-
Số bài viết
66 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi menhtuathi
-
Thơ chẳng là thơ viết làm gì ? Thế giới rộng mênh mông quá đỗi Anh chỉ là một hạt bụi thôi Nhưng với em - hạt bụi cô đơn Anh là cả mênh mông thế giới. "... Giá như, giá như ta là đôi người xa lạ Thì em sẽ chẳng thể gọi tên anh Hoặc giả ta đi qua đời nhau Rồi dứt áo đi chẳng nhớ chút gì. ... Lúc ấy, anh à, em sẽ quên Xoá sạch tình em, xoá buồn phiền Và lúc ấy anh không lo nghĩ Em chẳng nhớ hoài một cái tên. Phương trinh tình yêu- một đường xiên Bẻ gãy cong queo hoá thành tình bạn Thì lúc ấy chắc là hay lăm nhỉ ? Vì chẳng cần đau nhiều làm chi. ..." Ấy thế mà nay chết tình si Đau nhiều rồi cũng để làm gì ? Buồn ấy - em chôn vào quá khứ Nhưng mảnh tình này giữ khư khư.
-
Dư lệ cuối cùng "Cho tôi ép nốt dòng dư lệ Rỏ xuống thành thơ khóc chút duyên" *** Mỗi độ thu về nghe xơ xác Vàng lá rơi vàng nẻo đường đi Úa đường đời, đường về cõi chết Úa nỗi đau tử biệt sinh ly. *** Tình câm, tình côi rồi tình cũ Tình xuống tuyển đài tình xa xôi Lại xa xôi tình - niềm đau cũ Trăm câu thơ há có được gì *** Mấy bài thơ tình tôi đã viết Vất tận đáy lòng, khóc được đâu Ấy nỗi xót xa ai biết hết ? Hoa điệp vàng đã héo từ lâu. *** Anh vô tình còn tôi hữu tình. Khóc tình duyên hoá mấy câu thơ Người ta khinh trách anh chẳng được Chỉ biết trách tôi - kẻ dại rồ. *** Từ nay anh cứ đi đường anh Bỏ mặc tôi với những lỡ lầm Biết yêu nên vẫn không thể hận Tím hồn tôi, tôi chết lặng câm. *** Rồi mai này mỗi người một ngã Cõi nhân gian - âm phủ xa xôi Anh hỡi anh khắc ghi câu nói "Tìm sầu tìm chết không pha phôi" *** Bởi vì màu ấy nhuốm hồn tôi Từ lâu nên đã giết tôi rồi Tôi chết đi nó còn ở lại Nhuộm cả màu hoa điệp bồi hồi.
-
Xa xôi tình Em vẫn rong chơi trên đường dài Điên dại rồi biết nói cùng ai Phải chi người đừng vô tình thế Làm tiếng hát em hoá lạc loài. *** Mấy mùa tình thắm người còn nhớ ? Hoa rụng thắm đất nở thắm trời Và những đơn côi bay đi mất Chỉ còn tình ta bỗng lên ngôi. *** Rồi lại cây đào kể chuyện xưa Rằng người đứng đợi buổi chiều mưa Ô là đầu, áo phong phanh gió Thấy em rồi là ấm lên thôi. *** Còn bức thư tình để trong tim Ngăn tủ tình yêu khoá chặt rồi Chìa khoá em mang là nhung nhớ Đêm vàng lắm mộng siết đơn côi. *** Và người còn nhớ những trang thơ Dấu hoa thơm ngát còn in hương ? Tím nhung tím nhớ sao mà ngượng Màu đã bạc rồi sao bi thương. *** Người ơi có nhớ về tất cả Hối hả, bâng khuâng lẫn thẹn thùng Hỡi ơi tình sao đẹp lạ lùng Rồi giờ còn bơ vơ gió , cát. *** Hắt hắt hiu hiu những đợi chờ Mòn mòn mỏi mỏi những yêu thương Từng mùa dang dở rồi dang dở Nặng trĩu giọt tình, ôi yêu đương ! *** Khuất bóng ngàn sơn với ngàn khê Trùng trùng điệp điệp xa lê thê Gửi lời theo gió reo da diết Người có nghe không có biết không ? *** Từng mùa đi rồi lại xô nhau Chết đi biến hoa thành hoa máu Đỏ ấy - con tim đỏ đợi chờ Mà tình nỡ bạc, giết vần thơ.
