên đất này Mảnh đất xưa kia dày bom đạn Cuộc sống lầm than chí không lay. Em ơi Tây Bắc đó là nơi Ngày xưa lửa hận cháy rực trời Điện Biên oai hùng còn in dấu Kẻ thù tàn bạo phải đầu rơi. Em ơi Tây Bắc đó là nơi Sông Mã chảy mãi theo dòng đời Là nơi Tô Hiệu từng chiến đấu Ươm mần cách mạng đêm sương rơi Tây Bắc đẹp lắm hỡi em ơi! Đến đây lòng anh chẳng muốn rời Có biết bao điều anh muốn kể Nhưng lòng không thể nói thành lời Những cô gái Thái mặt xinh tươi Môi em thắm nở những nụ cười Dáng em như giáng người thiếu nữ Mà lòng anh nhớ ơi người ơi! Chiều nay cánh én đã bay về Gió vẫn còn lạnh còn tái tê Ngoài trời hoa Mận đang nở vội Khói chiều mờ ảo lòng nhớ quê. Xa xa nhịp bước dồn chân ngựa Thồ hàng lên núi về chiều nay Trên kia sườn đồi tiếng ai hát Giọng em ngân lên trong mê say. Hoàng hôn đã xuống sương phủ dày Tây Bắc chìm dần trong khói mây Những bản làng xa đang nhóm bếp Bập bùng ánh lửa dưới rừng cây Hôm nay anh lại viết cho em Viết về Tây Bắc bao dịu êm Viết về Tây Bắc bao gian khó Viết về ánh lửa sáng màn đêm.
  9. Mình có khoảng 1000 bài thơ mình làm từ năm 12 tuổi đến bây giờ. Giờ mình lựa chọn khoảng 150 bài để xuất bản lần đầu. Dày khoảng 220 trang giấy khổ A5. Vậy có ái biết làm thế nào để xuất bản không? Mình muốn hỏi một số vấn đề như sau: 1) Đăng kí bản quyền 2) Thủ tục xuất bản 3) Kinh phí để xuất bản 500 cuốn khổ A5 dày khoang 220 trang 4) Nhà in nào rẻ nhất mà bạn biết 5) Nếu biết thông tin gì rõ hơn các bạn giúp mình với nhé Mình xin chân thành camr ơn!!
  10. Sơn La mùa Đông Sơn La mùa Đông Trời vẫn xanh trong ánh nắng hồng Gió vẫn thổi và mùa đông đã tới Những em nhỏ tung tăng khoe áo mới Sáng tinh mơ cắp sách tới trường Những người dân vội vã lên nương Vun gốc cây ươm mầm sự sống Chiều lại về trong cơn gió lộng Mái nhà đơn sơ, ấm áp tình người Những người Thái vẫn nở nụ cười Đi hái rau để ngày mai xuống chợ Trong gió lạnh nhịp nhàng từng hơi thở Cùng mùa đông giữa đất Sơn La. Dốc xa xa, núi xa xa Khói mây bay trong chiều mờ tím Khuất xa dần lối nhỏ chiều đông Đỉnh núi cao rực ánh lửa hồng Người H’Mông bắt đầu nhóm lửa Nghe xa xa từng tiếng võ ngựa Dập dồn vang khúc nhạc mùa đông. Sơn La mùa Đông Có nỗi nhớ vẫn vương trong lòng Nhớ người đi không hẹn ngày gặp lại Để bây giờ trong ai chờ mong mãi Có thể nào sẽ gặp lại người ơi !! Đêm về khuya gió lạnh ngoài trời Mở ô cửa đón mùa đông tới Thêm mùa đông Sơn La đổi mới Chỉ một người đứng đợi ngày xưa. Sơn La mùa Đông Má em hồng trong chiều giá lạnh Làn da khô bởi gió ngày ngày Những vết thương nứt nẻ chân tay Em vẫn hát cho ngày tươi sáng Sơn La mùa Đông Ngọn lửa hồng suốt đêm đỏ rực Nơi xa kia có ai còn thức Hay ngủ rồi, sao lửa chưa tàn ? Ừ nhỉ ! Vì nơi đó Còn bao người vất vả gian nan Ánh lửa hồng giúp họ sưởi ấm Trong những đêm giá lạnh mùa đông. Cảm ơn nhé những ngọn lửa hồng Đã cho họ mùa đông ấm áp Những đêm lạnh gió ngân tiếng nhạc Ta gửi về nơi ấy muôn phương. Sơn La mùa Đông Những con đường thưa người qua lại Hoa lách vươn đón gió đông về Như khô héo những cánh đồng quê Và cơn lạnh tái tê da thịt. Rừng bạt ngàn trải dài xa tít Mang hương sắc của cả đất trời Mây vờn quanh đỉnh núi chẳng rời Như cảnh tiên về trong ngày mới. Sơn La mùa Đông Lan chưa nở để khoe sắc hồng Đào chưa thắm để rừng trang điểm Chỉ tình người bồn mùa cất tiếng Mời bạn về thăm đất Sơn La! Mời bạn về cùng với chúng ta Nâng li rượu Sắn lùng nóng hổi Cùng thưởng thức hương thơm nếp mới Phiên chợ tình, gọi bạn yêu thương. (Thuận Châu - Sơn La , mùa Đông năm 2007).
