Duong Kim Yen
-
Số bài viết
8 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Duong Kim Yen
-
-
HAI MƯƠI NĂM SAU NGÀY CƯỚI VUI BUỒN
"Em là sương, sương chỉ tan trong nắng
Nắng vô cùng nắng lại đọng trong sương
Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường
Gặp sương sớm bỗng ngời lên lấp lánh..."
Khỏang trời em, hai mươi năm qua
Anh đã đến-tia nắng trời buổi sớm
Giọt sương em long lanh đón nhận
Tình yêu đầu, xao xuyến bâng khuâng
Khỏang trời em từ khi có Anh
Em đã biết buồn vui, va Hạnh phúc
" Anh là nắng với sắc tình bất diệt
Mang lử trời từ những kỷ xa xôi
Về đậu trong lòng giọt sương nhỏ em ơi..."
Nhưng Anh không chỉ là Bình của em thôi
Anh còn thuộc về cuộc đời kia đầy khắc nghiệt
Em vẫn biết tình yêu là thử thách,
Là vui buồn, là nước mắt chảy vào tim
Nắng ngoài song không phải nắng thủy tinh
Và mưa đời chẳng giăng giăng chiều tím
Cơn bão lòng có thể cuốn phăng kỷ niệm
"Trai thương vợ" phải chăng là " nắng quái chiều hôm"
Nhưng bão lũ qua rồi em yêu cuộc đời hơn
Như sau cơn mưa trời sáng hơn- Vậy đó
"Ta cảm ơn cuộc đời trần thế
Nhờ có Người, ta biết chuyện Nhân gian"
Hai mươi năm qua cùng Anh bước song hành
Em đã được tựa vào ngực Anh tin cậy
Ngược dòng cùng Anh trên con thuyền chỉ có nèo và lái
Yên lặng sông SaiGòn, chiều thứ Bảy, với hòang hôn
Chia xẻ cùng Anh gánh nặng đường trơn
Mưa nắng cùng nhau trên con tàu Biển xa sóng lớn...
Hạnh phúc trên đời phải chăng là có thực
Ngôi nhà xinh hai con gái thiên thần
Anh - Ba Bình của Yến Trang Dung
Cảm ơn Anh, nhân danh Tình yêu va hơn tất cả
Vì Anh là Cha-của-các-con-Em
28.03.2004
-
TẶNG CON TUỔI MƯỜI TÁM
Thương tặng con gái Yến Trang
...Thế là đã mười bảy năm qua
Con lớn lên trong vòng tay Ba Mẹ
Nâng niu con từng bước đi giấc ngủ
Đón đưa con mỗi nẻo đường xa
Những bài học đầu đời con đã có Ba
Những hờn giận buồn vui có vòng tay Mẹ...
Yến Trang hiền ngoan đã lớn lên như thế
Cô nữ sinh ngày nào nay trở thành thiếu nữ
Con mơ ước gì nơi tuổi mười tám thần tiên
Khi Ba mẹ đã đưa con đến chân trời rộng mở
Cứ ước mơ đi và phấn đấu vươn len
Tương lai học vấn đang mở rộng trước con
Con đang được sống trong bầu trời tri thức
Hãy bước đi bằng niềm tin, nghị lực
Tiếp sức cho con luôn có Mẹ, Ba
Ngóng trông con mọi nẻo đường xa
Hạnh phúc của cả nhà là yêu thương con đó
Sài gòn cuối năm đang mùa trở gió
Mẹ lại nhớ con mỗi nẻo đường về
Những con đường mẹ vẫn đón đưa
Nay bỗng trở thành thân thương da diết
Thành phố nầy là chiếc nôi đưa con bước
Nhớ nghe con dù ở tận phương trời...
Ba Mẹ con thuyền đưa con ra khơi
Chỉ mong sao con đến được bến bờ Hạnh phúc
Mười tám tuổi Yến Trang ơi rất đẹp
Khi con biết vươn lên nắm vận mệnh của mình
Tự tin từng bước đi con sẽ làm chủ tương lai
Ba mẹ luôn tin con sẽ trưởng thành hơn đấy
Từng bước đi ngay khi con-mười-tám-tuổi.