-
Tình xa xôi Em vẫn hằng mơ người thật gần Nụ cười nắng ấm cả khoảnh sân Ấm áp làm sao mưa nặng hạt Người ấp em vào chẳng phân vân. *** Hạ đến điệp vàng những biệt ly Mà tình em vẫn tím một màu Trông người xa xôi thêm đau đớn Tự hỏi lòng mình yêu làm chi ? *** Đau, biết tỏ lòng mình cùng ai ? Mộng còn dang dở những đêm dài Thấy bóng người tan như làn khói Hờ hững tình, nước mắt thấm vai. *** Ôi ! Người có biết lúc hội xuân Thơ thẩn mây trời nắng tưới sân Lưng người ướt đẫm xa xôi quá Tình đành gửi gió theo chân ai. *** Rồi ngày vẫn qua khổ với đau Tiếng yêu không dám thốt nên lời Hoa phượng đỏ trời tim đỏ máu Xót xa lòng chưa thể buông lơi. *** Hạn chín tháng sắp qua rồi đó Mà vẫn bơ vơ với bơ vơ Vẫn cô đơn cùng em gối chiếc Vắt cạn khô nước mắt, câu thơ.
-
Tiếng hát ma nữ bên dòng Hương Giang Tiếng khóc ai da diết đêm nay Phải chăng người chết hoá oan hồn Réo rắt đệm đàn thêm sầu thảm Cung bi thương dâng đến trời mây. *** Ai đó ? Ai hát mà sầu vương ? Ai hát nghe mà luyến thương ? Nao nao dòng sông toả khói hương, Ấy mộ không tên, chủ không tường. *** Hát chuyện ngày xưa người phụ tình Trần gian lac lối gã thư sinh Đắm vào tửu sắc kinh quên hết Rẫy ruồng nương tử, đốt kinh thư. *** Ấy nam nhân bao kẻ trên đời Lấy lễ giáo - lẽ già ra oai ! Nam nhân đi bao biển xa sa đà tửu sắc Phí hoài "trinh tiết", vẫn cái lẽ già Thiếp ở khuê phòng bạc màu hoa. Nước mắt cạn khô tim hoá đá. *** Mượn dòng Hương Giang đi vào mộng Quên hết tình sầu cõi trần gian Để mặc tình lang trong biển rộng Ái tình chàng cứ thoả cho say. *** Ấy tình ma nữ oan nghiệt thế Xin khóc để thành mấy câu thơ Khóc kiếp nữ nhi bao nỗi khổ Mà "chàng" vẫn cứ để bơ vơ.
-
Tình câm I. Mưa lòng Em đã chết chưa đã chết chưa hay em điên rồi em câm rồi ? mà thấy ngồi buồn chết ban trưa quặn lòng tê tái bỗng cơn mưa. *** Mưa thì mặc nó thì mặc nó Em vẫn ngồi đây với cô đơn Ôi hận đơn phương bao giờ hết Tím sầu tím chết đau từng cơn *** Mưa lạnh lắm rồi em vào đi Đừng để ướt gối ướt tóc dài Da thịt hững hờ mong manh vải Lồ lộ phơi cả những xương vai. *** Cứ để mặc tôi để mặc tôi Mưa - ông trời khóc tôi khóc theo Trời buồn giông bão làm u tối Là siết tình tôi hết đơn côi. *** Em đoà đạy thân cô liêu chi ? Càng nhìn càng thấy đau từng ly Trách kẻ hững hờ làm em lạnh Một dao cho chết hết sầu bi *** Tôi không làm được không làm được Miệng nói hận thù tim còn yêu Dù đau tim vỡ đành khâu lại Chứ chết tình tôi, đau hơn nhiều. *** Sao em ngốc thế em dại thế Cứ điên cuồng rũ hết tơ duyên Người đời thóc mách rồi khinh miệt Vẫn cứ một dao kết chuyện sầu. *** Anh đừng nói nữa đừng nói nữa Hãy để tôi yên với khổ đau Một dao đâm chết tôi là hết Máu kết tình tôi kết cơn mưa. *** II. Mộ em xanh cỏ Mộ em xanh cỏ bấy lâu Đến nay có dịp để hầu chuyện xưa Ông trời khóc thét cơn mưa Em ngồi tê tái như mưa trong lòng. Hận tình, em chẳng dám mong Một ngày nắng ấm trời trong xuân thì Hết đau hết "luỵ từng ly", Hoa ti-gôn hết vì ai mà sầu. Chuyện này đã lỡ vì đâu "Tiếng đời lại để ngàn sau mà chừa" Ấy câu này thấy hay chưa Ấy nghiêm cánh cửa vừa bi vừa hài. [ A Thi ]
-
Sắp Thương lắm những bông hoa Mỗi hè về đỏ rực Đượm những nỗi xót xa Cùng nỗi niềm rộn rã. *** Hè năm nay buồn quá ! Âm ỉ đau chia ly Ôi ! Hàng cây ghế đá Có buồn không, đau không ? *** Phượng đỏ lắm rồi đấy Nhức màu trời thương yêu Trời trong đầy nắng ấm Mà nghe mưa trong lòng. *** Tôi nhớ những mùa thu Những mùa thu đã ngủ Thu này gió hoang vu Chạnh lòng ôn ngày cũ. *** Con đường đi buồn lắm Thắt lòng "khách vãng lai" Tiếng lòng từ sâu thẳm Biết hoá thành tiếng câm ?