  11. Cô gái Sơn La Dọc con đường từ Miền Trung xa xôi Bánh xe lăn đưa tôi về đây học Những dãy núi dưới tầng mây trắng bạc Nét hiền hoà trong sương lạnh ban mai. Lần đầu tiên tôi có chuyến đi dài Lần đầu tiên tôi thấy trời Tây Bắc Lần đầu tiên trải dài trong tầm mắt Nghìn trùng xa đất Tây Bắc thân yêu. Ở nơi đây cứ mỗi sáng mỗi chiều Tôi được sống như lòng mình mơ ước Niềm hạnh phúc trên con đường xuôi ngược Được biết em người con gái Sơn La Dù em mang một nét đẹp kiêu sa Nhưng giản dị như bao người con gái khác Nụ cười em hiền hoà như tiếng nhạc Ấm lòng người và ấm cả lòng ta. Cứ ngày ngày em cất những lời ca Tiếng hát ấy sao hồn nhiên đến thế Gió thầm thì và nắng vàng rơi nhẹ Như đang dục mùa xuân hãy trở về Xuân đã về trên đôi bàn tay em Những bông hoa rực nở theo đường len Em thêu cả mùa xuân lên chiếc mũ Thêo tình yêu, tình bè bạn thân quen Em không phải là tiên nữ giáng trần Cũng không phải cô tấm của ngày xưa Em là em một người con gái nhỏ Ánh mắt hiền mái tóc nhè nhẹ đưa Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên tôi thấy Nét dịu dàng người con gái Sơn La Khi quen em vào mùa đông lạnh giá Mùa đông đầu trong nỗi nhớ quê xa Trăng đêm nay như rụng xuống mái nhà Trăng đến gần mang ánh sáng bao la Chợt không giang bỗng chuyển mình vang động Tiếng gió nguồn sao nghe lạnh lòng ta Gió mùa hạ mà lòng ta chẳng hiểu Cứ tưởng rằng mùa đông vẫn chưa qua Nhìn bầu trời nhìn cảnh vật quanh ta Lòng lại nhớ bóng hình ai nơi đó Rồi bầu trời dần lặng yên tiếng gió Tôi thấy mình vẫn số kiếp bơ vơ Chỉ mong sao nếu mai có gặp lại Em vẫn còn đẹp mãi như vần thơ.
  12. Đêm mơ tôi vẫn gọi tên em Một ngày không gặp em Lòng tôi nhớ vô cùng Cơm chẳng buồn ăn nữa Ngủ chẳng được giấc nồng Em ơi! Em có biết sao không? Vì nhớ em nhiều quá Như đong đầy biển cả Như đong đầy yêu thương. Hôm qua em lên đường Về miền quê Yên Bái Tôi xin em ở lại Tôi xin em đừng đi Nhưng chân em vẫn bước Tôi lại sợ chia li Lòng tôi nhớ em quá Nhớ và yêu thiết tha Xin em đừng thế nữa Đừng nói không yêu anh Vì em là tất cả Tất cả của đời anh Anh yêu em chân thành Và sẽ không thay đổi Dẫu cuộc đời chìm nổi Em vẫn mãi trong tôi.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...