Mẹ yêu con
-
ĐƯA CON QUA TUỔI TRĂNG TRÒN
Có một con mèo con
Bé tí hon
Rất là ngoan
Tên là Yến Trang 12.1988
Mèo con Yến Trang xưa
Nay không còn bé bỏng
Cô nữ sinh mười sáu
Áo dài trắng tinh khôi
Minh Khai là chiếc nôi
Ru giấc mơ con lớn
Trên đường đời trải rộng
Tự tin nhiều nghe con
Ba mẹ luôn theo cùng
Chở che con gái nhỏ
Cánh chim bằng- Ba đó
Nâng con đi - đường xa
Ngọn gió lành - tình mẹ
Trên đường dài - nắng mưa
Để đạt được ước mơ
Học hành, con chăm chỉ
Niềm tin cùng ý chí
Vượt lên bản thân mình
Ba mẹ luôn hằng mong
Con không còn bé bỏng
Mà đã thành người lớn
Ngay ở tuổi - trăng - tròn
12.2003
-
MỘT THÓANG HÀ NỘI
Hà nội vào thu
Đón tôi chiều nắng nhẹ
Ai có đi xa về
Mới nôn nao đến thế
Những căn nhà mới mọc lên-
Thành phố trẻ
Những phố cổ rêu phong-
Thủ đô lịch sử
Tất cả- là Hà nội hôm nay
Tôi đã đi trên con đường lá bay
Đã se lạnh trong heo may bất chợt
Bất chợt nắng, bất chợt mưa và cũng bất chợt yêu
Như chưa từng biết yêu nồng nàn đến thế
Với Hà nội tôi chỉ là người lữ hành kỳ dị
Trốn cái nắng Sài gòn tìm chút heo may
Cảm ơn chiều Hà thành đã mở rộng vòng tay
Đưa tôi về lại một miền xa ký ức.
Phải có nắng, có gió và sắc hồ thu bất tận.
Heo may buồn-ta--mới-tìm-ta.
Khi vẫn sống ở nơi này chỉ có nắng , mưa
Giữ ồn ào phố đông, chỉ biết buồn vui theo hai mùa mưa, nắng
Một thóang Hồ Tây mới cho ta cảm nhận
Cuộc đời nầy- biết mấy yêu thương.
Cảm-ơn-Hà-nội.
Tháng 9- Đầu thu 2006
-
NGÀY ẤY... SÔNG HỒNG
Ngày ấy,
Hình như sông Hồng rộng hơn bây giờ
Chiếc xe đạp “cà tàng”
Vẫn miệt mài theo anh
Leo vẹt dốc hai đầu cầu Long Biên cũ kỹ
Gió bấc rát mặt,
Nắng hạ cháy lưng
Sớm tối vẫn không ngăn được
Trái tim anh hướng về bên ấy
Nơi có em và Kho dầu Đức Giang
Mến yêu !
Nhà em ở tận bên kia Sông Đuống
Câu thơ xưa đốt lửa một thời
Anh ở bên này, phố đông Hà Nội
Cách sông chỉ một dòng thơ trôi...
Mà sao bỗng vấn vương lòng
Bối rối nhìn nhau mỗi lần gặp mặt
HAI MƯƠI NĂM NGÀY CƯỚI KỶ NIỆM
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
HAI MƯƠI NĂM SAU NGÀY CƯỚI VUI BUỒN
" Em là sương, sương chỉ tan trong nắng
Nắng vô cùng, nắng lại đọng trong sương
Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường
Gặp sương sớm bỗng ngời lên lóng lánh..."
"Khỏang trời em hai mươi năm qua
Anh đã đến như mặt trời buổi sớm
Giọt sương em long lanh đón nhận
Tình yêu đầu, xao xuyến bâng khuâng".
Khỏang trời em - Từ khi có Anh.
Em đã biết buồn vui va hạnh phúc
" Anh là nắng với sắc tình bất diệt
Mang lửa trời từ những kỷ xa xôi
Về đậu trong lòng giọt sương nhỏ em ơi.."
Nhưng Anh không chỉ là Bình của Em thôi
Anh còn thuộc về cuộc đời kia khắc nghiệt.
Em vẫn biết tình yêu là thử thách
Là vui buồn la nước mắt chảy vào tim
Nắng ngoài song không phải nắng thủy tinh.
và Mưa đời chẳng giăng giăng chiều tím.
Cơn bão lòng có thể cuốn phăng kỷ niệm
"Trai thương vợ" phải chăng là "nắng quái chiều hôm"
Nhưng bão lũ qua rồi Em yêu cuộc đời hơn
Như sau cơn mưa trời sáng hơn- Vậy đó.
"Ta cảm ơn cuộc đời trần thế
Nhờ có Người Ta biết chuyện nhân gian "
hai mươi năm qua cùng Anh bước song hành
Em đã được tựa vào ngực Anh tin cậy
Ngược dòng cùng Anh trên con thuyền chỉ có Nèo và lái
Yên lặng sông Sài gòn, chiều thứu Bảy- với Hòang hôn.
Chia sẻ cùng Anh gánh nặng đường trơn.
Mưa nắng cùng nhau trên con tàu Biển xa sóng lớn...
Hạnh phúc trên đời phải chăng là có thật.
Ngôi nhà xinh, hai con gái Thiên thần
Anh-Ba Bình của Yến Trang Dung
Cảm ơn Anh, nhân danh tinh yêu và hơn tất cả.
Vì Anh là Cha-của các-con-em.
28042004