-
Tình tôi Người ấy của tôi thường lạnh lùng Ánh mắt đăm chiêu ngắm bình yên Mà lòng tôi vẫn vang xao xuyến Cứ yêu dù nắng chết một nhiều. *** Người ấy của tôi ở thật gần Mà tim xa cách tôi ngàn mây Nắng vàng rọi những mù sương giá Mà từ đông chẳng thể sang tây. *** Chỉ biết tình là xa xôi thế Chỉ biết hờn biết hận thế gian Ôi ! "Tình" phải chăng là kiếp nạn ? Ru kiếp người gian nan miên man. *** Anh ơi ! Lòng em sắp chết rồi Chết rồi là tử biệt sinh ly Chứ không phải luân hồi hoa điệp Để tàn rồi lại nở thắm trời. *** Đau lắm anh ơi vàng hoa điệp Nở nhức trời từng chụm xinh xinh Nào như em lẻ bóng một mình Tri kỷ không còn lòng đang chết. *** Giá được như "Hai sắc Ti-gôn" Được yêu nhau dẫu chỉ một lần Rồi xa nhau mỗi người một ngã Vị ái ân cũng chẳng phôi pha. *** Tôi khiếp sợ bóng cây cổ thụ In dấu đen sâu hoắm con tim Tôi kinh hãi con người xưa cũ Ép tôi vào góc chết chưa tha. *** Tình đơn phương đem ra viết lại Để người đời lại " thóc mách xem" Phơi trùng trục biển tình tê tái Ai khinh rồi cũng để mặc thôi. ./.
-
Tình cũ Thu này lá vàng mừng ngày giỗ Một năm say đắm em với chàng Để rồi chia ly hai hàng lệ Mỗi người một ngả đường bình yên *** Thu này lá vàng mừng ngày cưới Em lên xe hoa mặt thật tươi Mà trong dạ héo không cười nổi Trách tình cũ sao chưa pha phôi ? *** Nếu biết rằng em đã lấy chồng Dạ anh có nhớ có đau không ? Còn em mang sầu tình ly biệt Tình cũ thôi đành cách mấy sông. *** Thu rồi lá vàng rơi ngoài ngõ Em nhặt lá về buồn miên man Tiếng lòng em vang âm than thở Trách trời cho tình chẳng như mơ. *** Chồng em hờ hững lá vàng rơi Siết những bơ vơ trọn vào lòng Em ngồi vá áo tim rướm máu Áo vá rồi ai vá tim em ? *** Tình tưởng chết rồi nay sống lại Khao khát ngày xưa nắng rót vai Khát ngày xưa, những nẻo đường dài Bánh xe quay chở tình mãi mãi. *** Sóng dậy tràn bờ vỡ cả đê Em bỏ chồng đi xa lê thê Bỏ tình dang dở mang tiếng ác Về lại gặp anh nối duyên thề. *** Trở lại Hương Giang thăm vườn cũ Vườn cây bóng rũ những tơ vương Nào ngờ anh khuất chân mây vắng Bỏ lại em, duyên vỡ bẽ bàng. [ A Thi ]
-
Nhã Hương ơi ! Nào còn vầng trăng sáng linh lan Chỉ còn mòn mỏi những đợi chờ Còn với hắt hiu là trăng bạc Ngả màu thương xót mối tình côi. *** Nhã Hương ơi ! Tiếng hát em còn với yêu thương Ngân mãi đất trời quyện lòng cây cỏ Hát tình sầu hoá hận ly hương Hát nhân duyên đường nhiều trắc trở. *** Nhã Hương ơi thương lắm em ơi Thương giọng ca thương dòng thơ sầu khổ Vất vưởng tình làm ma cõi trần gian Mà người em yêu vẫn chẳng màng, *** Mai em đi rồi sao Nhã Hương ? Tiễn biệt thế gian lấy câu gì ? Tình còn ly sầu sao chưa cạn ? Âm phủ nào có vầng trăng thương ?
