le kim phung
-
Số bài viết
6 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi le kim phung
-
-
MUỘN MÀNG
Dường như lâu rồi tôi không được thấy
Dòng sông buồn tím nắng của miền quê
Từng đoàn người lũ lượt kéo nhau về
Khi bóng chiều dần buông trong cô quạnh
Tôi nhớ quá những đêm xưa trăng lạnh
Cùng với ai tung tăng khắp đường làng
Và từng đêm trong giấc ngủ mơ màng
Nụ cười em, vẹn nguyên màu tinh khiết
Lòng nuối tiếc bởi ngày xưa chẳng biết
Chốn bình yên là quê cũ, ánh trăng thơ
Ma*i ra đi tìm kiếm những phù du
Đễ lạc mất em giữa biển đời vội vã
Nghe trong lòng một bài ca hối hả
Gọi ta về với mảnh đất ngày xưa
Nhung chỉ còn mãi mãi một mùa mưa
Em đã quên tôi vì tôi có lỗi.
-
ta mong duoc tro ve voi manh dat men thuong
noi co trung duong song hat loi bien nho
hang phi lao van lang tham muon thuo
mang nu cuoi in dm net que huong
gio day xa cach tro van neo duong
danh loi hen voibien xanh cung em gai
khong biet gio em co con dung doi
bong mot nguoi tham tham giua trung khoi
-
sau lưng một khoảng trời
tuổi thơ tôi là cánh diều trong gió
là chú dế mèn với cọng cỏ non
là con nước trôi giữa đôi dòng êm ả
là chiếc lá vàng xoay tròn mỗi chiều thu.
tôi rời xa tuổi thơ, xa vùng tóc rối,
mãi mãi xa người... mãi mãi xa
biết tìm đâu một vùng trời kỷ niệm
tôi cùng người vui đùa trên lưng đồi lúc trường tan?
tôi lang thang lần tìm trong ký ức
chút dư âm của những ngày xưa
mưa đên nay trút từng hạt nặng
và gió thấm qua hồn làm lanh buốt một nỗi nhớ không tên...!
tring bao cơn sóng dữ của cuộc đời tôi thầm mong ước :
dẫu chỉ một lần tôi gặp lại người xưa
để tôi sống lại tuổi thơ đã mất
nhưng ước mộng ơi! có thật được bao giờ
ôi! nhớ quá... hình bóng ai, ngày ấy....
-
Biển Nhớ
Tôi mong đươc trở về vói mảnh đất mến thương
Nơi có trùng dương sóng hat lới biển nhớ,
Hàng phi lao vẫn lặng thầm muôn thửơ
Mang nụ cười in đậm dáng quê hương.
Giờ đây xa, cách trở vạn nẻo đường
Đành lỗi hẹn với biển xanh cùng em gái.
Không biết giờ em có còn đứng đợi
Bóng một người thăm thẳm giữa trùng khơi?
Mưa đem về cái lạnh khắp nơi nơi
Cơn gió lạnh làm hồn toi ran nứt
Thèm tiếng hò à ơi miền biển mặn,
Khát khao một lần được nắm lấy tay em.
Bởi xa xôi nên ước mơ không có thật
Tôi vẫn xa và biển vẫn xanh
Trong tiềm thức vẫn mong về với biển
Cho sóng xa.... vỗ giấc ngủ êm đềm...!
-
: Đã Không Còn
Đã không còn ngày tựu trường năm ấy
Khi mùa hạ cuối cùng lặng lẽ trôi qua
Nhưng mải còn đọng lại ở lòng ta
Ánh mắt thẳm sâu của một người con gái.
Đã không còn áo trắng ngày xưa ấy,
Tóc ai dài bay rối cả trang thơ,
Nhịp guốc ai khua tên hành lang vắng hững hờ,
Bài thơ giờ chép ra biết tìm ai để gửi;
Heo may về nhưng không còn hoa cúc
Để tôi gói tặng em khoảng trời lặng mùa thu;
Cuối hạ về vẫn nắng gắt mưa ngâu
Nhưng không còn ai để che chung chiếc ô tím nhỏ.
Đã không còn... đã không còn nữa...
Hạnh phúc đầu đời tan biến thành mưa.
Em đi xa, bàn tay không kịp níu;
Hạ tàn rối, mờ nhạt kỷ niệm xưa...
NHỚ VỀ MIỀN KÝ ỨC
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
CHIA XA
Xa rồi bóng dáng ngày thơ
Vai nghiêng bóng nắng tóc hờ hững bay
Em giờ mờ mịt chân mây
Hương tình ngày ấy còn say đến giờ
Tôi em xa cách đôi bờ
Giờ thôi hết nhớ, hết chờ, hết mong
Tôi về ôm trọn long đong
Tiễn em chim sáo sang sông không về
Em không giữ trọn câu thề
Tôi còn níu giữ cơn mê riêng mình
Khóc cười một bóng lặng thinh
Trái tim ôm một bóng hình khói sương
Còn mình tôi với con đường
Bốn mùa lá đổ vô thường nắng mưa
Ngồi buồn đếm nỗi buồn thưa
Thương người con gái ngày xưa không về.
NGÀY VỀ
Anh về đây một buổi chiều nắng nhạt
Cầm chút buồn man mác thả vào đêm
Thoáng đâu đây còn hương vạt tóc mềm
Bờ vai mỏng mong manh chiều gió bạt
Anh trở về sau bao ngày phiêu dạt
Hạt bụi đời bám riết sợi tóc xanh
Bàn tay gầy vẫn đọng chút dư âm
Bàn chân mỏi vẫn kiếm tìm kỷ niệm
Anh về đây ngày xưa giờ tắt lịm
Vẫn mơ hồ một nỗi nhớ chơi vơi
Năm tháng xưa giờ đã hòa tơi bời
Tình yêu đó giờ cũng là quá khứ
Anh về đây mong gặp hình bóng cũ
Bao mùa rồi người còn trở lại không
Ngày trở về mình anh với mênh mông
Lòng man mác một nỗi buồn không tuổi