-
Không tên ? Những nỗi đau em mang từng ngày giọt lệ buồn đẫm vị chua cay; ôm thời gian ghì lên nỗi nhớ hình ảnh ai kia vẫn mong chờ. . Hai con đường mãi không chung lối Một bước chân một cõi lòng đau Không dám ngoảnh lại một lần cuối Ảo mộng nào bỏ lại phía sau. . Một màu tím em vẫn ôm trong tim Để khi xa lại nhớ quằn nhớ quại Biết rằng anh vẫn chẳng để tâm. Mối tình si nay đem ra viết lại, mà nơi đây vẫn còn đau tê tái. . Yêu - nghe phím đàn dương trần ai oán Yêu - nghe thế gian dài tiếng thơ than Yêu - nghe tim mình vẫn con xao xuyến Yêu - nghe đêm về ru giấc mệt nhoài./.
-
Thôi thì thôi hết, hết rồi thôi Thuyền ta nay thế, gãy đôi rồi Hai chữ yêu đương thành hai nửa Một màu tím ngát tái tê lòng… . Người đi xa khuất bờ sông cũ Tôi về tôi giữ bến đò xưa Hoa tươi năm ấy giờ đang úa Phải có nước sông mới lại màu. . Rồi hôm nọ, đang vá tim đau Bỗng nghe từ đâu có thiệp hồng Gửi bông hoa trắng ngày xưa ấy Bảo : lái đò xưa có vợ rồi…! … Tình cờ chân bước đến hội hoa Thấy có một hồn héo, mặt tươi Đôi mắt thẳm sâu buồn một nỗi, Ngoảnh mặt quay lơ vẫn lạnh người. . Khen cho người ấy khéo gượng cười Tay ấp tay ôm hoa mới xinh. Khen cho con mắt lẻ một mình Nhìn bâng quơ tìm ai chẳng thấy. . Thôi thì thôi hết, hết rồi thôi Sáng có người vui, tối người buồn. Thôi thì muôn họ yêu giấy đỏ Anh cứ hùa theo cho nó vui./.
-
Gió là gió, muôn nẻo là nhà Đi thì đi, chẳng để lại chi. Gió đi để lại một người nhớ Màu gió xanh và vị gió nồng nàn... Ta vẫn yêu gió đến vô ngần Vẫn nhớ từng chiều gió hát ca Trên cánh đồng yêu hoang dại ấy Vẫn trong tim ta gió khoan hoà. . Gió đi về đâu, ta về đâu ? Mà nơi đây lặng im không gió thổi Mà nơi đây cuộc tình nông nổi Cồn cào trong tim, khắc khoải, đau thương Gió đi về đâu, ta về đâu ? Mà nơi đây ta vẫn yêu gió thổi Mà nơi đây cuộc tình nông nổi Ta cứ nhớ hoài, nhớ hoài thôi ... . Nhớ thì nhớ, chẳng để làm gì ? Đau thì đau, cũng có gì hơn ? Thôi không gió, thì ta đi tìm nắng Để sưởi lòng cho hết cô đơn... . Và gió ơi, nơi đây tôi tự hỏi Sang sông rồi gió có vui không ?
-
Vô tình Đỏ một vùng trời hoa giấy bay Ngựa hoa ai cưỡi ngang nơi đây Vô tình lướt gió không luyến tiếc Siết nỗi lòng buồn đau đớn thay. *** Kiệu đỏ dềnh dàng ngựa thả cương Pháo đỏ nhà ai nhuộm mặt đường Kèn, trống, chiêng vang vang tứ hướng Khéo trách lòng em còn luyến thương. *** Nhớ mùa thu trước vẫn vẹn nguyên Tình ái yêu thương thả trôi thuyền. Trăng tròn vàng toả lan ánh sáng Lấp lánh in sông bóng hai người. *** Lại một mùa hoa nhài nở rộ Dắt nhau lên đồi hoa ngát hương Lại những buổi chiều tà nắng đỏ Một ngựa hai người say yêu đương. *** Tình ấy còn đâu, đã còn đâu Chàng cùng mây gió lướt qua mau Dồn dập khuất xa dần xe, ngựa Tiêu điều gió thổi thêm âu sầu. *** Bỗng gió rít lá xoáy từng cơn Vàng úa tiêu sơ nẻo đường về Men tình cay đắng, liêu xiêu bước Chợt thấy mặt trời xa lê thê. ./.
-
VƯỜN XƯA Vườn còn đây cây cỏ còn đây Chỉ có lòng chàng là đã đổi Cố nhân ơi sao chóng quên lời ước hẹn Hẹn ba mươi năm nối sợi tơ duyên. *** Cỏ vẫn xanh vì ông trời mãi khóc Đào vẫn ra hoa hồng những cánh tương tư Vẫn trọn vẹn như thưở ban đầu Một chốn thiên tiên chàng từng ghé *** Cố nhân ơi tay ta đã mỏi Bước chân run theo nhịp bước thời gian Hẹn ba mươi năm đã quá mấy mươi mùa Mấy mươi mùa xuân hoa nở Mấy mươi mùa đông hoa tàn Mấy mươi mùa dây duyên mòn mỏi. Cố nhân ơi ! **** Thảm thiết thiên nhiên cùng reo một cõi Một bản tình ca biết hát tặng ai ? Đành tặng vườn xưa tặng hoa cỏ Tặng cho ta một kiếp đợi chờ. **** Hoa lê trắng tóc ta cũng trắng Thân cây sần sồi những nếp nhăn Như gương mặt in những dấu hằn Của bánh xe thời gian tàn nhẫn. **** Rồi hoan ca một lúc trở về Cỏ cây reo vui mừng người xưa cũ Ta rẩy run tứng bước khẽ khàng Thấy hoa rơi trên tóc người đã bạc Thủa người đi ta thiếu nữ hai mươi Giờ sáu mươi mùa xuân đã trải Ngày gặp nhau hai mái đầu già Hai con tim đã úa màu cõi chết **** Bỗng từ đâu xinh xẻo một hài đồng Lẽn bẽn sau lưng người đang đợi Một ánh cười lấp lánh sương mai Rồi trao lời tạ tội vội vàng Mất hút sau sương bóng hai người già trẻ. **** Nước mắt mặn khi chảy trên gò má Nhưng chảy ngược thì đáng vô cùng Máu vị mặn từ con tim vui sống Nhưng bóp chết rồi thì có vị cay Đắng cay một đời không phải đợi chờ Mà là một lời làm lá hoa héo úa . Thôi đi nhé con tim thôi hy vọng Dịu lại rồi ngồi đếm thời gian trôi Thôi đi nhé một đời người chờ đợi Thảnh thơi rồi ngồi đếm lá vàng rơi.
-
Thu này lá vàng mừng ngày giỗ Một năm say đắm em với chàng Để rồi chia ly hai hàng lệ Mỗi người một ngả đường bình yên *** Thu này lá vàng mừng ngày cưới Em lên xe hoa mặt thật tươi Mà trong dạ héo không cười nổi Trách tình cũ sao chưa pha phôi ? *** Nếu biết rằng em đã lấy chồng Dạ anh có nhớ có đau không ? Còn em mang sầu tình ly biệt Tình cũ thôi đành cách mấy sông. *** Thu rồi lá vàng rơi ngoài ngõ Em nhặt lá về buồn miên man Tiếng lòng em vang âm than thở Trách trời cho tình chẳng như mơ. *** Chồng em hờ hững lá vàng rơi Siết những bơ vơ trọn vào lòng Em ngồi vá áo tim rướm máu Áo vá rồi ai vá tim em ? *** Tình tưởng chết rồi nay sống lại Khao khát ngày xưa nắng rót vai Khát ngày xưa, những nẻo đường dài Bánh xe quay chở tình mãi mãi. *** Sóng dậy tràn bờ vỡ cả đê Em bỏ chồng đi xa lê thê Bỏ tình dang dở mang tiếng ác Về lại gặp anh nối duyên thề. *** Trở lại Hương Giang thăm vườn cũ Vườn cây bóng rũ những tơ vương Nào ngờ anh khuất chân mây vắng Bỏ lại em, duyên vỡ bẽ bàng.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.